Bá Đạo Y Vương - Chương 28: Anh không mời nổi đâu à? ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:50:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của Diệp Sở thốt , biểu cảm của mấy mặt đều khác . Khương Hải Vân càng thêm chán ghét, chỉ cảm thấy vô cùng mất mặt. Khương Quân Dao khẽ cau mày. Ngay cả Hàn Mộng Quyên, vốn luôn về phía Diệp Sở, cũng khá thất vọng. Không năng lực thì chẳng , với gia thế Khương gia, nuôi một kẻ ăn cũng dễ dàng. thích khoe khoang thì khiến khó chịu.

 

Tiền Hâm thì vẻ mặt đầy trêu tức, "Ồ, , từng đến phòng Đế Vương?"

 

Diệp Sở gật đầu, "Mấy hôm mới , cũng chỉ thôi."

 

Mèo Dịch Truyện

Tiền Hâm cố tỏ tò mò, "Ồ, phòng Đế Vương trong truyền thuyết trông như thế nào? Huynh thể kể cho để mở mang tầm mắt chút ?"

 

"Chỉ là một cái phòng thôi, gì đáng ." Diệp Sở thẳng thừng từ chối.

 

Tiền Hâm cố nén , gật đầu phụ họa: " đúng đúng, đây mắt cao hơn trán, ngay cả phòng Đế Vương cũng chẳng thèm để mắt, quả nhiên hổ là con rể vô dụng nổi tiếng của Khương gia ở Giang Đô, tiểu đây tự thấy kém xa."

 

Diệp Sở nhướn mày, giở trò mỉa mai. Vừa định mở miệng, một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.

 

"Đủ , bản thế nào mà trong lòng tự ? Cũng mặt mũi mà ăn ngông cuồng mặt hiền chất Tiền?"

 

Hai mắt Khương Hải Vân phun lửa, hận thể đuổi Diệp Sở khỏi Khương gia ngay lập tức. mất hết mặt mũi Khương gia.

 

Diệp Sở cạn lời, tại thật mà chẳng ai tin chứ?

 

"Ba, con đều là sự thật."

 

Diệp Sở vẻ mặt nghiêm túc, định giải thích thì Khương Quân Dao đột nhiên lên tiếng.

 

"Chưa từng thì là từng , gì đáng hổ cả, cố tình so sánh chỉ khiến bản mất lý trí, trở thành trò cho khác mà thôi."

 

Giọng tuy bình tĩnh, nhưng từng lời như ghim tim. Đối diện với ánh mắt lạnh nhạt của cô , trong lòng Diệp Sở thất vọng. Cô tin đến ? Anh cũng lười giải thích thêm.

 

Thấy khí , Tiền Hâm vội vàng giảng hòa, "Quân Dao, đây chắc là đầu đến nơi , trong lòng chút cân bằng, nên mới mất lý trí mà lời hồ đồ. Người vẫn con rể tâm lý nhạy cảm, chúng cũng nên thông cảm một chút, chuyện cứ thế bỏ qua ."

 

Lời kẹp d.a.o kẹp gậy, chỉ thiếu nước thẳng Diệp Sở là một tên con rể vô dụng tự ti. Trong lòng Hàn Mộng Quyên bất mãn, nhưng phản bác thế nào. Biểu hiện hôm nay của Diệp Sở quả thực khiến cô thất vọng.

 

"Chú, dì, gọi món, gọi món ạ."

 

Tiền Hâm đưa chiếc máy tính bảng gọi món cho Khương Hải Vân, với Khương Quân Dao: "Quân Dao, em uống rượu vang đỏ rượu trắng?"

 

"Vang đỏ ."

 

Tiền Hâm nhân viên phục vụ, hào phóng : "Lấy hai chai Romanée-Conti."

 

"Vâng, thưa quý khách." Nhân viên phục vụ mỉm gật đầu.

 

Tiền Hâm Khương Hải Vân, quan tâm hỏi: "Chú, chú quen uống rượu vang đỏ , nếu quen thì lấy loại khác ạ?"

 

Khương Hải Vân đáp, "Rượu vang đỏ chú thật sự quen uống lắm, lấy cho chú một chai Moutai ." Nhìn vẻ mặt tươi của ông, cứ như Tiền Hâm mới là con rể của ông .

 

"Vâng, chú."

 

"Nhân viên phục vụ, lấy thêm một chai Phi Thiên Moutai."

 

"Dì thì ạ?"

 

"Dì tùy ý thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-28-anh-khong-moi-noi-dau-a.html.]

Tiền Hâm cuối cùng về phía Diệp Sở, giọng điệu phần kiêu ngạo, "Cậu uống gì cứ gọi thoải mái, cơ hội như hôm nay nhiều , đừng ngại ngùng."

 

Diệp Sở mắt sáng lên, "Thật ?"

 

"Đương nhiên."

 

Tiền Hâm gật đầu, trong mắt đầy vẻ trêu tức, thích Diệp Sở cái vẻ từng thấy đời như thế . Khương Quân Dao và hai âm thầm cau mày, nhưng cũng tiện gì. Hàn Mộng Quyên ngầm hiệu cho Diệp Sở, ý bảo đừng quá mất mặt.

