Bá Đạo Y Vương - Chương 22: Cảm giác bị người khác sỉ nhục thế nào? ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:49:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng mấy chốc, Triệu Đại Chí vội vã chạy đến.
"Tiểu Thiên, thằng nhóc đó ?"
Triệu Tiểu Thiên chỉ Diệp Sở: "Bố, chính là thằng nhóc đó."
Ánh mắt Triệu Đại Chí lập tức đổ dồn về Diệp Sở, thấy quần áo lẫn khí chất của đều bình thường, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng.
"Thằng nhóc , thành thật khai , mày trộm Thẻ Rồng Giang Nam từ ?"
Diệp Sở thờ ơ : "Người khác tặng."
Triệu Đại Chí quát lớn: "Ăn bậy bạ! Phu nhân Thị trưởng là phận thế nào, thể tặng vật quý giá như Thẻ Rồng Giang Nam cho một tên con rể ở rể vô dụng như mày?"
"Mau mau khai thật , nể mặt Khương gia, lẽ sẽ khoan hồng."
Giọng Diệp Sở lạnh nhạt: "Không cần ông khoan hồng, còn ý định tha cho các ."
Mèo Dịch Truyện
Hai bố con Triệu Đại Chí câu chọc cho bật vì tức, Triệu Tiểu Thiên chế giễu: "Hay cho tên phế vật ngông cuồng, c.h.ế.t đến nơi mà vẫn dám mạnh miệng."
Giọng Triệu Đại Chí lạnh lẽo: "Nếu mày chết, tao sẽ thành cho mày."
Hắn rút điện thoại gọi cho cấp trực tiếp của , chuẩn lớn chuyện.
Đến lúc đó, dù Khương gia mặt cũng cứu Diệp Sở.
Diệp Sở hề sợ hãi, kéo Tôn Ngữ Nhu xuống, xem thử hai tên hề rốt cuộc bản lĩnh đến .
…
Trong trang viên Hoàng gia.
Lý Tĩnh Huyên đang trò chuyện với một phụ nữ khí chất thanh tao, bên cạnh cô còn một nữ thư ký đeo kính gọng vàng.
"Triết Nhã, em cũng đến Giang Đô ?"
Gia Cát Triết Nhã : "Đương nhiên là nhớ chị ."
Lý Tĩnh Huyên mím môi : "Đừng nịnh chị nữa, chị thấy em là nhắm con bé Thi Nguyệt thì ."
"Ôi, chị đoán trúng ." Gia Cát Triết Nhã giả vờ kinh ngạc, đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "Chị Tĩnh Huyên, chị đoán sai , Hoàng Phủ Thi Nguyệt tiếp nhận một dự án ngàn tỷ, Gia Cát Triết Nhã em đương nhiên thể thua kém khác ."
Lý Tĩnh Huyên lườm nguýt: "Em đó, vẫn thích tranh giành hơn thua như ."
lúc , một tiếng chuông điện thoại vang lên.
Gia Cát Triết Nhã khẽ nhíu mày liễu, sắc mặt thư ký đổi, vội vàng lấy điện thoại xem.
"Ai gọi ?"
Thư ký vội vàng trả lời: "Là tổng giám đốc Triệu Đại Chí của trung tâm thương mại Giang Nam khu Nam Thành gọi đến ạ."
"Hỏi xem chuyện gì?"
Thư ký lập tức máy, hỏi rõ sự tình.
Triệu Đại Chí nhanh chóng kể chuyện.
Thư ký xong cũng ngạc nhiên, nhàn nhạt : "Đừng vội, sẽ kiểm tra ."
Cúp điện thoại, cô lập tức báo cáo sự việc cho Gia Cát Triết Nhã.
Người Lý Tĩnh Huyên, ngạc nhiên : "Chị Tĩnh Huyên, chị tặng Thẻ Rồng Giang Nam cho ai ?"
Lý Tĩnh Huyên lập tức nghĩ đến Diệp Sở, sắc mặt khỏi trầm xuống.
"Triết Nhã, xem quản lý của em sát cho lắm, một quản lý trung tâm thương mại nhỏ bé mà cũng dám gây khó dễ cho bạn của chị."
Gia Cát Triết Nhã trong lòng giật , giọng điệu của Lý Tĩnh Huyên, vị bằng hữu dường như địa vị hề thấp trong lòng cô .
"Chị Tĩnh Huyên cứ yên tâm, việc em nhất định sẽ cho chị một lời giải thích."
Cô dậy chuẩn đích xử lý chuyện .
Lý Tĩnh Huyên cũng dậy theo: "Chị cũng xem cùng."
Mắt của Gia Cát Triết Nhã khẽ mở to, gật đầu: "Được, cùng xem."
…
Trong trung tâm thương mại, Triệu Đại Chí nhận điện thoại của Thư ký Tống, đối phương sẽ đích đến xử lý, trong lòng chút ngạc nhiên.
nghĩ đến phận của Lý Tĩnh Huyên, cảm thấy nhẹ nhõm.
"Thằng nhóc, thư ký của sếp chúng sẽ đích đến, mày cứ đợi mà tù ." Hắn lạnh lùng , trong mắt đầy vẻ châm biếm.
Diệp Sở bận tâm: "Ừ, chờ."
