Bá Đạo Y Vương - Chương 30: Đa tạ khoản đãi ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:50:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Diệp Sở về phía Tiền Hâm, Hàn Mộng Quyên khẽ nhíu mày, “Làm vẻ cho lắm?” Cách cảm giác như ép buộc đối phương trả tiền. Bà lo cho Tiền Hâm, mà chủ yếu nghĩ rằng đối phương còn giúp Khương Quân Dao, vì hai mươi triệu mà đắc tội với liệu đáng .
“Mẹ, chẳng gì cả, Tiền thiếu tửu lượng kém thế lát nữa cũng về , con là đang giúp mà.” Diệp Sở tiến lên, Tiền Hâm trong lòng cực kỳ khó chịu, Diệp Sở cứ nhất quyết bắt trả tiền. đáng tiếc, thực sự say, mà chỉ giả vờ. Dù Diệp Sở dùng thủ đoạn gì, cũng thể khiến tỉnh rượu .
“Hừ, đồ khốn, lão tử trả tiền , mơ .” Trong lòng lạnh ngừng.
Diệp Sở đến bên cạnh Tiền Hâm, lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên vai đối phương, từng luồng chân khí tiến cơ thể . Tiền Hâm lập tức cảm thấy trong truyền đến một trận đau nhói, cứ như vô mũi kim đ.â.m cùng lúc. Cơ thể khẽ run rẩy, mặt lộ vẻ đau đớn. may mắn là đang úp sấp, Khương Quân Dao và thấy.
Hàn Mộng Quyên nhíu mày, “Tiểu Sở, cách của con hiệu quả ?”
Khương Hải Vân bất mãn hừ lạnh, “Có tác dụng quái gì, thấy cái đồ bỏ đang giỡn mặt chúng .”
Lời ông dứt, Tiền Hâm đang giả say đột nhiên kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, đó giật bật dậy.
“Á!”
Mặt Khương Hải Vân tối sầm, ngờ vả mặt nhanh đến .
Mèo Dịch Truyện
“Đồ khốn, mày gì tao?” Tiền Hâm hung tợn trừng mắt Diệp Sở, ánh mắt như g.i.ế.c , cảm giác đau đớn trong cơ thể còn khó chịu hơn cả chết.
Diệp Sở híp mắt : “Tiền thiếu đừng hoảng, chỉ giúp tỉnh rượu thôi mà.”
Tiền Hâm đột nhiên phát hiện cảm giác châm chích trong biến mất, trong lòng càng thêm chắc chắn là Diệp Sở đang giở trò. trong tình huống hiện tại, cũng tiện gì.
“Tiền thiếu, tỉnh rượu thì thanh toán , cơm cũng ăn gần xong .” Diệp Sở nhắc nhở một câu, thong thả trở về chỗ .
Tiền Hâm nghiến răng ken két, trong lòng lửa giận bốc cao. Hôm nay vốn dĩ thể hiện một phen mặt Khương Quân Dao, tiện thể dẫm Diệp Sở một cái, cho xứng với Khương Quân Dao. Kết quả đối phương gài bẫy. Nghĩ đến khoản tiền khổng lồ hai mươi triệu, tim đau như cắt. Đáng ghét nhất là, chai rượu hai mươi triệu mà chỉ uống một chút xíu.
Thấy mãi gì, Diệp Sở cợt: “Tiền thiếu, là trả nổi đấy chứ?”
Nói xong đợi đối phương trả lời, tiếp tục: “Không , nếu thật sự trả nổi, chúng thể chia đôi. Chỉ là nếu tin đồn ngoài, e là danh tiếng của Tiền thiếu sẽ .”
“Đường đường là Tiền thiếu, mời khách ăn cơm, cuối cùng trả nổi tiền, còn chia đôi, chậc chậc chậc…”
Nghe những lời mỉa mai , mặt Tiền Hâm lúc xanh lúc trắng. Cuối cùng, nghiến răng ken két, trừng mắt Diệp Sở lạnh lùng : “Nói bậy bạ, hai mươi triệu lẻ tẻ , bổn thiếu gia thể trả nổi!”
