Bá Đạo Y Vương - Chương 297: Ngươi muốn làm gì? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:25:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi theo hướng âm thanh, chỉ thấy một thanh niên trai đội mũ lưỡi trai sải bước tới. Khi nhận khuôn mặt quen thuộc của , ngay lập tức kinh ngạc thốt lên.
"Là Diệp đại sư! Không thương nặng ?" Có thì thầm, cảm thấy khó tin, lập tức lộ vẻ mặt hóng chuyện. Chỉ cần là Giang Đô, cơ bản ai cũng ân oán giữa Diệp Sở và Diệp gia. Ai cũng phen chuyện để xem .
Còn về đám Diệp gia, tất cả ngây tại chỗ. Một vài nhút nhát thậm chí còn theo bản năng lùi . Uy danh của Diệp Sở giờ đây quá lớn, sợ là giả.
Hướng Thiếu Khôn thì tò mò đ.á.n.h giá Diệp Sở, quá sợ hãi. Cho dù Diệp Sở là cường giả top 10 Bảng Hoàng, đối với Hướng gia mà , nhiều nhất cũng chỉ kiêng kỵ đôi chút, sợ hãi thì còn lâu.
Diệp Sở đến gần, ánh mắt quét qua đám Diệp gia, cuối cùng dừng Diệp Dật Không đang đờ đẫn. " chết, thất vọng ?" Diệp Dật Không há miệng, nhưng cuối cùng dám lên tiếng. Những khác của Diệp gia cũng đều im lặng. Diệp Sở bây giờ, đối với họ, chính là một ngọn núi lớn thể vượt qua.
Mèo Dịch Truyện
Đỗ Linh Nhi khẩy: "Hừ... Lúc nãy còn huênh hoang phách lối như , cứ tưởng bản lĩnh lớn cỡ nào, hóa cũng chỉ thế."
Một vây xem cũng xì xào bàn tán, sắc mặt đám tiểu bối Diệp gia lúc âm lúc tình.
Diệp Dật Thần hít sâu một , trấn an cảm xúc trong lòng, mặt nặn một nụ , "Diệp Sở, thật là quá, bố chắc chắn sẽ vui."
"Vui?" Diệp Sở mỉa mai, "Họ sợ là chỉ mong c.h.ế.t thì hơn."
Diệp Dật Thần gượng : "Sao thể chứ, dù thế nào nữa, chúng cũng là một nhà."
"Đừng đừng đừng." Diệp Sở xua tay, " là một đứa con riêng, còn từng tù, nào dám dính líu đến Diệp gia các ."
Nụ mặt Diệp Dật Thần cứng đờ. Sắc mặt các tiểu bối khác của Diệp gia thì âm tình bất định.
Diệp Dật Phi nghiến răng : "Diệp Sở, đừng quá đáng, đại ca chịu nhún nhường , còn thế nào nữa?"
Diệp Sở lạnh nhạt : "Vì chút tình nghĩa ngày xưa, sẽ tay với các nữa, xin Băng Uyển và cô Đỗ, cút ."
Sắc mặt đám Diệp gia tối sầm, bắt họ xin hai phụ nữ mặt , nếu chuyện truyền ngoài, còn mặt mũi nào mà gặp khác nữa.
Thấy khí bế tắc, Hướng Thiếu Khôn . "Các hạ, chuyện chỉ là một hiểu lầm, mong nể mặt mà bỏ qua chuyện ."
Diệp Sở liếc xéo qua, "Ngươi là cọng hành nào mà cũng dám đòi nể mặt, mặt mũi của ngươi đáng giá lắm ?"
Mọi thầm cảm thán, quả hổ danh Diệp đại sư, ngay cả đối mặt với Hướng gia cũng nể nang chút nào.
Nụ mặt Hướng Thiếu Khôn vẻ âm trầm thế, "Các hạ, chút bản lĩnh, nhưng e rằng quá ngông cuồng đấy."
Diệp Sở chắp tay lưng, ngữ khí bá đạo, "Vậy ngươi định gì?"
"Ngươi..." Ánh lửa giận bùng lên trong mắt Hướng Thiếu Khôn. Là thiếu gia Hướng gia, từ nhỏ ngậm thìa vàng lớn lên, từng chịu loại sỉ nhục .
"Được , chuyện hôm nay Hướng gia ghi nhớ , hy vọng các hạ đừng hối hận."
Những lời gần như bật từ kẽ răng , xong liền bỏ . Còn về việc tay với Diệp Sở, bao giờ nghĩ tới. Đùa , tay với một cường giả Bảng Hoàng, trừ phi là sống nữa.
"Khoan , cho ngươi ?"
Hướng Thiếu Khôn chợt đầu , "Ngươi còn thế nào nữa? Thật sự coi sợ ngươi ?"
Giọng Diệp Sở bình thản, "Xin cô Đỗ."
Đối phương là ý đồ bất chính với Vân Băng Uyển, lăng mạ Đỗ Linh Nhi, nhất định xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-297-nguoi-muon-lam-gi.html.]
