Bá Đạo Y Vương - Chương 277: Rất thuận lợi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:44:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không... cần .” Chư Cát Triết Nhã theo bản năng chống cự, nhưng Diệp Sở mạnh mẽ ôm lấy, cho cô cơ hội từ chối.
Tên lưu manh đáng ghét … Tư Đồ Tĩnh đang nhập Chư Cát Triết Nhã thầm mắng trong lòng, dù muôn vàn cam tâm.
vì Đại Vu Thiên Kinh, cô chỉ đành nhẫn nhịn.
Sau khi tắm một lúc, Diệp Sở ghé tai Tư Đồ Tĩnh thì thầm mấy câu.
Mặt Tư Đồ Tĩnh tức thì đỏ bừng, trong lòng thầm mắng Diệp Sở là tên khốn nạn.
Nhìn ánh mắt mong đợi của Diệp Sở, cô chỉ đ.á.n.h c.h.ế.t , nhưng sẽ bại lộ mất.
Vì Đại Vu Thiên Kinh, nhịn... Tư Đồ Tĩnh âm thầm thề trong lòng, đợi lấy Đại Vu Thiên Kinh, nhất định sẽ khiến Diệp Sở trả giá.
Diệp Sở thì nhắm mắt , tận hưởng sự “phục vụ” của Tư Đồ Tĩnh.
Thấy Diệp Sở vẻ sung sướng, Tư Đồ Tĩnh c.ắ.n chặt môi, đáy mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
“Tên khốn đáng ghét, cứ chờ đấy cho Bổn Thánh Nữ!”
Đường đường là Thánh Nữ của Vu Cổ Giáo, ngày cô chuyện sỉ nhục như , nghĩ thôi thấy tủi .
Lần là do uống thuốc, còn miễn cưỡng chấp nhận .
là chủ động.
Tay cô bấu chặt thành bồn tắm, thật sự chỉ bóp c.h.ế.t tên khốn mặt.
“Sao dừng ?” Diệp Sở nhắm mắt hỏi.
Giọng Tư Đồ Tĩnh mệt mỏi, “ hết sức .”
Diệp Sở mở mắt, ôm lấy eo thon của cô, dịu dàng : “ là vất vả, nghỉ một lát .”
Nói dậy dội sạch bọt xà phòng .
Thấy , Tư Đồ Tĩnh khẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng dậy dội sạch bọt xà phòng, chuẩn rời khỏi phòng tắm, nhưng Diệp Sở gọi .
“Khoan , vẫn tắm xong mà.”
“Anh mới tắm mà?” Tư Đồ Tĩnh ngơ ngác.
“Chưa.”
Diệp Sở lắc đầu, kéo cô lòng, ghé tai cô thì thầm mấy câu, đôi mắt của Tư Đồ Tĩnh trợn tròn, mặt hiện rõ vẻ thẹn giận.
“Đồ khốn nạn!”
Diệp Sở ranh mãnh: “Anh mạo hiểm tính mạng để lấy bảo bối trong cổ mộ còn bằng lòng đưa cho em, mà em giúp chút việc nhỏ ?”
Tư Đồ Tĩnh lập tức nghẹn họng, mãi mới c.ắ.n răng đồng ý: “Được, đồng ý.”
Lời mang theo chút nghiến răng ken két.
Diệp Sở lạnh trong lòng, thích nhất bộ dạng đối phương lòng nhưng chẳng gì .
Trong thời gian tiếp theo, Diệp Sở liên tục giày vò.
Tư Đồ Tĩnh cảm thấy vô cùng nhục nhã, hận thể xé xác Diệp Sở thành trăm mảnh.
nghĩ đến Đại Vu Thiên Kinh, cô chỉ đành nhẫn nhịn.
…
Giang Đô, sân thượng một căn biệt thự.
Hai bóng đó.
Một mặc áo cà sa đỏ, đầu trọc, dáng vẻ như một hòa thượng.
Nếu Diệp Sở ở đây, thể nhận ngay đó chính là Tà Tăng, hung nhân trong Bảng Sát Thủ mà từng gặp đảo.
Bên cạnh Tà Tăng là một lão đạo sĩ tóc hoa râm, mặc đạo bào.
Ông một tay cầm la bàn bát quái, một tay cầm bút lông, dựa theo phương vị mà xuống từng phù văn huyền ảo đất.
Tà Tăng nghi hoặc: “Nhị ca, cách của thật sự thể tìm Long Khí ?”
Lão đạo sĩ nhàn nhạt mở miệng: “Việc thành bại là do .”
Đồng thời, ở một nơi khác, của Long Hổ Sơn cũng đang tìm cách truy tìm Long Khí.
Vì chuyện Diên Thọ Đan, sự chú ý của nhiều thu hút.
ánh mắt của một thế lực lớn vẫn tập trung Long Khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-277-rat-thuan-loi.html.]
Diên Thọ Đan dù quý giá, nhưng so với Long Khí thì kém xa.
