Bá Đạo Y Vương - Chương 245: Băng Liên ---

Cập nhật lúc: 2025-10-01 15:41:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy Diệp Sở chuẩn rời , Vân Băng Uyển dịu dàng dặn dò, “Anh cẩn thận chút nhé.” Diệp Sở ừ một tiếng, chắp tay lưng về phía hồ nước.

 

Rắc rắc.

 

Chân nhân Thanh Vi và Trưởng lão Cát thoát từ vách đá vỡ nát, Trưởng lão Cát nhắc nhở, “Tiểu hữu đừng khinh suất, yêu vật mạnh.” Chân nhân Thanh Vi thì ném Trảm Yêu Kiếm trong tay , “Đây là Trảm Yêu Kiếm, lẽ thể giúp tiểu hữu một tay.” Diệp Sở nhận Trảm Yêu Kiếm, khẽ gật đầu với hai , đó ánh mắt đối diện với Cự mãng băng lam trong hồ sâu.

 

Mọi mặt căng thẳng mong chờ. Châu Thanh Thanh khẽ hỏi, “Sư tôn, đạo trưởng thắng ?” Hồng Vân lắc đầu, “Đại yêu thực lực mạnh, e là đạt đến đỉnh cấp Võ Tôn, tuyệt đối dễ đối phó chút nào.” Trước đó Chân nhân Thanh Vi và Trưởng lão Cát liên thủ, cũng chỉ để cho đối phương vài vết thương nhẹ. Phải rằng Chân nhân Thanh Vi là Võ Tôn bát phẩm, hơn nữa còn nhiều Huyền Môn tuyệt học.

 

“Mạnh !” Châu Thanh Thanh giật , “Vậy chẳng chúng xong đời .” Mặt cô tái mét. Giống như Chu Huyên, tuy cô là tử Nga Mi cao quý, nhưng cũng là đầu tiên thấy đại yêu. Hồng Vân an ủi, “Đừng sợ, tuy yêu vật thực lực mạnh, nhưng vị đạo trưởng , cũng thể thấu.”

 

Diệp Sở chậm rãi tiến gần, mắt lóe điện lạnh, “Nghiệt súc, mau chóng đầu hàng, bần đạo thể giữ cho ngươi một cái thây.” Cự mãng băng lam dường như hiểu lời , há miệng gầm lên một tiếng. Một luồng hàn khí lớn quét về phía Diệp Sở.

 

“Nghiệt súc sống chết.” Diệp Sở quát lớn, giơ tay đ.á.n.h một luồng Thần hỏa Chu Tước lớn. Ngọn lửa bùng lên, va chạm với hàn khí, vô nước bốc lên giữa trường.

 

Xoẹt! Diệp Sở hóa thành một tia chớp, trong chớp mắt đến mặt cự mãng, Trảm Yêu Kiếm trong tay thẳng hướng về thất tấc của nó. Cự mãng băng lam linh hoạt di chuyển, dễ dàng tránh đòn , thể khổng lồ chìm trong hồ nước biến mất.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, một cái đuôi khổng lồ xuất hiện phía Diệp Sở, hung hăng quất tới. Diệp Sở nhanh chóng đ.á.n.h một đạo khí nhận hồ nước bên , cơ thể mượn lực đẩy bay lên, hiểm nghèo tránh đòn tấn công. Đồng thời nhanh chóng , Trảm Yêu Kiếm trong tay mạnh mẽ c.h.é.m . Ánh kiếm trắng xóa x.é to.ạc khí, c.h.é.m lên cự mãng, phát tiếng keng keng. Cự mãng gầm lên một tiếng, thể nhanh chóng chìm hồ nước biến mất. Diệp Sở hạ xuống, chân khí ngưng tụ ở lòng bàn chân, nhẹ nhàng đáp xuống mặt nước, như đất bằng.

 

Rắc rắc rắc rắc… Đột nhiên, nước hồ bắt đầu đóng băng, tốc độ cực nhanh, băng tinh theo chân Diệp Sở bò lên , như đóng băng . Diệp Sở điều động Thần hỏa Chu Tước trong cơ thể, tan chảy lớp băng lên đến bắp chân.

 

Tranh thủ cơ hội , cự mãng phá vỡ mặt nước xông , há cái miệng rộng như chậu m.á.u c.ắ.n tới . Cảnh khiến bờ kinh hãi. Vân Băng Uyển càng siết chặt vạt váy, trong mắt tràn đầy lo lắng.

 

“Ngọn lửa khủng khiếp quá, đây lẽ nào là dị hỏa?” Kim Lăng Y Thánh vô cùng kinh ngạc. Tư Đồ Tĩnh ở bên cạnh âm thầm nghiến răng, “Đáng ghét, tên khốn nhiều thủ đoạn như ?” Diệp Sở mặt đổi sắc, ngọn lửa đột nhiên bùng lên dữ dội, cả hóa thành một lửa. Nhiệt độ cực cao cuồn cuộn lan , băng tuyết xung quanh nhanh chóng tan chảy. Cự mãng cảm nhận nguy hiểm, đầu nghiêng sang một bên, c.ắ.n vách đá gần đó. Vách đá vỡ vụn như mạng nhện, đá vụn lả tả rơi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-245-bang-lien.html.]

 

Xoẹt! Một cái đuôi băng lam khổng lồ quét ngang trung, quật Diệp Sở kịp phản ứng bay ngoài. Rầm! Diệp Sở cả lún sâu vách đá, kịp bình phục khí huyết đang cuồn cuộn trong cơ thể, nhanh chóng thoát né tránh, tránh đòn tấn công của cự mãng. Rầm! Anh rời , cái đuôi băng lam khổng lồ quật tới, tạo thành một cái hố sâu vách đá.