Mặt Hướng Thiếu Khôn tối sầm như nước, lạnh lùng : "Nếu thì ?"
Diệp Sở siết chặt nắm đấm, lập tức phát tiếng "khục khục" giòn tan. "Ngươi thể thử xem ."
Sắc mặt Hướng Thiếu Khôn càng thêm âm trầm, Diệp Dật Không lập tức , "Diệp Sở, đừng quá tự mãn."
"Thật sự cho rằng chút thành tựu là thể gì thì ? Nói cho , Hướng gia Đông Hải dễ chọc , nhất nên suy nghĩ kỹ ." "Ồn ào."
Diệp Sở quát khẽ một tiếng, Diệp Dật Không như sét đánh, ngã phịch xuống đất, m.á.u tứa từ thất khiếu.
Đám Diệp gia kinh hãi, trong lòng giận sợ. Diệp Dật Thần lạnh lùng quát, "Diệp Sở, thật sự chút tình nào ?"
Diệp Sở lạnh nhạt , "Nếu họ Diệp, c.h.ế.t ."
Diệp Dật Thần lập tức nghẹn lời.
Diệp Sở Hướng Thiếu Khôn, bá đạo mở lời, "Xin , thứ hai."
Sắc mặt Hướng Thiếu Khôn âm tình bất định, Diệp Dật Phi khẽ khàng khuyên nhủ: "Hướng thiếu, là cứ xin , hảo hán chịu thiệt mắt."
Hướng Thiếu Khôn nắm chặt tay, hít sâu một , cuối cùng chọn tạm thời nhẫn nhịn. "Hai cô gái, là lỗ mãng, xin ."
Hắn xong liền bỏ , ngay cả một câu khách sáo cũng , đám Diệp gia cũng theo đó mà xin , xám xịt rời .
Trong mắt tràn đầy sự sùng kính, đây chính là Diệp đại sư vang danh Giang Đô. Chỉ một lời , liền thể khiến đại thiếu gia Hướng gia khuất phục.
Diệp Sở nhạt với hai cô gái, "Xin , để mấy con cá tạp hỏng nhã hứng của các cô ."
Hai cô gái lắc đầu, tỏ ý .
"Diệp đại sư, các cứ chuyện , chỗ khác dạo một lát." Đỗ Linh Nhi ngọt ngào với Diệp Sở, kéo theo tên tử Võ Đang nhanh chóng rời .
Diệp Sở thì dẫn Vân Băng Uyển dạo trong hội trường. Mọi thấy đều ý mà rời , ai còn dám tiến lên bắt chuyện nữa.
Hội trường đấu giá lớn, tổng cộng ba tầng. Tầng một là trang sức ngọc khí, loại của các tiệm trang sức bên ngoài, mà là những món đồ cổ truyền qua nhiều đời. Tầng hai là đồ cổ thư họa. Tầng ba mới là hội trường đấu giá chính.
Hiện tại tầng ba mở, chỉ một tiếng khi đấu giá mới mở cửa. Trước đó, các vị khách đến sớm chỉ thể tham quan ở tầng một và tầng hai, nếu thấy món nào ưng ý thì sẽ mua. Phải là Cửu gia Long ăn.
Diệp Sở dẫn Vân Băng Uyển dạo khắp nơi, trong lúc đó, nếu thấy món nào thích, cũng sẽ tay mua.
... Một bên khác, khi đám Diệp gia rời , tất cả đều mang vẻ mặt âm trầm. "Khốn kiếp, cái tên tạp chủng Diệp Sở đó, uổng công Diệp gia nuôi bao nhiêu năm, giờ chút thực lực liền sáu nhận."
Diệp Dật Không nhỏ giọng nguyền rủa, trong chỉ đánh, trong lòng thể là hận c.h.ế.t Diệp Sở. Hơn nữa điều khiến thể chịu đựng nổi nhất, là đứa con riêng từng sỉ nhục, giờ trở thành một đại nhân vật cao thể với tới. Cảm giác chênh lệch lớn , nhất thời khó mà chấp nhận . Không chỉ , hai em Diệp Dật Thần và Diệp Dật Phi cũng khó chấp nhận tương tự.
Hướng Thiếu Khôn thì sắc mặt âm trầm, đáy mắt lóe lên vẻ hung ác, trong lòng thề, cơ hội nhất định lấy thể diện.
Đột nhiên, phía truyền đến tiếng cãi vã. "Chu Tử Nghĩa, ngươi mà còn dám đến quấn lấy chị nữa, tin đ.á.n.h gãy chân ngươi, cút ngay!"
Phía , hai thanh niên dường như đang cãi vã, một đẩy lảo đảo, chiếc bình sứ đang ôm trong tay cũng đ.á.n.h vỡ. Mảnh sứ vỡ b.ắ.n tung tóe khắp nơi, một mảnh vặn b.ắ.n trúng Hướng Thiếu Khôn. Sắc mặt vốn âm trầm của , càng tối hơn vài phần.
Diệp Dật Không thấy , lập tức c.h.ử.i rủa, "Dám đụng chạm Hướng thiếu, xem là thằng ch.ó má nào mắt!"