Bá Đạo Y Vương - Chương 322: Nghiền Ép ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:25:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cô Như Ngọc, xin hãy theo chúng về." Gã đàn ông nho nhã lên tiếng.

 

Tần Như Ngọc lạnh, "Về đó chịu c.h.ế.t ?"

 

Gã đàn ông nho nhã thở dài, đó sắc mặt dần lạnh , "Cô Như Ngọc, mong cô đừng khó ."

 

Tần Như Ngọc chút biểu cảm , "Một là thả , hai là sẽ c.h.ế.t ngay tại đây."

 

Vừa dứt lời, trong tay cô xuất hiện một con d.a.o bấm, mũi d.a.o sắc bén kề cổ trắng ngần, chỉ cần dùng sức, cô sẽ mất mạng ngay lập tức.

 

Gã đàn ông nho nhã sắc mặt chùng xuống, đó lạnh lùng : "Cô Như Ngọc, cô thể quan tâm đến mạng sống của , nhưng còn em trai cô thì ?"

 

Tần Như Ngọc giật , "Đồ khốn, các gì A Trương ?"

 

Gã đàn ông nho nhã hờ hững : "Chỉ cần cô Như Ngọc lời, em trai cô tự nhiên sẽ bình an vô sự, những thế, còn Thanh Bang trọng điểm bồi dưỡng."

 

Tần Như Ngọc nghiến chặt răng c.ắ.n môi đỏ mọng, ánh mắt rối rắm quyết, một lát tay buông lỏng, con d.a.o nhỏ tách một tiếng rơi xuống đất.

 

Khóe mắt gã đàn ông nho nhã lộ ý , "Cô Như Ngọc, lựa chọn của cô vô cùng sáng suốt."

 

Hắn xong chuẩn về phía cô, nhưng một giọng bất ngờ truyền đến từ bên cạnh.

 

"Hừ, Thanh Bang các ngươi chỉ những chuyện ức h.i.ế.p nam nữ thôi ?"

 

"Ai?"

 

Gã đàn ông nho nhã đột ngột đầu , đó hề nhận xung quanh .

 

Sau khi thấy Diệp Sở, ánh mắt đanh , đó mặt lộ nụ dữ tợn.

 

"Hừ, thằng nhóc, hóa là ngươi, đúng là oan gia ngõ hẹp."

 

Diệp Sở hờ hững , " là oan gia ngõ hẹp."

 

Tần Như Ngọc ngạc nhiên, "Anh quen bọn họ ?"

 

Diệp Sở gật đầu, "Quen, và chút ân oán."

 

"Thằng nhóc, tự đưa tới tận cửa, chúng cũng chẳng thèm tìm ngươi nữa." Gã đàn ông nho nhã ánh mắt lạnh băng, vẫy tay hiệu cho đám , "Lên hết , tóm lấy thằng nhóc ."

 

Những kẻ bên cạnh đều là tinh của Thanh Bang, đều ở cấp Võ Tôn cao cấp, trong đó hai còn là do Đông Doanh giả dạng.

 

Tổng thực lực của bọn chúng mạnh hơn ít, thừa sức tóm gọn Diệp Sở.

 

Đám nhanh chóng tay, vây công Diệp Sở, Tần Như Ngọc kinh hô, "Cẩn thận!"

 

Diệp Sở trong mắt lộ một tia chiến ý, mới đột phá, tự đưa đến cửa, thể luyện tay một chút.

Mèo Dịch Truyện

 

Đầu ngón tay lượn lờ cương khí, theo ý niệm chuyển động, cương khí vặn vẹo cuộn tròn, hóa thành mấy đạo phong nhận cương khí.

 

Sau đó cong ngón tay búng , vài đạo cương khí b.ắ.n vút .

 

Phụt phụt phụt!

 

Lập tức ba thương, đồng da sắt cốt của Võ Tôn, phong nhận cương khí chẳng chịu nổi một đòn.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên, ba mất phần lớn sức chiến đấu.

 

Diệp Sở chợt lóe xông , nhanh chóng tung ba đòn tát, đ.á.n.h thẳng thiên linh cái của ba .

 

Ba tiếng bùm bùm bùm vang lên, đầu của ba nổ tung như dưa hấu nát.

 

Cảnh tượng kinh hoàng.

 

Bởi vì tốc độ quá nhanh, mãi đến khi ba chết, những còn mới kịp phản ứng.

 

Gã đàn ông nho nhã kinh hãi biến sắc, thực lực mà Diệp Sở thể hiện lúc mạnh hơn quá nhiều.

 

"Đừng sợ, lên hết , nhiều như chúng lẽ nào xử lý một thằng nhóc con?" Một Đông Doanh quát lớn, vung thanh kiếm samurai, hóa thành một tàn ảnh c.h.é.m về phía Diệp Sở.

 

"Đồ quỷ Đông Doanh." Ánh mắt Diệp Sở chợt trầm xuống, nghiêng tránh đòn tấn công của đối phương, đó một tay thành trảo, tóm lấy thanh kiếm samurai, khẽ dùng sức.

 

Một tiếng rắc vang lên, thanh kiếm samurai vốn kiên cố thể phá hủy lập tức bẻ gãy.

 

"Đồ khốn!" Người Đông Doanh kinh giận, thanh kiếm gãy trong tay quét ngang, thẳng đến cổ họng Diệp Sở.

 

Diệp Sở giơ tay tóm lấy, dùng sức, thanh kiếm gãy bẻ thêm một đoạn, đợi đối phương phản ứng, nửa lưỡi d.a.o gãy trong tay đột ngột bổ mạnh xuống.

 

Võ sĩ Đông Doanh vốn đang định phản kháng chợt cứng đờ, đó trán xuất hiện một đường máu, đường m.á.u đó lan dần xuống phía .

