Bá Đạo Y Vương - Chương 204: Phải chăng là vui mừng quá sớm rồi? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:01:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lão già, ông nghĩ đang dọa dẫm ông ?” Diệp Sở lạnh. “Nghe cho rõ đây, ông chôn bốn hung khí sắc bén gồm đao, súng, kiếm, kích ở bốn phía , mà tất cả đều là hung khí từng vấy máu.”

 

“Bốn hung khí chôn theo bốn hướng của Tứ Tượng, tạo thành Tứ Tượng Hung Sát trong phong thủy. May mà trình độ của ông còn non kém, thể tạo thành Tứ Tượng Hung Sát thực sự, nếu bộ công trường sẽ biến thành hung địa.”

 

Thấy lẽ, Hoàng Phủ Thi Nguyệt khá ngạc nhiên, nở nụ .

 

Bởi vì lúc , sắc mặt Trương đại sư còn vẻ bình tĩnh như , ông theo bản năng hỏi:

 

“Làm ?”

 

Ông cực kỳ tự tin thủ đoạn của , thực sự thể tin một tiểu bối .

 

Cần rằng, đó Diệp Sở chỉ tùy tiện một vòng, cũng hề xem xét kỹ lưỡng.

 

Diệp Sở ông với vẻ mặt như kẻ ngốc, “Đương nhiên là dùng mắt mà .”

 

Trương đại sư còn mở miệng, nhưng Hoàng Phủ Thi Nguyệt lạnh lùng cắt ngang: “Lão già, ông dám ám hại Hoàng Phủ gia ? Nói, ai bảo ông ?”

 

Trương đại sư lúc mới nhận lỡ lời, nhanh chóng bình tĩnh : “Ám hại gì cơ, bần đạo cô đang gì?”

 

Hoàng Phủ Kiệt cũng hùa theo: “Hoàng Phủ Thi Nguyệt, cô đừng vu khống. Trương đại sư và Hoàng Phủ gia chúng hề ân oán gì, chuyện ám hại.”

 

“Hơn nữa, cái thứ Tứ Tượng Hung Sát vớ vẩn gì đó, thấy thằng nhóc chỉ đang bậy bạ.”

 

tin, chỉ mấy món binh khí cỏn con thì thể gây ảnh hưởng gì.”

 

Hoàng Phủ Kiếm và Hoàng Phủ Minh cũng gật đầu, vẻ mặt đầy nghi ngờ.

 

Giữa đôi lông mày của Hoàng Phủ Thi Nguyệt tràn ngập tức giận, nhưng kịp mở miệng, một giọng vang lên :

 

“Tiểu là sai , trong phong thủy thực sự thứ Tứ Tượng Hung Sát , hơn nữa uy lực còn đáng sợ hơn lời vị tiểu hữu nhiều.”

 

Lý Huyền Đức thao thao bất tuyệt: “Nếu dùng binh khí mà các đại tướng quân thời cổ đại dùng để bày trận, thể biến một thành trì thành một hung địa tuyệt thế sinh vật sống.”

 

Mọi xong đều hít một khí lạnh.

 

Lý Huyền Đức chắp tay về phía Diệp Sở: “Bần đạo mắt kém, cao nhân mặt. Chẳng tiểu hữu sư thừa môn phái nào? Tuổi còn trẻ mà trình độ phong thủy thâm sâu đến , suýt nữa đuổi kịp trình độ của bần đạo năm xưa .”

 

Diệp Sở trán nổi đầy vạch đen, sự vô liêm sỉ của lão đạo sĩ mập mặt phá vỡ quan niệm sống của .

 

“Không môn phái nào cả, tự học thành tài.”

 

Nói bâng quơ một câu, Diệp Sở bảo Hoàng Phủ Thi Nguyệt tìm đến, chuẩn đào bốn món hung khí đó lên.

 

Rất nhanh, một nhóm công nhân đến, sự chỉ dẫn của Diệp Sở, họ bắt đầu đào bới.

 

Trong lúc đó, Diệp Sở Trương đại sư với vẻ mặt trêu tức: “Lão già, nếu ông kẻ chủ mưu phía , lát nữa sẽ cần quỳ xuống mặt .”

 

“Tiểu bối, đừng đắc ý vội, đợi đến khi thực sự đào đồ lên hãy .”

 

Trương đại sư hừ lạnh, trông vẻ chút hoảng loạn, ai để ý rằng những ngón tay ông đang khẽ bấu nhẹ phía lưng.

 

Đột nhiên, một luồng âm phong nổi lên, như thứ gì đó bay qua.

 

Diệp Sở nhận thấy điều bất thường, lập tức phóng tinh thần lực, đó đồng tử co .

 

Chỉ thấy một bóng dáng hư ảo đang bay về phía một nơi khai quật gần đó.

 

Đó là một nữ đồng đáng yêu hai, ba tuổi, mái tóc đỏ rực tết thành hai b.í.m sừng dê, mặc chiếc yếm hồng thêu một đóa lửa đỏ tươi.

 

Thân hình mũm mĩm, khuôn mặt bầu bĩnh, trông vô cùng dễ thương và đáng yêu.

 

“Đây là… linh hồn thể!?”

 

Diệp Sở thầm kinh ngạc, linh hồn thể, dân gian thường gọi là ma quỷ.