 

Diệp Sở giả vờ thấy, với nhân viên phục vụ: "Ở đây những loại rượu quý nào?"

 

Nhân viên phục vụ mỉm đáp, "Thưa quý khách, ở đây chúng Romanée-Conti, Lafite 82, Ngũ Lương Dịch năm mươi năm, Phi Thiên Moutai ba mươi năm, Cổ Tỉnh Cống Tửu, v.v."

 

"Rượu còn thể để lâu như ? Sẽ hết hạn chứ?" Diệp Sở giả vờ như từng thấy đời.

 

Nhân viên phục vụ giải thích, "Thưa quý khách, rượu trắng và rượu vang đỏ, để càng lâu hương vị càng nồng đậm, chuyện hết hạn ạ."

 

Một bên, Tiền Hâm cố nén , ánh mắt chế nhạo gần như tràn khóe mi. Khương Hải Vân và vợ sắc mặt mấy dễ coi.

 

"Ra là ." Diệp Sở vẻ mặt bỗng nhiên hiểu , hỏi: "Vậy Moutai tám mươi năm ?"

 

Nhân viên phục vụ do dự một lát, gật đầu: "Có ạ, chỉ là về giá cả thì ..."

 

Diệp Sở xua tay, "Cô cứ yên tâm, Tiền đây là phú nhị đại chính hiệu, một chai rượu cỏn con đối với chỉ là chuyện nhỏ."

 

Sắc mặt Tiền Hâm biến đổi, nhận điều gì đó, ngăn cản, nhưng Diệp Sở nhanh miệng :

 

" từng uống Moutai tám mươi năm, cô lấy hai chai đây."

 

Nhân viên phục vụ gật đầu, khỏi phòng riêng. Diệp Sở thấy tiếng nghiến răng ken két, ngẩng đầu lên, thấy Tiền Hâm đang nghiến răng trừng mắt . Ánh mắt đó như ăn tươi nuốt sống .

 

"Tiền , ? Không khỏe ?" Anh giả vờ tò mò, "Lạ thật, nãy còn mà?"

 

Hai mắt Tiền Hâm đỏ, trong lòng đang rỉ máu. Moutai tám mươi năm, đó là Moutai tám mươi năm đó. Lần đến đây, một vị khách ở phòng Đế Vương mở một chai. Giá một ngàn vạn tệ. Lúc đó cái giá , giật . Một chai rượu một ngàn vạn tệ, cái quái gì mà đắt thế . Tên khốn kiếp mặt, còn một lúc gọi hai chai. Đó là hai ngàn vạn tệ. Tuy gia đình tiền, nhưng cũng đến mức xa xỉ, một bữa ăn hết hai ngàn vạn tệ. Đừng hai ngàn vạn, ngay cả hai trăm vạn cũng thấy đắt . Nếu lấy lòng Khương Quân Dao, thèm đến đây ăn cơm.

 

Ba Khương Quân Dao sửng sốt, cũng ngờ Diệp Sở trò . Thấy khí , Khương Hải Vân vội vàng giảng hòa.

 

"Đồ hỗn xược, Moutai tám mươi năm, cũng dám gọi ? Thứ đó là thứ thể uống ?" Ông giận dữ trừng mắt Diệp Sở.

 

"Con thì cũng uống lắm, chủ yếu là ba nếm thử." Diệp Sở vẻ mặt hiếu thảo, "Hơn nữa, chẳng Tiền cứ gọi thoải mái ? Con cũng thể đắt, nên chỉ gọi hai chai thôi."

 

Khương Hải Vân há hốc mồm, phản bác thế nào. Chẳng lẽ , ngay cả cũng xứng uống ? Hàn Mộng Quyên và Khương Quân Dao thì khỏi . Đã gọi , hơn nữa đúng là Tiền Hâm lời , còn gì nữa?

 

Khóe miệng Tiền Hâm âm thầm co giật. Nghe , đây lời ? Lại còn "chỉ gọi hai chai thôi"? Mày còn gọi bao nhiêu nữa hả? Mỗi một chai ? Lúc hận thể tự vả mồm , sớm , gì cũng để lắm lời.

 

Diệp Sở Tiền Hâm với vẻ mặt khó coi, tủm tỉm : "Tiền , sẽ đủ tiền trả chứ, , thật sự đủ thì cứ một tiếng, sẽ bảo nhân viên phục vụ trả ."

 

Ánh mắt trêu tức chút che giấu. Sắc mặt Tiền Hâm còn khó coi hơn cả ăn shit, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Hành động của Diệp Sở, nghi ngờ gì nữa là đẩy thế khó. Thừa nhận đủ tiền thì mất hết mặt mũi. Không thừa nhận, thì mất hai ngàn vạn tệ. Đó là hai ngàn vạn tệ, lấy , hoặc là quẹt thẻ tín dụng đến mức tối đa, hoặc là xin tiền gia đình. Cả hai lựa chọn đều .

 

Đột nhiên, đảo mắt, nghĩ một ý, trong lòng lạnh.

 

"Đồ ch.ó má, dám gài bẫy ông đây, mày chờ đấy."

 

Hắn nở nụ mặt, "Huynh đùa , hai chai rượu thôi mà, vẫn trả nổi."

 

 

Loading...