Bá Đạo Y Vương - Chương 230: Rời đi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:07:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những khác cũng dán mắt Diệp Sở, trong mắt lộ rõ vẻ khao khát. Trụ sáng lúc vô cùng kinh , nơi đây nhất định xuất hiện cơ duyên phi phàm nào đó. Diệp Sở đến bên bờ, ánh mắt hờ hững liếc Tà Tăng: "Ngươi đang dạy cách việc ?"

 

"Tiểu bối to gan, dám vô lễ với Tà Tăng tiền bối." Một hét lớn, nhanh chóng lao về phía Diệp Sở. Diệp Sở ánh mắt lạnh , một đạo khí nhận b.ắ.n . "Phập", cổ của đó c.h.é.m một vết máu.

 

"Ngươi... thể?" Hắn ôm cổ đang chảy máu, trong mắt tràn đầy sự khó tin, cùng với nỗi hối hận sâu sắc. Vốn nghĩ Diệp Sở trẻ tuổi như , thực lực chắc bình thường, nhưng kết quả ... Mọi kinh hãi, hóa khí thành nhận, cường giả Đại Tông Sư.

 

"Thằng nhóc trẻ như , thực lực thế ?" Có thầm kinh hô, trong mắt lộ rõ vẻ kinh hãi. "Sợ cái gì?" Tà Tăng ánh mắt quét qua : "Chư vị, chúng đông như , lẽ nào còn sợ một tiểu bối? Truyền ngoài chẳng sẽ thành trò ?"

 

"Cùng tay, g.i.ế.c đoạt cơ duyên, đó chia đều." Mọi ánh mắt lóe lên, chút động lòng. "Như ." Một trung niên gầy gò khẽ gật đầu, cũng là một vị Võ Tôn. Có hai dẫn đầu, những khác cũng nhao nhao động lòng.

 

cũng hề lay chuyển. Đại diện trong đó, chính là Võ Đang và những khác. Bọn họ chứng kiến thực lực của Diệp Sở, dám hành động thiếu suy nghĩ. Một khác thì thấy Võ Đang động tĩnh gì, cũng chuẩn quan sát một phen.

 

Tà Tăng Bạch Hạc Chân Nhân: "Sao , Bạch Hạc Chân Nhân tọa sơn quan hổ đấu ?" Bạch Hạc Chân Nhân thản nhiên : "Võ Đang là danh môn chính phái, chuyện đoạt cơ duyên của khác." Mọi .

 

trong lòng khinh thường, cũng thầm bội phục, cho rằng đối phương hổ là xuất danh môn. Tà Tăng "hừ" một tiếng, trong mắt đầy vẻ trào phúng. "Chư vị, cùng động thủ." Hắn hô lớn một tiếng, dẫn đầu xông về phía Diệp Sở, những khác cũng nhao nhao tay.

 

"Diệp Thần Y, đại nhân." Vương Tam Thông và Lý "Đầu Trọc" cùng những khác mặt đầy lo lắng. "Không tự lượng sức ." Diệp Sở ánh mắt lạnh lẽo, sải bước nghênh đón. Anh dẫn đầu nghênh chiến hai vị Võ Tôn, những khác căn bản đặt mắt.

 

Anh âm thầm điều động chân khí, tiên tung một đòn giả đ.á.n.h về phía Tà Tăng. Đối phương thấu hiểu sự đáng sợ của Diệp Sở, căn bản dám đối đầu trực diện. Nhanh chóng dùng pháp kéo giãn cách. Diệp Sở sớm dự liệu cảnh , thuận thế bỏ qua đối phương, xông thẳng tới trung niên gầy gò.

 

Đối phương thực lực của Diệp Sở, những né tránh, còn chủ động nghênh đón. Diệp Sở trong lòng vui mừng, giữa nắm đ.ấ.m cuộn trào hư ảnh thần long, trong tiếng rồng ngâm vang vọng, tung một cú đ.ấ.m nặng nề. Chân khí cuồng bạo theo thế quyền bùng nổ, trung niên gầy gò trong lòng báo động vang dội, né tránh nhưng kịp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-230-roi-di.html.]