 

Theo lời sư tôn, mỗi đều linh hồn, nhưng linh hồn của thường yếu ớt, khi chết, linh hồn thể cũng sẽ tan biến.

 

Ngay cả võ giả cũng , chỉ những võ giả thực sự mạnh mẽ thì linh hồn thể mới thể tồn tại lâu dài.

 

ngoài hai trường hợp , còn những trường hợp khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-204-phai-chang-la-vui-mung-qua-som-roi.html.]

Ví dụ như một thể chất đặc biệt, khi c.h.ế.t linh hồn thể cũng thể tồn tại vĩnh cửu.

 

Hoặc một c.h.ế.t trong những trường hợp đặc biệt, linh hồn cũng khả năng sống sót.

 

Chỉ là nữ đồng mắt thuộc trường hợp nào?

 

Diệp Sở thầm lạnh, trách Trương đại sư chỗ dựa nên hề e dè, hóa còn giấu một chiêu .

 

“Chị Thi Nguyệt, cứ đợi ở đây, em qua xem .”

 

Diệp Sở sải bước tới, Hoàng Phủ Thi Nguyệt cũng theo, nhưng Lý Thục Anh kéo .

 

con gái mạo hiểm.

 

Diệp Sở theo nữ đồng đến một trong những địa điểm khai quật, dùng tinh thần lực cẩn thận quan sát cô bé.

 

Chỉ thấy nữ đồng liên tục bay vòng quanh nhóm công nhân, thỉnh thoảng mặt , dường như dọa .

 

Chỉ tiếc là bình thường căn bản thấy cô bé.

 

Mèo Dịch Truyện

Một lúc , nữ đồng dường như thấy vô vị, bèn từ bỏ, khoanh đôi tay mũm mĩm , lơ lửng ở một bên chờ đợi.

 

Không lâu , các công nhân cuối cùng cũng đào thứ lòng đất lên.

 

Đó là một thanh đoản kiếm, bên dính đầy m.á.u đen ngòm, tỏa từng trận sát khí đáng sợ, khiến rùng .

 

Ngay khi các công nhân đang vui mừng, nữ đồng há miệng hút một cái, lập tức nuốt chửng thanh đoản kiếm bụng.

 

Khuôn mặt bầu bĩnh lộ vẻ ghét bỏ, dường như cảm thấy ngon.

 

Mấy công nhân , trong mắt đầy vẻ hoang mang.

 

Nữ đồng tiếp tục bay đến mấy chỗ khai quật khác, y hệt, nuốt chửng mấy món hung khí còn bụng.

 

Sau khi xong tất cả, nữ đồng nhanh chóng bay về phía Trương đại sư, khi đến gần hóa thành một làn khói xanh bay chiếc nhẫn màu đen ngón cái tay trái của ông .

 

Thấy Diệp Sở , Hoàng Phủ Thi Nguyệt sốt ruột hỏi: “Thế nào ? Có đào thứ ?”

 

Diệp Sở lắc đầu.

 

Hoàng Phủ gia lập tức chế giễu: “Haha, Hoàng Phủ Thi Nguyệt, thằng nhóc chỉ bậy bạ, cô còn tin.”

 

Hoàng Phủ Thi Nguyệt khẽ nhíu mày.

 

Lúc , một nhóm công nhân đến báo cáo, kể chi tiết về cảnh tượng kỳ lạ .

 

Hoàng Phủ Thi Nguyệt mắt co , đột ngột về phía Trương đại sư, cần nghĩ cũng là ông đang giở trò.

 

Hoàng Phủ Kiệt mắng: “Một đám phế vật, đào thì là đào , bớt bậy bạ ở đây , tin bản thiếu gia sẽ khiến các ngươi liệu hồn mà chịu ?”

 

Một nhóm công nhân lộ vẻ sợ hãi, dám thêm gì.

 

“Hoàng Phủ Kiệt, …” Hoàng Phủ Thi Nguyệt lông mày dựng ngược.

 

Hoàng Phủ Kiệt ngắt lời: “Bớt nhảm , hiện tại đào đồ, đủ để chứng minh thằng nhóc chỉ đang bậy. Dám chất vấn Trương đại sư, cũng đến lúc trả giá .”

 

Nói xong, về phía Trương đại sư, cung kính hỏi: “Đại sư, ngài xử lý thằng nhóc thế nào?”

 

Trương đại sư lạnh lẽo với Diệp Sở: “Tiểu bối, chỉ cần quỳ xuống dập đầu xin lão phu, lão phu lẽ thể xem xét tha cho .”

 

Hoàng Phủ Thi Nguyệt thần sắc căng thẳng, trong mắt lộ vẻ lo lắng.

 

Diệp Sở mỉm : “Nếu thì ?”

 

Sắc mặt Trương đại sư đột nhiên trở nên âm lãnh: “Vậy thì lão phu sẽ đ.á.n.h gãy tứ chi của , cắt lưỡi , khiến thể bậy bạ nữa.”

 

Hoàng Phủ Kiệt lớn: “Ý đó, loại thích khoác lác như thì đối phó như thế.”

 

Hoàng Phủ Kiếm và Hoàng Phủ Minh cũng gật đầu.

 

Khóe môi Diệp Sở nhếch lên, giọng đầy trêu tức: “ , các là mừng quá sớm ?”

 

 

Loading...