“Tiền thiếu hào phóng thật.” Diệp Sở giơ ngón cái lên, nhưng ánh mắt đầy vẻ trêu đùa.
Cuối cùng, Tiền Hâm gần như quẹt hết tất cả các thẻ tín dụng, mới đủ thanh toán hai mươi triệu. Sau khi thanh toán xong, cả nhóm rời khỏi Giang Hoài Các.
“Quân Dao, để gọi lái xe đưa về nhé.” Tiền Hâm mặt mày tươi rói Khương Quân Dao.
Diệp Sở chắn tầm của , giả vờ quan tâm : “Tiền thiếu, cần , hôm nay uống ít rượu, mau về . Quân Dao chăm sóc, cần lo lắng.”
Nói , bất kể Tiền Hâm đồng ý , trực tiếp vẫy một chiếc taxi.
“Bố , mau lên xe.”
Hàn Mộng Quyên nhanh chóng lên xe, trong lòng Khương Hải Vân để Tiền Hâm đưa tiễn, chủ yếu là tạo cơ hội cho và Khương Quân Dao ở riêng. thấy Hàn Mộng Quyên lên xe, ông cũng tiện ép buộc, vẫy tay với Tiền Hâm cũng lên xe.
“Đa tạ khoản đãi.” Khương Quân Dao khẽ gật đầu với Tiền Hâm, đó cũng lên xe.
“Tiền thiếu, đa tạ khoản đãi, vị của Mao Đài 80 năm đúng là tệ.” Diệp Sở trêu Tiền Hâm một tiếng, nhanh chóng lên xe.
Nhìn chiếc taxi khuất dần, mặt Tiền Hâm tối sầm , gần như nhỏ nước.
“Thằng khốn, mày cứ đợi đấy cho tao.” Anh nghiến răng nghiến lợi, từ nhỏ đến lớn từng chịu thiệt thòi như , nếu báo thù thì mang họ Tiền.
Nửa tiếng , Diệp Sở và mấy trở về biệt thự Khương gia.
Vừa nhà, Khương Hải Vân liền bùng nổ. “Đồ khốn nạn, mày cút đây cho tao!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-30-da-ta-khoan-dai.html.]
Diệp Sở phịch xuống ghế sofa, nhanh chậm : “Bố, bố thế? Chẳng lẽ vẫn uống đủ?”
Biểu cảm mặt Khương Hải Vân cứng đờ, đó càng thêm tức giận. “Còn nữa? Mày tự gì trong lòng rõ ?”
Diệp Sở giả vờ hiểu: “Con gì , chẳng qua chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà.”
Thấy giả ngu, Khương Hải Vân càng thêm tức giận: “Ai cho mày gọi rượu đắt tiền như thế? Mày sẽ đắc tội với khác ?”
7_“Cha của Tiền Hâm là lý sự của Thương hội Giang Nam đấy, là mà chúng thể đắc tội ? Mày cái đồ vô dụng, nghĩ cách chia sẻ gánh nặng cho gia đình, còn gây họa!”
Mặc dù ông cũng uống Mao Đài 80 năm, nhưng nghĩ đến việc thể đắc tội với Tiền Hâm, trong lòng liền kìm cơn giận dữ. Ông càng càng giận, giơ bàn tay lên định đ.á.n.h Diệp Sở: “ đ.á.n.h c.h.ế.t mày cái đồ vô dụng !”
Diệp Sở nhanh chóng né tránh, Khương Hải Vân càng thêm tức giận: “Đồ khốn, mày còn dám tránh , yên đấy cho tao!”
Hàn Mộng Quyên nhanh chóng tiến lên ngăn cản: “Khương Hải Vân, ông gì ?”
“Bà tránh , hôm nay dạy cho nó một bài học, nếu cái đồ phế vật sẽ thật sự loạn!”
