Bá Đạo Y Vương - Chương 268: Mù mắt chó của ngươi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 00:39:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi giải quyết xong chuyện của Tư Mã Giang, Diệp Sở và hai cô gái Hoàng Phủ Thi Nguyệt rời khỏi Bách Dược tập đoàn.

 

"Chị Thi Nguyệt, chị về chuẩn , em cũng về luyện chế thêm một ít đan dược, đến lúc đó nhất định cả thiên hạ kinh ngạc."

 

Trên đường, Diệp Sở và hai cô gái chia tay, khi rời quên dặn dò Hoàng Phủ Thi Nguyệt.

 

Trở về Trang viên hồ Quảng Lăng, Diệp Sở lấy tất cả d.ư.ợ.c liệu thu thập đảo, chuẩn luyện chế thêm một đan d.ư.ợ.c mà võ giả cần.

 

Đã thì cho thật vang dội.

 

Kim Lăng, trong một trang viên xa hoa và tao nhã.

 

Trong một tiểu viện yên tĩnh điểm xuyết bằng cảnh non nước, một đàn ông trung niên đang câu cá.

 

Ông chừng bốn mươi tuổi, mặc Đường trang, dung mạo ôn hòa nho nhã, trông giống như một giáo sư đại học uyên bác.

 

Đột nhiên, một thủ hạ đến báo: "Đại nhân, Liêu hộ pháp trở về."

 

Người đàn ông trung niên đầu : "Bảo đến gặp ."

 

Thủ hạ rời , chốc lát dẫn Liêu Thanh Sơn .

 

"Tham kiến đại nhân." Liêu Thanh Sơn cung kính hành lễ.

 

Người đàn ông trung niên chính là thủ lĩnh giới ngầm tỉnh Giang Nam, Giang Nam Hổ – Trần Giang Nam.

 

Trần Giang Nam nhàn nhạt mở miệng: "Sự việc giải quyết thế nào ?"

 

Liêu Thanh Sơn quỳ một gối xuống đất: "Đại nhân thứ tội, nhiệm vụ thất bại."

 

Tay Trần Giang Nam đang nắm cần câu khựng , nhàn nhạt hỏi: "Nói rõ tình hình xem nào?"

 

Liêu Thanh Sơn dám giấu giếm, kể rõ chi tiết tình hình.

 

"Đại nhân, tiểu tử đó thực lực tầm thường, ít nhất cũng là Võ Tôn trung phẩm." Giọng Liêu Thanh Sơn trầm trọng.

 

Ánh mắt Trần Giang Nam đột nhiên trở nên sắc bén, một luồng hàn ý vô hình quét tới, mấy mặt đều run lên trong lòng.

 

Sau một lúc lâu, luồng hàn ý vô hình mới biến mất.

 

"Hay cho một Giang Nam Hầu, dám lợi dụng bổn tọa."

 

Trần Giang Nam hừ lạnh trong lòng: "Nói như , bên Tư Mã Giang chắc cũng thất bại ."

 

Lời dứt, đến bẩm báo.

 

"Đại nhân, của Tư Mã gia đến ."

 

Sau khi Trần Giang Nam gật đầu, thủ hạ rời , chốc lát dẫn của Tư Mã gia đến.

 

Đó là một đàn ông trung niên, khi đến thì "phịch" một tiếng quỳ xuống.

 

"Xin đại nhân hãy chủ cho thuộc hạ."

 

Liêu Thanh Sơn nhíu mày hỏi: "Tư Mã Hà, rốt cuộc xảy chuyện gì?"

 

Tư Mã Hà nhanh chóng kể sự việc: "Đại nhân, tiểu tử đó chỉ g.i.ế.c đại ca, mà còn cho nhắn lời, rằng nếu ngài còn dám nhăm nhe đến Bách Dược tập đoàn, thì... thì..."

 

Nói đến đây, chút dám tiếp.

 

Trần Giang Nam nhàn nhạt thốt một chữ: "Nói."

 

"Hắn sẽ... sẽ tiêu diệt đại nhân."

 

Nói xong nhanh chóng phủ phục mặt đất, như thể sợ đối phương nổi giận lây.

