Bá Đạo Y Vương - Chương 334: Thung Lũng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 00:25:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cơ Đức gật đầu, “ , hai vị là Diệp và Tần , là bạn bè quen đảo.”

 

Lý Huyền Đức ngó lơ, nổi trận lôi đình, “Thằng nhóc thiếu đức , ngươi ý gì mà coi bần đạo là khí ?”

 

Cơ Đức vỗ trán, “Ồ, , còn đạo trưởng nữa.”

 

Hắn chỉ Lý Huyền Đức : “Vị đạo trưởng tên là Lý Huyền Đức, biệt danh Đạo sĩ nhát gan.”

 

“Thằng nhóc thiếu đức , thấy ngươi ăn đòn.” Lý Huyền Đức giận dữ, vung phất trần vọt tới phía Cơ Đức.

 

“Đạo sĩ thối, ông dừng tay, nếu đừng trách tiểu gia đây khách khí.” Cơ Đức quát lớn.

 

Diệp Sở chẳng buồn để ý hai họ, ánh mắt sang em nhà họ Khương, tò mò hỏi: “Hai vị con rùa khổng lồ truy sát ?”

 

Khương Quân Hồng giải thích, “Không lâu đây, và em gái tới thung lũng , thấy trong đó nhiều d.ư.ợ.c liệu quý hiếm thì vô cùng vui mừng, liền trong hái.”

 

mới tay dẫn dụ con rùa khổng lồ tới, đó liền nó truy sát.”

 

Khương Tiếu Tiếu phụ họa gật đầu, vỗ vỗ n.g.ự.c phẳng lỳ, “Lão rùa c.h.ế.t tiệt đó đáng sợ lắm, nếu thể rời khỏi thung lũng, thì lẽ và lão ca sớm toi đời .”

 

“Không thể rời khỏi thung lũng?” Diệp Sở nghi hoặc.

 

Khương Quân Hồng gật đầu, “ , đây thứ ba chúng thoát khỏi thung lũng , mỗi khỏi thung lũng, con rùa già đó liền dừng truy sát, lâu về hồ nước ở trung tâm thung lũng.”

 

Diệp Sở ngạc nhiên, mà còn chuyện kỳ lạ như , ngẩng đầu .

 

Quả nhiên phát hiện con rùa khổng lồ trừng mắt họ một lúc, đó liền bò về phía hồ nước ở trung tâm, lâu liền chìm trong nước biến mất.

 

Thần sắc khẽ động, đoán chừng lẽ cấm chế gì đó xung quanh thung lũng, liền phóng tinh thần lực xem xét, nhưng chẳng phát hiện điều gì.

 

Không khỏi tới gần, chuẩn xem xét kỹ lưỡng.

 

Khương Quân Hồng tưởng , vội vàng ngăn , “Huynh , bây giờ trong quá nguy hiểm, đợi thêm chút nữa .”

 

“Yên tâm, chừng mực.” Diệp Sở đầu , đó tới rìa thung lũng, đưa tinh thần lực lòng đất xem xét kỹ lưỡng.

 

Nửa lúc , quả nhiên ở sâu lòng đất phát hiện một tia dấu vết của trận pháp.

 

Chỉ điều trận pháp vô cùng huyền ảo, còn như bao phủ bởi một tầng sương mù, khiến thể thấu.

 

Cơ Đức mặt mũi bầm dập tiến lên, tò mò hỏi: “Diệp , phát hiện điều gì ?”

 

Diệp Sở cũng giấu giếm, qua chuyện về trận pháp.

 

Cơ Đức ngạc nhiên, “Đây chẳng lẽ là nguyên nhân lão rùa rùa đó thể khỏi thung lũng ?”

 

Diệp Sở gật đầu, “Chắc là .”

 

Anh em nhà họ Khương lộ vẻ kinh ngạc, “Diệp còn cả trận pháp ?”

 

Diệp Sở gật đầu, “Chỉ hiểu một chút.”

 

Nói xong tiếp tục quan sát.

 

Còn Cơ Đức thì tò mò hỏi: “Hai vị, những còn của Khương gia các ngươi ?”

 

Khương Quân Hồng ánh mắt lóe lên, “Không , chúng khi lên đảo thì tách .”

 

“Thật ?” Cơ Đức mặt lộ nụ đầy ẩn ý, “Nghe Khương gia là Khương Chính Hải dẫn đội, chắc hẳn thu hoạch nhỏ nhỉ.”