"Ầm!" Nắm đ.ấ.m va chạm, tựa như tiếng sấm nổ trầm đục, xương nắm đ.ấ.m của trung niên gầy gò nổ tung, gào thét bay ngược ngoài. Sau khi tiếp đất, điên cuồng phun máu, khí tức nhanh chóng suy yếu. Cả trường đều kinh hãi. Một vị Võ Tôn tam phẩm, một đòn đ.á.n.h trọng thương.

 

Thừa lúc đang sững sờ, Diệp Sở nhanh chóng tay, giải quyết mấy tên "cá tạp". Tiếng kêu t.h.ả.m thiết nối tiếp vang lên, kéo trở về thực tại. Mọi nhao nhao lùi , ánh mắt Diệp Sở tràn đầy kiêng dè. Vốn nghĩ Diệp Sở nhiều nhất cũng chỉ là Đại Tông Sư, ngờ đối phương là một Võ Tôn.

 

Hơn nữa thực lực còn đáng sợ đến , một quyền trọng thương một vị Võ Tôn. Diệp Sở quét mắt khắp trường, giọng ngạo nghễ: "Ai còn tay, cứ việc tiến lên." Nhất thời, ai dám lên tiếng. Rõ ràng đều cảnh tượng chấn động.

 

"Một lũ phế vật, cũng dám vọng tưởng nhúng chàm cơ duyên của bản tôn?" Diệp Sở hừ lạnh, lập tức sải bước tiến về phía Tà Tăng, lời lẽ lạnh nhạt: "Lão trọc, để ngươi chạy thoát, nhất định sẽ g.i.ế.c ngươi."

 

Tà Tăng mặt mày âm trầm bất định, lớn tiếng quát : "Mọi , đừng sợ, chúng cùng lên, nhất định thể g.i.ế.c c.h.ế.t thằng nhóc ." vẫn ai động thủ. Cảnh Tà Tăng lùi , bọn họ rõ. Đối phương rõ ràng là để bọn họ bia đỡ đạn, nếu ngay từ đầu đồng lòng với trung niên gầy gò, lẽ còn khả năng thắng.

 

Thấy , sắc mặt Tà Tăng vô cùng âm trầm. "Một lũ phế vật." Hắn thầm c.h.ử.i rủa trong lòng. Lúc , Diệp Sở xông tới. "Tiểu tử, ngươi cứ đợi đấy, Ám Bảng sẽ tha cho ngươi ." Bỏ một câu hiểm độc, Tà Tăng bỏ chạy.

 

Diệp Sở truy kích một đoạn, bỏ cuộc. Thân pháp đối phương quỷ dị, khó lòng đuổi kịp. Khi , một đám sớm bỏ trốn, bao gồm cả trung niên gầy gò . Chỉ còn Võ Đang và những khác. Bạch Hạc Chân Nhân chắp tay: "Tiểu hữu thực lực tiến bộ, bần đạo bội phục."

 

Đồng thời trong lòng thầm may mắn, may mà lúc tay. Diệp Sở khẽ chắp tay: "Đạo trưởng quá lời ." "Ha ha, là tiểu hữu khiêm tốn ." Bạch Hạc Chân Nhân nhạt, lập tức chắp tay: "Tiểu hữu, cáo từ, thời gian hãy đến Võ Đang khách."

 

Diệp Sở khẽ gật đầu, tiễn đối phương rời , lập tức Vương Tam Thông và những khác: "Đi thôi, chúng những nơi khác dạo một vòng." Vương Tam Thông nghi hoặc: "Không đợi vị đạo trưởng ?" Diệp Sở lắc đầu: "Không cần đợi nữa."

 

Mấy ngày đó, đoàn đảo cẩn thận tìm kiếm, cho đến khi thu hoạch gì nữa mới rời . Mất vài ngày thời gian, mới khỏi Thần Nông Giá. Ngoài Thần Nông Giá, họ chia tay Vương Tam Thông và những khác.

Mèo Dịch Truyện

 

"Lão Vương, đa tạ ông, chuyện gì thể gọi điện cho ." "Diệp Thần Y khách sáo , cảm ơn ngài mới đúng." Vương Tam Thông vội vàng xua tay. Sau đó, Diệp Sở gọi điện thoại triệu trực thăng, dẫn Lý "Đầu Trọc" và mấy khác lên trực thăng trở về Giang Đô.

 

 

Loading...