 

"He he, nhiều năm ai dám khiêu khích bổn tọa như , bổn tọa thật sự gặp vị Sở Bá Vương xem ."

 

Trần Giang Nam tuy đang , nhưng nụ đó khiến rợn tóc gáy.

 

Liêu Thanh Sơn và mấy đều cúi đầu, dám thở mạnh.

 

Một lát , Trần Giang Nam mới mở miệng: "Đi bảo lão Tam một chuyến, xem tiểu tử đó rốt cuộc bao nhiêu bản lĩnh? Dám kiêu ngạo như , hơn nữa Giang Đô nhất định chiếm ."

 

"Ngoài , với Hoàng Phủ Kiệt, bảo tìm cách đ.á.n.h sập Bách Dược tập đoàn."

 

"Vâng, đại nhân."

 

Liêu Thanh Sơn nhận lệnh rời .

 

Trang viên hồ Quảng Lăng, Diệp Sở vẫn say mê luyện đan đến quên ăn quên ngủ.

 

Anh đầu tiên luyện chế Trú Nhan Đan.

 

Hơn nữa hiệu quả hơn nhiều, bởi vì d.ư.ợ.c liệu chính là Trú Nhan Quả quý giá hơn.

 

Trú Nhan Đan luyện chế từ Trú Nhan Quả thể khiến giữ mãi dung nhan trăm năm lão hóa, những , còn thể loại bỏ tạp chất và bụi bẩn trong cơ thể, trở nên quyến rũ động lòng hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-268-mu-mat-cho-cua-nguoi.html.]

Tổng cộng năm quả Trú Nhan Quả, luyện chế mười lăm viên Trú Nhan Đan.

 

Diệp Sở tính toán, đại khái sẽ tặng năm sáu viên, còn mang đấu giá, nhất định sẽ kiếm một khoản lớn.

 

Luyện chế xong Trú Nhan Đan, bắt đầu luyện chế Đại Chân Nguyên Đan thể giúp Tông Sư đột phá lên Đại Tông Sư.

 

Trong lúc luyện đan, nhiều thế lực bên ngoài cũng lượt đến Giang Đô.

 

Bên bờ hồ Quảng Lăng, Bạch Hạc chân nhân dẫn theo mấy tử Võ Đang dừng chân.

 

Đỗ Linh Nhi liếc mặt hồ Quảng Lăng lấp lánh sóng nước, công trường xa, đôi mày liễu khẽ cau .

 

"Nơi đây cũng chẳng thấy gì kỳ lạ, thể thai nghén Long Khí, thật khó tin."

 

Mấy vị tử khác cũng khẽ gật đầu.

 

Bạch Hạc chân nhân lắc đầu: "Lời sai , nơi đây chính là phong thủy bảo địa thượng hạng."

 

Mấy ngẩn , cẩn thận kỹ một lượt, nhưng hề điều gì.

 

Đỗ Linh Nhi tò mò: "Sư tôn, thật sự lợi hại như ?"

 

Bạch Hạc chân nhân gật đầu: "Nơi đây âm trung ôm dương, dương trung âm, chính là phong thủy bảo huyệt thượng hạng, cũng khó trách năm đó vị Quảng Lăng Vương chôn cất ở đây."

 

"Ha ha, đạo hữu mắt thật ."

 

Đột nhiên, một giọng vang lên.

 

Mấy tìm theo tiếng sang, chỉ thấy một đạo sĩ béo đang sải bước tới.

 

43_Hắn tay cầm phất trần, đầu đội mũ sen, vai khoác một túi vải xanh, dáng vẻ của bậc cao nhân ẩn sĩ.

 

Nếu Diệp Sở ở đây, nhất định sẽ nhận , chính là Lý Huyền Đức, cao nhân Mao Sơn mà Hoàng Phủ Thi Nguyệt mời đến đó.

 

Bạch Hạc chân nhân lộ vẻ ngạc nhiên: "Đạo hữu là?"

 

Lý Huyền Đức xướng đạo hiệu: "Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo Mao Sơn Lý Huyền Đức, xin hỏi đạo hữu Võ Đang?"

