Bá Đạo Y Vương - Chương 20: Tôi có thể tát cậu ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:49:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng bao, sắc mặt mấy cực kỳ đặc sắc, ánh mắt gắt gao chằm chằm Diệp Dật Phi. Ngay khi Diệp Dật Phi đến sởn gai ốc, Trương Ma Tử là đầu tiên nhảy dựng lên, "Lời lãi, lời lãi cái nhà mày !" Hắn xông lên đ.á.n.h đ.ấ.m Diệp Dật Phi túi bụi. Mấy còn cũng nhanh chóng theo sát. Thoáng chốc, trong văn phòng vang lên từng trận kêu gào t.h.ả.m thiết.
Diệp Sở và Tôn Ngữ Nhu rời khỏi quán bar, đó đến một trung tâm thương mại. Quần áo của Tôn Ngữ Nhu xé rách tả tơi, thể cứ thế mà về . Nếu Tôn Tú Anh chắc chắn sẽ nghĩ Diệp Sở gì con gái bà .
Hai một cửa hàng thời trang nữ.
"Chào mừng quý khách."
Một nữ nhân viên bán hàng trẻ tuổi nhiệt tình chào đón: "Hai vị khách quý, đồ trong cửa hàng chúng đều là mẫu mới về, ưng cái nào thể thử."
Diệp Sở thờ ơ : "Giới thiệu cho cô vài kiểu ."
Nữ nhân viên bán hàng liếc Tôn Ngữ Nhu, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc. Sau đó cô chọn một bộ váy màu tím dựa theo dáng của Tôn Ngữ Nhu, "Thưa , kiểu váy màu tím hẳn sẽ hợp với khí chất của bạn gái ."
Bị đối phương hiểu lầm, Tôn Ngữ Nhu đỏ bừng mặt, thấy Diệp Sở phản bác, trong lòng khỏi chút mừng thầm. Cô cầm váy lên ngắm nghía kỹ càng, càng càng thích, nhưng khi thấy bảng giá thì giật thon thót.
Một chiếc váy những hơn ba vạn tệ, ngang bằng cả năm tiền sinh hoạt phí lẫn học phí của cô.
"Diệp Sở, em thích mặc váy lắm, là chúng xem chỗ khác ."
Diệp Sở cô gái sợ điều gì, mỉm : "Đừng sợ, giá tiền thành vấn đề, em cứ thử ."
" mà..." Tôn Ngữ Nhu vẫn chút do dự. Vô duyên vô cớ xài tiền của Diệp Sở, cô thật sự thấy áy náy.
Diệp Sở ngắt lời một cách dứt khoát, "Không nhưng nhị gì hết, mau đồ ."
Nữ nhân viên bán hàng vẻ mặt đầy ghen tỵ, "Chị , bạn trai chị thật ."
Tôn Ngữ Nhu mặt đỏ bừng, nhưng cũng kiên trì nữa, định đồ.
lúc , một giọng đúng lúc vang lên.
"Ôi, Tôn Ngữ Nhu đó ? Một con nhỏ nhà mở quán mì như cô mà cũng dám đến chỗ mua quần áo ?"
Diệp Sở cau mày qua, chỉ thấy một phụ nữ trang điểm lòe loẹt bước từ phía cửa hàng.
Nữ nhân viên bán hàng lập tức chào hỏi, "Cửa hàng trưởng."
Sắc mặt phụ nữ trầm xuống, trách mắng: "Trương Hiểu Lệ, bao nhiêu , quần áo ở đây đắt tiền, ai cũng thể thử, lỡ bẩn thì ai chịu trách nhiệm?"
Nữ nhân viên bán hàng cúi đầu dám lên tiếng, rõ ràng sợ phụ nữ .
Người phụ nữ Tôn Ngữ Nhu, khinh miệt : "Tôn Ngữ Nhu, cảnh nhà cô thế nào cô tự ? Còn dám chạy đến đây vẻ giàu , lỡ bẩn quần áo thì cô đền nổi ?"
Tôn Ngữ Nhu đến đỏ bừng mặt, chỉ hận thể tìm cái lỗ mà chui xuống.