 

Sau đó cả cơ thể tách đôi, m.á.u tươi và nội tạng vương vãi khắp mặt đất.

 

Diệp Sở kịp thời né tránh từ , tránh m.á.u tươi b.ắ.n .

 

Sau khi liên tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t bốn , những còn mặt cuối cùng cũng chấn động, sững tại chỗ dám tay nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-322-nghien-ep.html.]

Cổ họng gã đàn ông nho nhã khẽ nuốt, chỉ chần chừ một giây, đó lao về phía Tần Như Ngọc, chuẩn mang theo cô trốn khỏi nơi .

 

Những khác thấy cũng thi bỏ chạy thoát .

 

Ánh mắt Diệp Sở lạnh , tung vài đạo phong nhận cương khí về phía gã đàn ông nho nhã.

 

Hai tiếng phụt chí vang lên, hai chân c.h.é.m đứt, m.á.u tươi tuôn xối xả, tiếng kêu t.h.ả.m thiết thê lương vang vọng.

 

Diệp Sở để ý, truy đuổi những khác, hiện trường chỉ còn gã đàn ông nho nhã đang kêu la t.h.ả.m thiết và Tần Như Ngọc.

 

Sắc mặt cô tái , đây là đầu tiên thấy cảnh tượng đẫm m.á.u đến .

 

"Cô Như Ngọc, cứu... cứu ." Gã đàn ông nho nhã cầu cứu.

 

Tần Như Ngọc sắc mặt lạnh lùng, đáp .

 

Một lát , Diệp Sở về, sắc mặt chút khó coi.

 

Để một Đông Doanh khác chạy thoát, đối phương một loại độn thuật kỳ lạ, đuổi kịp.

 

Thấy Diệp Sở về, ánh mắt gã đàn ông nho nhã tuyệt vọng, nhưng để sống sót, vẫn mở miệng cầu xin, "Đại nhân, tha..."

 

Lời còn dứt, đầu một đạo phong nhận c.h.é.m đứt, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe, nhuộm đỏ mặt đất.

 

Đối với kẻ g.i.ế.c , Diệp Sở hề nương tay.

 

Ngay đó, Tần Như Ngọc, "Không dọa em sợ chứ?"

 

Tần Như Ngọc lắc đầu, "Cũng tạm ạ."

 

" tiếp theo sẽ tìm cơ duyên đảo, em cùng ?" Diệp Sở hỏi.

 

Tần Như Ngọc vội vàng gật đầu, khi chứng kiến sức mạnh của Diệp Sở, cô nhận rằng theo đối phương, lẽ thể thoát khỏi ma trảo của Thanh Bang.

 

Trên đường , Diệp Sở hỏi, "Người của Thanh Bang tại truy sát em? Em thù oán với bọn họ ?"

 

Tần Như Ngọc im lặng .

 

"Nếu , cứ coi như hỏi."

 

Diệp Sở cũng ép buộc, sâu trung tâm đảo, tìm kiếm cơ duyên.

 

Thiên địa linh khí đảo đậm đặc hơn bên ngoài nhiều, đó mọc ít d.ư.ợ.c liệu, trong đó thiếu thiên tài địa bảo.

 

Suốt dọc đường , Diệp Sở tìm thấy nhiều d.ư.ợ.c liệu quý giá.

 

"Cũng coi như thù." Tần Như Ngọc lên tiếng.

 

Không đợi Diệp Sở hỏi, cô liền tiếp tục giải thích.

 

" là con gái của bang chủ Thanh Bang, nhưng vì là lưỡng tính nên từ nhỏ vứt bỏ."

 

"Mấy tháng , ông đột nhiên tìm thấy , đón về nhà, quan tâm chăm sóc tỉ mỉ, mua nhiều đồ, rằng năm xưa cẩn thận mất , cảm thấy mắc nợ , giờ đền bù gấp bội."

 

Nói đến đây, trong mắt thiếu nữ thoáng qua một tia khát vọng.

 

"Lúc đó tin những lời đó, trong lòng vô cùng vui mừng, cũng tràn đầy kỳ vọng tương lai."

 

Nói đến đây ngừng , trong mắt thiếu nữ lộ một tia tức giận, đó chậm rãi :

 

" cho đến cách đây lâu, mới sự thật, năm xưa ông vô ý mất, mà là cố tình vứt bỏ."

 

"Bây giờ đón về nhà, cũng để bù đắp, mà là để đạt mục đích nào đó."

 

Nói đến cuối, đôi mắt thiếu nữ đỏ hoe, dường như là vì thế của mà cảm thấy đau lòng.

 

Diệp Sở nhất thời nên lời, hóa đời chỉ một phận lận đận.

 

Người bạc mệnh cũng .

 

Cảm khái đồng thời, chút tức giận, đối với bang chủ Thanh Bang nảy sinh sát ý.

 

Năm xưa vứt bỏ thiếu nữ, đó đột nhiên xuất hiện cho đối phương hy vọng, một nữa tước đoạt hy vọng.

 

Cách như quả thực khiến phẫn nộ, căn bản xứng cha.

 

Anh nén cảm xúc trong lòng, mở lời an ủi.

 

"Không , mấy thứ rác rưởi đáng để bận tâm quá, đến với thế gian , sẽ gặp yêu thương ."

 

Nói đến đây, trong mắt lộ một nụ rạng rỡ.

 

Tần Như Ngọc nhất thời sững sờ, trong vô thức nghĩ đến nuôi vất vả nuôi dưỡng khôn lớn, và cả đứa em trai tính cách bốc đồng, nhưng luôn nghĩ cho nơi.

 

Trên mặt cô cũng nở một nụ rạng rỡ, khẽ "ừm" một tiếng.

 

"Ừm, đúng ."

Loading...