 

Bạch Hạc chân nhân khẽ gật đầu, : "Thì là đạo hữu Mao Sơn, hân hạnh, hân hạnh."

 

Võ Đang thuộc về Huyền Môn, vì Bạch Hạc chân nhân hề đến một nhân vật như Lý Huyền Đức, càng những sự tích đây của .

 

Lý Huyền Đức ha hả gật đầu, chỉ hồ Quảng Lăng phía : "Đạo hữu, lời ngài đó sai, nơi đây chính là phong thủy bảo huyệt thượng hạng, âm thủy dương địa."

 

Bạch Hạc chân nhân tò mò: "Thế nào là âm thủy dương địa?"

 

Lý Huyền Đức thao thao bất tuyệt: "Cái gọi là âm thủy dương địa, chính là chỉ nước âm cực và đất dương cực, hai thứ bổ sung cho , đất dương chôn chết, nước âm nuôi sống."

 

Chúng nhân Võ Đang mà mịt mờ, Bạch Hạc chân nhân hiểu: "Đạo hữu lời ý gì?"

 

Lý Huyền Đức đột nhiên tiến gần, chỉ hồ Quảng Lăng lấp lánh sóng nước : "Nếu bần đạo lầm, phía hồ hẳn còn một ngôi âm mộ, bên trong lẽ chôn cất thứ gì đó tầm thường, ví dụ như hoạt tử nhân hoặc cương thi ngàn năm."

 

Bạch Hạc chân nhân theo bản năng lùi , khan : "Đạo hữu, ông... ông đừng đùa."

 

Ngay cả với tâm tính của ông , giờ phút cũng cảm thấy da đầu tê dại.

 

lúc , mấy bóng tới, dẫn đầu ha hả : "Thì là Bạch Hạc đạo hữu của Võ Đang, lâu gặp."

 

Mèo Dịch Truyện

Bạch Hạc chân nhân tìm theo tiếng sang, phát hiện đến là của Long Hổ Sơn, lập tức chào đón.

 

"Thì là Huyền Trần đạo hữu của Long Hổ Sơn, từ gặp đến nay năm năm ."

 

Huyền Trần mỉm gật đầu, ngẩng mắt lên thấy Lý Huyền Đức, lập tức lộ vẻ vui.

 

"Thật xui xẻo, gặp cái tên bại hoại của Huyền Môn ."

 

Bạch Hạc chân nhân ngạc nhiên: "Huyền Trần đạo hữu quen vị đạo hữu ?"

 

"Đạo hữu?" Huyền Trần đạo nhân nghi hoặc, ngay đó nghĩ đến điều gì đó, nhắc nhở: "Bạch Hạc đạo hữu, ngài đừng tên lừa, chính là một tên bại hoại của Huyền Môn chúng ."

 

Nói xong cũng đợi Bạch Hạc chân nhân hỏi, liền nhanh chóng kể đủ loại sự tích của Lý Huyền Đức.

 

Bạch Hạc chân nhân vẻ mặt ngỡ ngàng, qua cuộc trò chuyện đó, ông thật sự tưởng Lý Huyền Đức là một cao nhân Huyền Môn.

 

Kết quả là một kẻ bất tài vô học.

 

Lý Huyền Đức vẻ mặt bất mãn: "Huyền Trần Tử, ngươi dựa mà vu khống bần đạo, tin sẽ đến Long Hổ Sơn tìm chưởng giáo của các ngươi để đòi công bằng."

 

"Ngươi cứ tự nhiên."

 

Huyền Trần động tác mời, đó thèm để ý nữa, với Bạch Hạc chân nhân: "Bạch Hạc đạo hữu, chúng khó dịp gặp mặt, thôi thôi, tìm một chỗ hàn huyên tâm sự."

 

Bạch Hạc chân nhân gật đầu, mấy lập tức rời .

 

"Đồ ch.ó má, dám coi thường bần đạo, đúng là mắt ch.ó mù ."

 

Lý Huyền Đức nhổ một bãi bóng lưng Huyền Trần, đó vẻ mặt bất mãn rời .

 

 

Loading...