Bạch Hạc chân nhân dẫn theo tử Võ Đang đợi ở một bên.
Thấy lão hữu Huyền Trần Tử đang vẽ vời đất, ông chút nghi hoặc, thầm nghĩ liệu thể thật sự xác định vị trí Long Khí từ hư ?
Một lúc lâu , Huyền Trần Tử đột nhiên dừng , kim la bàn trong tay ông ngừng xoay tròn, cuối cùng chỉ về một hướng.
Ông lộ vẻ mừng rỡ: “Tìm thấy .”
Bạch Hạc chân nhân mắt sáng lên: “Thật sự tìm thấy ?”
Huyền Trần Tử gật đầu: “Chính là hướng đó, , chúng qua đó xem .”
Bạch Hạc chân nhân gật đầu, hai bên lập tức theo hướng kim la bàn chỉ dẫn.
Bên , hai Tà Tăng cũng manh mối.
Lão đạo sĩ tóc hoa râm hướng kim la bàn chỉ, mắt khẽ híp : “Tìm thấy , , theo qua đó xem.”
Tà Tăng lộ vẻ mừng rỡ: “Được.”
…
Trang viên Hồ Quảng Lăng.
Diệp Sở Chư Cát Triết Nhã đang mệt mỏi, giữ : “Muộn thế , là đừng về nữa?”
Tư Đồ Tĩnh đang nhập Chư Cát Triết Nhã lộ vẻ giận dỗi: “Không về, để tiếp tục giày vò ?”
Vừa nghĩ đến những hành vi hoang đường đó, cô tức đến nghiến răng, hận thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Diệp Sở.
Tư Đồ Tĩnh cô đây cả đời, bao giờ từng chịu sự sỉ nhục như thế .
Diệp Sở chút ngượng ngùng: “Yên tâm , sẽ thế nữa .”
“Ma mới tin .” Tư Đồ Tĩnh lườm một cái: “Thôi , mau về .”
“Anh vẫn nên đưa em về.” Diệp Sở giả vờ yên tâm.
“Không cần , về nghỉ ngơi , bên kết quả sẽ liên lạc với .”
Tư Đồ Tĩnh vẫy tay, đầu mà rời khỏi trang viên, khoảnh khắc cô lưng , khóe miệng nhếch lên một nụ quỷ dị.
Diệp Sở khóe môi khẽ cong, trở về một bộ đồ hành, lẳng lặng bám theo phía cô.
Lần , nhất định tìm phận thật của đối phương, xử lý cô một trận trò.
Bên , hai nhóm theo chỉ dẫn của la bàn đột nhiên phát hiện kim la bàn lệch hướng.
“Kỳ lạ, đổi phương hướng, chẳng lẽ đối phương phát hiện ?” Huyền Trần Tử sắc mặt ngưng trọng.
Bạch Hạc chân nhân suy đoán: “Có khả năng lắm, tên nhóc Long Khí thực lực mạnh, cách nào đó để phát hiện thì .”
Huyền Trần Tử gật đầu, đó đổi hướng, tiếp tục truy tìm.
Hai Tà Tăng bên cũng như .
Diệp Sở theo Chư Cát Triết Nhã, một mạch tới một căn biệt thự tư nhân hẻo lánh ở ngoại ô Giang Đô.
Còn đến gần, Diệp Sở nhận thấy trong biệt thự hàng chục luồng khí tức, cẩn thận cảm nhận một lượt.
Phần lớn đều ở Tông Sư cảnh, trong đó còn mấy luồng khí tức ở Đại Tông Sư cảnh.
Trong lòng kinh ngạc, bên trong mà nhiều cao thủ đến thế.
“Chẳng lẽ đây là cứ điểm của Vu Cổ Giáo?” Anh thầm đoán.
Tư Đồ Tĩnh bước biệt thự, một đám mặc đồ đen lập tức cúi chào cô: “Kính chào Thánh Nữ.”
Tư Đồ Tĩnh khẽ gật đầu, sải bước biệt thự, trong đại sảnh bảy bóng đang , dẫn đầu là một cặp nam nữ trung niên.
Mèo Dịch Truyện
Người đàn ông áo đen tóc đen, phụ nữ áo trắng tóc trắng, trông hệt như cặp Hắc Bạch Song Sát trong phim truyền hình.
Năm bóng bên cạnh hai họ cũng hề tầm thường.
Một lão bà chống gậy đầu rắn, một mỹ phụ váy xanh, một ông chú béo mặt đầy mụn nhọt, một đàn ông gầy gò, và một lão giả mặt mũi âm trầm.
Khí tức cổ xưa mạnh mẽ, qua là hạng tầm thường.
Thấy Tư Đồ Tĩnh trở về, đàn ông áo đen hỏi: “Thế nào ?”
“Rất thuận lợi.” Tư Đồ Tĩnh lấy Đại Vu Thiên Kinh, đồng thời liếc lưng, khóe môi khẽ cong lên: “Hơn nữa, đúng như dự đoán, tên nhóc đó theo đến .”