Bá Đạo Y Vương - Chương 263: Thanh niên thời thượng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 00:39:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kim Lăng, Phủ Giang Nam Hầu.

 

Long Chấn Sơn với vẻ mặt lo lắng bước đây, lâu gặp Giang Nam Hầu Vân Thiên Cừu. Hắn lập tức quỳ sụp xuống đất, “Hầu gia tha tội, việc ngài giao phó, thuộc hạ hỏng .”

 

Người Long gia, chính là Giang Nam Hầu.

 

Vân Thiên Cừu tay cầm một tách nóng, thong thả nhấp một ngụm, chậm rãi lên tiếng, “Long Đỉnh Thiên ?”

 

Long Chấn Sơn nghẹn ngào, “Hầu gia, cha ... ông ... hy sinh .”

 

Vân Thiên Cừu ừ một tiếng, vẻ mặt chút vui buồn, “Nói , rốt cuộc là ?”

 

Long Chấn Sơn dám giấu giếm, kể chuyện một cách chi tiết.

 

“Hầu gia, ai ngờ cái thằng họ Diệp đó mạng lớn đến , Long khí xâm thực mà vẫn , nếu chúng chắc chắn Long khí .”

 

Vân Thiên Cừu khẽ nhấp một ngụm nóng, thờ ơ : “Vậy ngươi đến đây chỉ để mấy lời thôi ?”

 

Long Chấn Sơn run rẩy, chỉ cảm thấy một áp lực vô hình đè xuống, khiến gần như thở nổi. Đầu khỏi cúi thấp hơn nữa.

 

“Hầu gia, thực đến đây là một chuyện bẩm báo.”

 

Thấy đối phương đáp lời, vội vàng : “Hầu gia, phát hiện phận của thằng họ Diệp đó hề đơn giản, nên đặc biệt đến đây để bẩm báo với ngài.”

 

Vân Thiên Cừu dường như hứng thú, “Ồ, đơn giản thế nào, xem.”

 

Long Chấn Sơn thành thật bẩm báo: “Không lâu đây, chúng nhận tin tức, phận thật sự của thằng họ Diệp đó, là con riêng của Diệp gia, lâu mới tù.”

 

Ngày đó, Long Chấn Sơn cũng ở trong bóng tối, khi phận thật sự của Diệp Sở, vô cùng chấn động. Không ai thể ngờ rằng, một đứa con riêng từng tù, thực lực Võ Tôn, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện con rể ở rể.

 

Liên tưởng đến việc lâu ở Đế Đô bảo vệ Diệp Sở, lập tức nhận chuyện hề đơn giản, bèn vội vã đến Kim Lăng. Chuẩn dùng tin tức , để đổi lấy sự khoan dung của Giang Nam Hầu. Dù thì, một loạt chuyện gần đây đều hỏng bét, trong lòng thực sự sợ hãi.

 

Vân Thiên Cừu vẻ mặt chút d.a.o động, “Vậy đây chính là cái ngươi đơn giản ?”

 

Lòng Long Chấn Sơn chợt thót , tin tức chấn động như mà đối phương phản ứng bình thản đến thế. Hắn là, chuyện đối phương sớm .

 

Hít sâu một , Long Chấn Sơn kể chuyện đại nhân vật Đế Đô bảo vệ Diệp Sở.

 

Lần , sắc mặt Vân Thiên Cừu cuối cùng cũng đổi.

 

“Nói rõ chi tiết .”

 

Long Chấn Sơn nhanh chóng kể chi tiết chuyện lâu .

 

Mèo Dịch Truyện

“Theo cha kể, đối phương dường như là của Phong gia ở Đế Đô.”

 

“Dường như?”

 

“Khi đó là một lão chiến hữu của cha gọi điện đến, bảo vệ thằng nhóc đó, và mơ hồ tiết lộ một chút phận của đối phương.” Long Chấn Sơn giải thích.

 

Vân Thiên Cừu khẽ gật đầu, đó phất tay, “Ta , ngươi về .”

 

Lòng Long Chấn Sơn vui mừng khôn xiết, tin tức quả nhiên hữu dụng, đối phương truy cứu việc Long gia việc hiệu quả.

 

Sau khi Long Chấn Sơn , một phụ nữ áo trắng từ phòng bên cạnh bước , thờ ơ : “Xem tình nhân của cái thằng tạp chủng hề đơn giản, kế hoạch lẽ thật sự thể thành công.”

 

Vân Thiên Cừu nhíu mày, định mở lời.

 

Đột nhiên, một luồng kim quang lóe lên, chờ khi kim quang biến mất, một thanh niên cao lớn xuất hiện trong phòng.

 

Thanh niên mặc một bộ vest thời thượng, đeo kính râm, để tóc húi cua, tai còn đeo khuyên. Nếu sành sỏi ở đây, liếc mắt một cái là thể nhận , trang phục thanh niên đều là những mẫu mới nhất của các thương hiệu thời trang lớn. Cách ăn mặc gu, cộng thêm vẻ ngoài điển trai, khí chất nổi bật, đúng là một ngôi lớn đầu xu hướng thời trang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-263-thanh-nien-thoi-thuong.html.]