Diệp Sở vỗ nhẹ lên vai thiếu nữ, đó ánh mắt thiện chí phụ nữ , từng chữ từng chữ : "Xin Ngữ Nhu ."
"Xin ?" Người phụ nữ khinh miệt một tiếng, "Cô cũng xứng ?" Nói cô từ xuống Diệp Sở, chế giễu: "Tôn Ngữ Nhu, cái thằng nhóc nghèo rớt mồng tơi là bạn trai cô đấy chứ? Chậc chậc, đúng là mắt thẩm mỹ quá tệ!"
Tôn Ngữ Nhu chút tức giận, "Vương Oánh Oánh, chuyện của cần cô quản."
Vương Oánh Oánh bĩu môi, "Ai thèm quản chuyện vớ vẩn của cô, cút ngay , đừng đây chướng mắt!"
Tôn Ngữ Nhu tuy tức giận, nhưng cô rõ tính cách của đối phương, dây dưa với cô , liền kéo Diệp Sở chuẩn rời .
"Đừng vội, phụ nữ còn xin ."
Diệp Sở lắc đầu, ánh mắt chằm chằm Vương Oánh Oánh, "Cô chắc chắn xin ?"
Vương Oánh Oánh khoanh tay ngực, thần thái kiêu ngạo, "Thằng nhà quê nghèo rớt mồng tơi, xin đấy, gì ?"
Chát!
Diệp Sở lười nhiều, tát một cái, lạnh lùng : " thể tát cô."
Cảm nhận bên má nóng rát, Vương Oánh Oánh ngẩn , đó liền tức giận bùng nổ.
"Thằng nhà quê thối tha, mày dám đ.á.n.h , mày cứ đợi đấy!"
Cô mắt phun lửa, nhanh chóng lấy điện thoại gọi. Điện thoại kết nối, cô lập tức òa kể lể.
"Thiên ca, gây chuyện trong tiệm, còn đ.á.n.h em nữa, nhất định chủ cho em, hu hu hu..."
"Cô cứ đợi đấy, đến ngay."
Một giọng nam lạnh lùng vang lên từ đầu dây bên , đó nhanh chóng cúp máy. Vương Oánh Oánh cất điện thoại, giọng oán độc, "Thằng nhà quê nghèo rớt mồng tơi, mày cứ đợi đấy, xem lát nữa Thiên ca đến sẽ xử lý mày thế nào!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-20-toi-co-the-tat-cau.html.]
Diệp Sở thèm cô , với Trương Hiểu Lệ: "Đi lấy thêm mấy bộ quần áo nữa, để Ngữ Nhu thử."
Trương Hiểu Lệ chút do dự, rõ ràng là sợ Vương Oánh Oánh khó.
"Đừng sợ, ở đây, ai dám khó cô ." Diệp Sở điềm nhiên .
Mèo Dịch Truyện
Trương Hiểu Lệ gật đầu, đó lấy quần áo. Cô cũng nghĩ kỹ , cùng lắm thì nữa thôi.
Trương Hiểu Lệ nhanh chóng mang đến mấy bộ quần áo, dẫn Tôn Ngữ Nhu phòng thử đồ. Tôn Ngữ Nhu vốn còn từ chối, nhưng Diệp Sở ép phòng thử đồ. Vương Oánh Oánh hề lên tiếng ngăn cản, trong lòng chỉ mong Tôn Ngữ Nhu thử càng nhiều càng . Chút nữa còn dễ đòi bồi thường.
Tôn Ngữ Nhu nhanh chóng thử xong, bước khỏi phòng thử đồ, ánh mắt Diệp Sở chợt sáng bừng. Trong tà áo dài màu tím thướt tha, cả cô càng thêm rạng rỡ và động lòng hơn bao giờ hết, còn toát lên vài phần tiên khí.
"Sao ? Đẹp ?" Cô gái nhỏ đầy mong chờ Diệp Sở.
"Rất , như một tiên nữ giáng trần ." Diệp Sở khen ngợi hề tiếc lời.
Khóe mắt Tôn Ngữ Nhu khẽ cong, nụ mặt thể che giấu, đó thử những bộ đồ khác. Cô thử liên tiếp mấy bộ, tất cả đều . Không thể , mắt thẩm mỹ của Trương Hiểu Lệ chuẩn. Đương nhiên, điều cũng thể tách rời vẻ trời phú của Tôn Ngữ Nhu.