Tôn Ngữ Nhu vốn chút lo lắng, nhưng thấy Diệp Sở tự tin như , cô liền âm thầm yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-22-cam-giac-bi-nguoi-khac-si-nhuc-the-nao.html.]
Kể từ khi gặp Diệp Sở, vẫn luôn thể hiện tự tin.
Cho đến bây giờ, dường như từng gặp chuyện gì giải quyết .
Khoảng hơn nửa tiếng , ba bóng rực rỡ bước cửa hàng.
Triệu Đại Chí lập tức tiến lên đón tiếp, khi thấy Gia Cát Triết Nhã và Lý Tĩnh Huyên, trong lòng vô cùng chấn động.
Phu nhân Thị trưởng đích đến.
Còn Gia Cát Triết Nhã, đó là một trong những thành viên hội đồng quản trị của Thương hội Giang Nam, đồng thời cũng là của gia tộc Gia Cát ở Kim Lăng.
Hắn trong lòng thầm vui mừng, đoán rằng hai họ cực kỳ coi trọng chuyện .
Chắc chắn đó, sẽ ban thưởng cho .
"Giám đốc Gia Cát, Phu nhân Thị trưởng, hai vị đến mà báo một tiếng, cấp cũng..."
Hắn vốn bắt chuyện, nhưng ba họ lướt qua , thẳng về phía Diệp Sở cách đó xa.
"Diệp thần y, thật ngại quá, đến muộn, để chịu oan ức ." Lý Tĩnh Huyên mặt đầy vẻ áy náy.
Cảnh khiến Triệu Đại Chí và mấy ngớ .
Đó là Phu nhân Thị trưởng, mà khách sáo với Diệp Sở như thế.
Sắc mặt Vương Oánh Oánh và Triệu Tiểu Thiên lập tức tái mét, nhận gây họa lớn .
Diệp Sở nhạt: "Phu nhân Hoàng quá lời , chuyện trách cô, nếu trách thì nên trách ông chủ trung tâm thương mại Giang Nam, , loại rác rưởi nào cũng dám dùng."
Sắc mặt Gia Cát Triết Nhã chút khó coi, lời của đối phương chẳng công khai vả mặt cô ?
Tuy bất mãn, nhưng nể mặt Lý Tĩnh Huyên, cô cũng tiện gì.
"Diệp thần y đúng." Lý Tĩnh Huyên tán thành gật đầu: "Anh cứ yên tâm, chuyện nhất định sẽ cho một lời giải thích."
Cô xong Gia Cát Triết Nhã, khẽ gật đầu, về phía Triệu Đại Chí, giọng lạnh nhạt:
"Nói , rốt cuộc là chuyện gì?"
Triệu Đại Chí rõ diễn biến cụ thể của sự việc, liền hung hăng Triệu Tiểu Thiên.
Người cúi đầu, dám hé răng.
Toàn bộ sự việc, họ lý, là cậy quyền ức h.i.ế.p khác.
Trước mặt Lý Tĩnh Huyên và hai , nào dám sự thật.
"À, để ."
Diệp Sở mặt nở nụ nhạt, nhanh chậm kể chuyện ban nãy.
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Triệu Đại Chí mặt mũi hoảng sợ, trán toát mồ hôi hột.
Hắn đạp Triệu Tiểu Thiên ngã lăn, "Nghịch tử, cả ngày chỉ gây họa, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"
Triệu Tiểu Thiên ôm đầu, lóc van xin.
Vương Oánh Oánh mà run lẩy bẩy.
Triệu Đại Chí đ.á.n.h Triệu Tiểu Thiên đến sưng mặt sưng mũi mới dừng tay, đó cẩn thận dè dặt đến mặt Gia Cát Triết Nhã, gật đầu khom lưng :
"Giám đốc Gia Cát, đều là do cấp dạy con nên , mới để thằng nghịch tử đắc tội với vị , thực sự xin ."
Nói xong, cúi gập thật sâu Diệp Sở, thái độ cực kỳ khiêm tốn.
Gia Cát Triết Nhã lạnh lùng : "Triệu Đại Chí, nể tình những gì đây, chuyện khác sẽ truy cứu nữa, ngày mai ông đến phòng nhân sự nộp đơn từ chức ."
Đầu Triệu Đại Chí "ong" một tiếng, thể loạng choạng, suýt chút nữa vững.
"Giám đốc Gia Cát, cầu xin cô rủ lòng thương, những năm nay công lao cũng khổ lao, cô thể tuyệt tình như ."
Gia Cát Triết Nhã giọng điệu lạnh nhạt: "Lời tương tự thứ hai."
Triệu Đại Chí chỉ cảm thấy một luồng khí thế vô hình quét qua, trong lòng khỏi rùng .
Hắn rõ thủ đoạn của phụ nữ mặt, dám càn nữa, mặt đầy tuyệt vọng rời khỏi đây.
Ngay cả Triệu Tiểu Thiên cũng màng tới.
Triệu Tiểu Thiên vội vàng dậy, theo trốn khỏi nơi .
"Đứng ."
Triệu Tiểu Thiên run rẩy cả , khó khăn đầu , mặt đầy hoảng sợ : "Anh... còn gì?"
Diệp Sở giọng điệu đầy vẻ trêu đùa: "Cảm giác khác ức h.i.ế.p thế nào?"
…