 

Thấy thanh niên cao lớn, mắt Vân Thiên Cừu lập tức nheo , trầm giọng hỏi:

 

“Các hạ, chúng theo lời ngươi , nhưng Long khí, ngươi nên cho Bổn Hầu một lời giải thích ?”

 

Thanh niên thời thượng mỉm , “Những chuyện xảy thì luôn biến cố và bất ngờ, thất bại thì gì mà kinh ngạc chứ?”

 

Vân Thiên Cừu lạnh lùng chất vấn: “Vậy tất cả những gì ngươi lúc đầu đều là lừa gạt Bổn Hầu ?”

 

Thanh niên hề sợ hãi, hỏi ngược : “Ta ngươi tin ?”

 

Ánh mắt Vân Thiên Cừu đột nhiên sắc bén, chằm chằm thanh niên. Thấy vẻ mặt chút đổi, một lúc lâu mới thu hồi ánh mắt, hỏi: “Nói cho , thế nào mới thể lấy Long khí?”

 

Thanh niên lắc đầu khẩy, “Long khí dung hợp với thằng nhóc đó , ngươi đừng nghĩ nữa gì.”

 

Sắc mặt Vân Thiên Cừu chùng xuống.

 

Thanh niên tiếp tục : “Chuyện tính toán sai, khiến ngươi chịu tổn thất. Để bù đắp, thể cho ngươi một tin tức.”

 

“Tin tức gì?” Vân Thiên Cừu trầm giọng hỏi.

 

Thanh niên trả lời: “Ngươi hãy tìm Giang Nam Hổ, cho thằng nhóc đó là con rể Khương gia, hơn nữa còn là ông chủ Bách Dược tập đoàn, đối phương tự khắc sẽ tay đối phó với thằng nhóc đó.”

 

Vân Thiên Cừu sững sờ, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, đó hỏi: “Ngươi cho chuyện gì? Bổn Hầu nếu đối phó với thằng nhóc đó, còn cần khác tay ?”

 

Khóe môi thanh niên cong lên một nụ giễu cợt: “Ngươi lợi dụng thằng nhóc đó để báo thù , ‘Vị dễ đối phó đến thế, ngươi cứ nhân cơ hội mà xem thử thằng nhóc đó rốt cuộc năng lực đó ?”

 

“Nếu ngay cả Giang Nam Hổ cũng đối phó nổi, thì ý định lợi dụng để báo thù vẫn nên sớm dẹp bỏ thì hơn.”

 

Sắc mặt hai đột ngột đổi, Vân Thiên Cừu thất thanh : “Ngươi... ngươi ? Ngươi rốt cuộc là ai?”

 

“Ha ha, phận của ngươi còn đủ tư cách để .” Thanh niên nhạt, “Không cần hoảng sợ, chuyện sẽ cho khác .”

 

Sắc mặt hai lúc âm lúc tình, Vân Thiên Cừu trầm giọng hỏi: “Ngươi rốt cuộc mục đích gì?”

 

Không lâu , thanh niên mặt đến Hầu phủ, với Giang Đô một đạo Long khí. Ban đầu, Vân Thiên Cừu đương nhiên tin. khi theo thanh niên đến Giang Đô một chuyến, mới cuối cùng tin tưởng. Sau đó, thanh niên cho thế nào mới thể Long khí. Vân Thiên Cừu vẫn luôn theo phương pháp của đối phương, nhưng cuối cùng Long khí. Vì thế mới những lời chất vấn đó.

 

“Đôi khi tò mò quá mức, cũng là chuyện .”

 

Nụ của thanh niên hòa nhã, như làn gió ấm áp của mùa xuân. trong mắt Vân Thiên Cừu, như cơn gió lạnh lẽo của mùa đông, khiến rùng . Vào khoảnh khắc đó, cảm giác như thần c.h.ế.t theo dõi.

 

Nhìn thanh niên, biến mất còn tăm .

 

Vân Thiên Cừu thở hổn hển, trán rịn một lớp mồ hôi lạnh.

 

“Phụ , chứ?” Cô gái vẻ mặt lo lắng.

 

Vân Thiên Cừu lắc đầu.

 

Cô gái nhíu mày hỏi: “Phụ , chúng thật sự theo lời đó ?”

 

“Bây giờ còn cách nào khác ?” Vân Thiên Cừu khổ, “Cứ tạm thử xem .”

 

 

Trên chiếc giường lớn sang trọng mềm mại, Hoàng Phủ Thi Nguyệt ướt đẫm mồ hôi, tóc bết má trắng nõn, cả như bước từ phòng xông . Cô má ửng hồng, giữa hàng lông mày lộ dư vị hạnh phúc.

 

Diệp Sở ở bên cạnh cũng mệt đến vã mồ hôi, vòng tay qua eo thon của từ bên cạnh, “Chị Thi Nguyệt, chị hài lòng với liệu trình điều trị của em ?”

 

 

 

Loading...