 

“Có lẽ .” Khương Quân Hồng bày tỏ thái độ, đó tò mò, “Cơ cùng đội ngũ Cơ gia? Nghe Cơ gia là Cơ Hạo Minh dẫn đội, cùng thì an hơn nhiều.”

 

Sắc mặt Cơ Đức chút tự nhiên, “Lúc đó lên đảo gặp phong bão, cẩn thận lạc .”

 

Khương Quân Hồng “ồ” một tiếng, giọng kéo dài.

 

Lại đợi một lúc, đoàn mới tiến thung lũng.

 

“Ôi trời, linh khí trong thung lũng mà nồng đậm thế!” Cơ Đức giật , “Chẳng lẽ lòng đất bố trí Tụ Linh Trận?”

 

Diệp Sở cũng lộ vẻ kinh ngạc, đột nhiên, ánh mắt ngưng , vội vàng nội thị cơ thể.

 

Chỉ thấy Long Hồn Hư Không Đỉnh đang khẽ rung động, hoa văn hình rồng đó khẽ lấp lánh, như thể cộng hưởng với thứ gì đó.

 

Thôn Thôn từ trong đỉnh bay , kinh hô: “Nhóc con, cái đỉnh , đột nhiên phản ứng?”

 

Diệp Sở lườm một cái, “ ?”

 

“Đây đỉnh của , .” Thôn Thôn vẻ mặt oán trách, “ vẫn nên ngoài , đừng để nổ tung.”

 

Cô bé từ trong cơ thể Diệp Sở bay , ánh mắt lập tức Khương Tiếu Tiếu thu hút, nhanh chóng sáp gần, ngửi ngửi cô bé loli.

 

Khương Tiếu Tiếu giật , “Ngươi là ai? Muốn gì?”

 

Thôn Thôn kinh ngạc : “Ố, là Tiên Thiên Hỏa Linh Chi Thể.”

 

Diệp Sở ngạc nhiên, chút ngờ cô nhóc thể chất đặc biệt.

 

“Ố, ngươi ?” Khương Tiếu Tiếu ngạc nhiên.

 

Thôn Thôn khoanh tay ngực, vẻ mặt kiêu ngạo, “Bản tọa thông thiên triệt địa, vô sở bất tri, chuyện nhỏ thể che mắt pháp nhãn của bản tọa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-334-thung-lung.html.]

 

Khương Tiếu Tiếu liếc cô bé dễ thương, trong mắt lóe lên một tia nghi ngờ.

 

“Con nhóc con , ngươi với ánh mắt gì đó?” Thôn Thôn bất mãn.

 

Khương Tiếu Tiếu khúc khích , “Em gái nhỏ, em còn lớn bằng chị, đừng khoác lác nữa.”

 

“Lớn mật, dám bất kính với bản tọa.”

 

Thôn Thôn nhe răng múa vuốt gầm gừ với cô bé loli, trông hệt như một chú mèo con xù lông.

 

Khương Tiếu Tiếu ngẩng cằm, vẻ mặt đắc ý kiểu “ngươi ”.

 

Diệp Sở để ý đến hai đang đấu khẩu, bắt đầu cùng mấy còn hái d.ư.ợ.c liệu.

 

Ngay lúc họ đang hái hăng say, mặt hồ đột nhiên vỡ , con rùa khổng lồ nổi lên mặt nước, đôi mắt tràn đầy tức giận.

 

“Chạy mau, lão rùa c.h.ế.t tiệt đó .” Khương Quân Hồng kinh hô.

 

Mấy dám do dự, nhanh chóng chạy ngoài thung lũng.

 

Con rùa khổng lồ thấy , há miệng phun một lá bùa, lá bùa hóa thành một đạo thanh quang bao phủ nó, đó “vụt” một tiếng xé rách bầu trời, trong nháy mắt tới cửa thung lũng, chặn đường mấy .

 

“Chết tiệt, lão rùa rùa nhanh thế!” Khương Quân Hồng giật , chạy về hướng khác.

 

Những khác cũng , ý định ở chiến đấu.

 

Thực lực của con rùa khổng lồ quá kinh khủng, e rằng vượt qua Cương Khí cảnh, bọn họ thể nào là đối thủ.

 

Con rùa khổng lồ há miệng phun một lá bùa, lá bùa hóa thành một quang tráo màu vàng kim, bao trùm phạm vi trăm mét.

 

“Đây là cái quái gì ?”