 

36_Sau đó, Diệp Sở ngừng giằng co với cự mãng, thậm chí còn sử dụng Long Quyền. cự mãng cao hơn vài cảnh giới, da dày thịt béo, chiếm ưu thế địa lợi, nếu Thần hỏa Chu Tước khiến cự mãng phần kiêng dè, e rằng sớm thất bại. Xoẹt! Cái đuôi băng lam khổng lồ ập đến, trong mắt Diệp Sở lóe lên một tia hung tàn. Chân khí ngưng tụ cơ thể, hề né tránh.

 

Bốp! Anh đ.á.n.h trúng ngay tại chỗ, phát một tiếng động trầm đục, nén cơn đau dữ dội từ ngũ tạng lục phủ truyền đến, ôm chặt lấy đuôi rắn. Thần hỏa Chu Tước trong cơ thể ngừng giải phóng ngoài một cách điên cuồng, khoảnh khắc tiếp theo cả hóa thành một lửa. Lửa cháy lan theo đuôi rắn, nhanh chóng lan khắp rắn. Hú! Cự mãng băng lam gầm lên giận dữ, hình khổng lồ ngừng lăn lộn trong hồ nước, dùng nước hồ lạnh lẽo để dập tắt ngọn lửa. Diệp Sở quăng đến choáng váng đầu óc, nhưng vẫn buông tay.

 

Thấy thể dập tắt ngọn lửa , cự mãng băng lam lao xuống nước, bơi về phía sâu trong hồ. “Nghiệt súc, đừng hòng chạy thoát.” Diệp Sở nghiến răng ôm chặt đuôi rắn, cùng đối phương tiến hồ sâu. Sau đó liền còn động tĩnh gì.

Mèo Dịch Truyện

 

Mọi yên lặng chờ đợi, nhưng vài phút , vẫn bất kỳ động tĩnh nào truyền . Mọi , về phía hồ sâu, “Chẳng lẽ đồng quy vu tận ?” Vân Băng Uyển nhanh chóng chạy đến bên hồ, đôi mắt lo lắng bên trong, hận thể lập tức xuống hồ kiểm tra. “Nhất định đừng xảy chuyện gì.” Cô thầm cầu nguyện trong lòng.

 

Hồng Vân dịu dàng an ủi, “Đừng quá lo lắng, đạo trưởng thần hỏa hộ thể, chắc là sẽ .” Chu Huyên Trưởng lão Cát, “Trưởng lão Cát, thể cảm nhận tình hình trong hồ ?” Trưởng lão Cát lắc đầu, “Khí tức của cả hai biến mất khỏi phạm vi cảm nhận của lão phu.” Chân nhân Thanh Vi cũng khẽ gật đầu, hiển nhiên cũng cảm nhận .

 

Long Trấn Sơn lớn tiếng đề nghị, “Chư vị, đừng ngây đó nữa, bây giờ chính là thời cơ nhất để vượt qua hồ nước.” Mọi đều động lòng. Quả thực, bây giờ là thời cơ nhất. Có nhà họ Long dẫn đầu, những khác cũng lượt hành động. “Đám khốn kiếp đáng ghét .” Châu Thanh Thanh thầm mắng, cực kỳ bất mãn với cách của nhà họ Long. Lâm Hào Tào Ưng, “Sư tôn, vị đại nhân sẽ chứ?” Tào Ưng lắc đầu, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng. Nếu đối phương chết, e rằng Ưng Trảo Công của sẽ khó mà tiến bộ thêm nữa. Tư Đồ Tĩnh âm thầm nghiến răng, “Đồ khốn, ngươi đừng chết, bổn Thánh Nữ còn tự tay g.i.ế.c ngươi mà.”

 

Chu Huyên liếc hồ nước yên tĩnh chút gợn sóng, với Trưởng lão Cát: “Trưởng lão Cát, chúng nên qua ?” Đối phương khẽ gật đầu, “Tuy chút với vị tiểu hữu , nhưng bây giờ quả thực là thời cơ nhất.” Hồng Vân và vài khác thấy , cũng chỉ thể theo. “Vân sư , chúng qua , thực lực của mạnh mẽ, chắc sẽ .” Châu Thanh Thanh Vân Băng Uyển đầy vẻ lo lắng. “Được.” Vân Băng Uyển nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt vẫn tràn đầy lo lắng.

 

Khi một nhóm vượt qua hồ nước. Diệp Sở cự mãng băng lam đưa đến chỗ sâu nhất của hồ, nhưng dù nước hồ càng lúc càng lạnh, Thần hỏa Chu Tước vẫn hề tắt. Tiếng xì xì ngừng, từng đợt mùi khét xộc mũi. Diệp Sở phóng tinh thần lực , dò xét xung quanh, phát hiện cự mãng băng lam bơi một khe đá. Trong lúc đó đuôi rắn ngừng vẫy vung, đập hai bên vách đá, cố gắng thoát khỏi Diệp Sở. Diệp Sở chịu đựng cơn đau dữ dội từ cơ thể truyền đến, kiên quyết buông tay.

 

Không lâu , phía xuất hiện ánh sáng. Diệp Sở theo ánh sáng, phía khe đá là một động thiên khác. Đó là một thung lũng sông diện tích lớn. Trong thung lũng, mọc lên một đóa sen băng màu xanh lam lớn bằng chậu rửa mặt. Sen băng nở rộ, cánh sen trong suốt tinh xảo, giống như pha lê màu xanh lam. Ánh sáng chính là do sen băng phát . Từng luồng hàn khí khủng khiếp cuồn cuộn ập đến, ngay cả Diệp Sở Thần hỏa Chu Tước bao bọc cũng cảm nhận một luồng hàn ý thấu xương.

 

“Đây là Vạn Niên Băng Liên.”

 

 

Loading...