Khương Hải Vân gầm lên, đẩy Hàn Mộng Quyên , nhưng bà kiên quyết giữ . “La lối gì mà la lối, lúc nãy uống rượu thấy ông gì , giờ uống xong rượu trở mặt nhận ?”
Khương Hải Vân đến đỏ mặt tía tai, lửa giận trong mắt càng cháy hừng hực.
Thấy tình hình càng lúc càng tệ, Khương Quân Dao trầm giọng : “Đủ !”
“Quân Dao, cái đồ phế vật …” Khương Hải Vân còn gì đó, nhưng Khương Quân Dao cắt ngang: “Bố, cũng muộn , bố uống nhiều rượu, nghỉ ngơi sớm ạ.”
“Với , chuyện hợp tác với Hoàng Phủ gia, bố cần bận tâm, con tự cách giải quyết.”
Nói xong, cô xoay lên lầu, chỉ để một bóng lưng thon thả. Khương Hải Vân thở dài, đó Hàn Mộng Quyên: “Bà xem , đây là con rể mà bà tìm đấy, việc lỗ mãng, đầu óc, cứ thế thì sẽ gây rắc rối gì nữa?”
Hàn Mộng Quyên hừ lạnh: “Là cái tên họ Tiền giở trò với Quân Dao, Tiểu Sở là chồng, dạy cho đối phương một bài học nhỏ thì đúng ?”
Bà hề chút thiện cảm nào với Tiền Hâm, ban đầu khi Khương Quân Dao xảy chuyện, đối phương lập tức nước ngoài du học. Khi Khương Quân Dao tỉnh , lập tức chạy về.
Khương Hải Vân tức đến mức: “Đó mà gọi là bài học nhỏ ư? e là Tiền Hâm hận c.h.ế.t cái đồ vô dụng đó !”
“Với , nhỡ đối phương vì thế mà tức giận, giúp Quân Dao thì ?”
“Không thể đạt hợp tác với Hoàng Phủ gia, Quân Dao sẽ thể vững trở trong tập đoàn, chẳng lẽ bà con gái bên đại phòng ức h.i.ế.p ?”
Hàn Mộng Quyên cứng họng, một lúc mới : “Thật sự thì cứ để Quân Dao về kinh doanh Vân Mộng Dược Phẩm , dù với cái tính thiên vị của ông nội, cũng thể nào giao tập đoàn cho Quân Dao .”
Khương Hải Vân há miệng, nhưng phản bác thế nào. Cuối cùng, ông chỉ đành ghét bỏ liếc Diệp Sở một cái, xoay lên lầu.
Diệp Sở chút cảm động: “Mẹ, con cảm ơn .” Anh ngờ trong tình huống tối nay, Hàn Mộng Quyên vẫn về phía .
Hàn Mộng Quyên xua tay: “Cảm ơn gì chứ, chúng là một nhà mà.” Sau đó, bà nghiêm túc dặn dò:
“Tiểu Sở, con bất mãn với cái tên Tiền Hâm đó, nhưng việc đừng bốc đồng như , nếu dễ đắc tội với khác lắm.”
Làm bà , tối nay Diệp Sở cố tình chứ. Tuy hả hê, nhưng cũng dễ đắc tội với khác. Hiện tại đang bên đại phòng chèn ép, nên tự tạo thêm kẻ thù mới.
Diệp Sở ngoan ngoãn gật đầu: “Con , .”
Hàn Mộng Quyên gật đầu: “Con nghỉ .”
“Mẹ, cũng nghỉ sớm ạ.” Diệp Sở dặn dò một tiếng, nhanh chóng lên lầu.
Đến cửa, phát hiện cửa khóa trái, gõ mãi cũng thấy động tĩnh. Diệp Sở cạn lời, cần nghĩ cũng , Khương Quân Dao chắc chắn cũng hài lòng với cách của tối nay. Đây là cảnh cáo một chút.
Diệp Sở thầm bĩu môi, tăm tia vợ , chẳng lẽ còn tươi chào đón ? Thật sự coi là đồ vô dụng ?
…