 

Mấy giật , nhao nhao tay tấn công quang tráo, nhưng phát hiện quang tráo hề suy chuyển, thậm chí ngay cả gợn sóng cũng xuất hiện.

 

“Làm bây giờ, chẳng lẽ hôm nay chúng bỏ mạng tay một con lão rùa rùa ?” Khương Quân Hồng nước mắt.

 

Khương Tiếu Tiếu cũng cuống đến tái mặt.

 

Diệp Sở và mấy cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Con rùa khổng lồ thong thả tiến lên, ánh mắt lạnh băng xuống mấy .

 

Mấy chỉ cảm thấy một luồng áp lực như núi ập tới, nhất thời chút thở nổi.

 

Cơ Đức cố gắng nặn một nụ , “Tiền bối, chúng mới đến, chẳng gì cả, bọn họ em nhà mới là kẻ trộm dược, oan đầu, nợ chủ, ngài báo thù thì tìm bọn họ .”

 

Khương Quân Hồng vẻ mặt sững sờ, đó giận dữ, “Cơ Đức, cái thứ thiếu đức nhà ngươi, dám đ.â.m lưng bằng hữu ?”

 

Cơ Đức bĩu môi, “Khương Quân Hồng, ngươi bớt cái trò đó , chúng nhiều nhất cũng chỉ là quen qua loa, bạn bè còn tới, lúc cứu ngươi là đại phát thiện tâm .”

 

“Đồ khốn nạn!” Khương Quân Hồng tức giận đến cực điểm, “Ngươi chờ đó, về sẽ với đường tỷ, bảo nàng hủy hôn với ngươi, thứ thiếu đức như ngươi xứng kết thông gia với Khương gia .”

 

Cơ Đức bĩu môi, “Cứ như thể ai đó thèm cưới con hổ cái .”

 

Khương Tiếu Tiếu thì lấy tất cả d.ư.ợ.c liệu hái , đồng thời lớn tiếng : “Rùa tiền bối, đây là những d.ư.ợ.c liệu chúng cháu hái đó, xin ngài vui lòng nhận lấy.”

 

Thấy con rùa khổng lồ hề lay chuyển, cô bé vẻ mặt t.h.ả.m hại : “Tiền bối, thực chuyện liên quan gì đến chúng cháu, đều là do tên sai khiến, chắc ngài cũng thấy , đó chính là ở bên ngoài tiếp ứng chúng cháu.”

Mèo Dịch Truyện

 

Khương Quân Hồng vội vàng gật đầu, “ đúng, chính là tên nhóc !”

 

Cơ Đức vẻ mặt sững sờ, “Các ngươi……”

 

Diệp Sở cạn lời, thầm nghĩ thể quen cái tên Cơ Đức quả nhiên chẳng loại lương thiện gì.

 

Lý Huyền Đức thoáng qua hai phe đang đ.â.m lưng , khóe miệng giật giật, quyết định sẽ tránh xa ba một chút.

 

“Thôi , đừng cãi nữa, chuẩn chiến đấu .” Diệp Sở lên tiếng nhắc nhở.

 

Lúc , con rùa khổng lồ bùng lên thanh quang, một luồng khí thế vô hình quét qua, áp lực đầy đủ.

 

Ba lúc mới thôi, Cơ Đức lấy một đống vũ khí, ném một ít cho em nhà họ Khương, “Cẩn thận đừng tèo, nếu sẽ thu xác cho các ngươi .”

 

“Hừ, yên tâm, sẽ thu xác cho ngươi.” Khương Quân Hồng chen .

 

Cả đoàn trang đầy đủ, chuẩn chiến đấu.

 

Lão rùa há miệng gầm lên một tiếng giận dữ, chỉ riêng sóng âm khiến mấy thất khiếu chảy máu.

 

“Chết tiệt, lão rùa rùa cũng quá mạnh !” Cơ Đức vẻ mặt kinh hãi, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.

 

Những còn cũng đều vẻ mặt tuyệt vọng.

 

Ngay lúc , một tiểu đỉnh từ trong cơ thể Diệp Sở bay , đó đột nhiên phóng lớn, cao bằng , hoa văn hình rồng đó bùng lên thanh quang rực rỡ.

 

Con rùa khổng lồ vốn chuẩn tay đột nhiên dừng , trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, trong miệng càng phát một giọng già nua.

 

“Long Hồn Hư Không Đỉnh!”

 

……

 

 

Loading...