Đột nhiên, một thanh niên cao lớn dẫn theo một nhóm bảo vệ xông . Ánh mắt Vương Oánh Oánh sáng bừng, lập tức nghênh đón.
"Thiên ca, cuối cùng cũng đến , xem mặt em đ.á.n.h , hu hu..."
Sắc mặt Triệu Tiểu Thiên chợt âm trầm, "Rốt cuộc là chuyện gì?"
Vương Oánh Oánh lập tức thêm mắm thêm muối kể sự việc.
"Yên tâm, sẽ đòi công bằng cho em." Triệu Tiểu Thiên đảm bảo.
Lúc , Diệp Sở bước từ phía phòng thử đồ . Khi thấy Diệp Sở, Triệu Tiểu Thiên ngẩn .
"Ôi, còn tưởng ai to gan thế, dám gây chuyện ở trung tâm thương mại Giang Nam, hóa là rể vô dụng của Khương gia." Hắn vẻ mặt cợt nhả.
Vương Oánh Oánh ngạc nhiên : "Thiên ca, quen thằng nhóc ?"
Triệu Tiểu Thiên gật đầu, "Thằng nhóc tên Diệp Sở, chính là rể vô dụng của Khương gia đang đồn thổi ầm ĩ khắp Giang Đô."
Ảnh của Diệp Sở sớm lan truyền trong giới công tử Giang Đô. Vì Triệu Tiểu Thiên mới thể nhận ngay lập tức.
Vương Oánh Oánh vẻ mặt kinh ngạc, ngờ Diệp Sở phận . Chẳng trách dám kiêu ngạo như .
"Thiên ca, chúng ..." Cô chút ngập ngừng. Khương gia là dễ chọc.
Triệu Tiểu Thiên xua tay, "Yên tâm, một rể vô dụng mà thôi, Khương gia thể vì mà đắc tội với Giang Nam Thương Hội ." Cha của Triệu Tiểu Thiên là tổng giám đốc của trung tâm thương mại , và phía trung tâm thương mại là Giang Nam Thương Hội. Giang Nam Thương Hội, đó chính là một thế lực khổng lồ ở tỉnh Giang Nam. Dù chỉ là một tổng giám đốc trung tâm thương mại, phận địa vị cũng thua kém nhà họ Khương.
Vương Oánh Oánh lập tức yên tâm.
Lúc , Tôn Ngữ Nhu từ phòng thử đồ bước . Ánh mắt Triệu Tiểu Thiên sáng bừng, thầm nghĩ đúng là cô gái xinh .
Tôn Ngữ Nhu đến bên Diệp Sở, "Gần xong , cần thử nữa."
Diệp Sở gật đầu, dặn dò Trương Hiểu Lệ: "Đóng gói hết ."
Tôn Ngữ Nhu liên tục lắc đầu, "Diệp Sở, mua một bộ thôi là , tất cả thì đắt quá."
Diệp Sở xua tay, "Không , vỏn vẹn mấy chục vạn thôi, vẫn trả nổi."
Triệu Tiểu Thiên vẻ mặt châm chọc, "Hừ, khẩu khí lớn thật đấy, hổ danh là rể vô dụng nổi tiếng khắp Giang Đô."
Diệp Sở lạnh lùng thốt bốn chữ, "Liên quan ch.ó gì đến mày."
Nụ mặt Triệu Tiểu Thiên cứng đờ, đó sắc mặt lạnh .
"Gọi mày một tiếng rể vô dụng Khương gia, mày còn tưởng là ông tướng hả." Hắn ngạo mạn xuống Diệp Sở từ cao, giọng điệu kiêu căng.
"Thằng nhóc , loại rể vô dụng như mày, mặt giới công tử chân chính, chả là cái thá gì ."
"Nể mặt Khương gia, bổn thiếu gia cho mày một cơ hội, ngoan ngoãn quỳ xuống xin , đó nhường cô gái cho bổn thiếu gia, lẽ bổn thiếu gia sẽ nương tay tha cho mày một ."
Thấy Triệu Tiểu Thiên đ.á.n.h chủ ý lên Tôn Ngữ Nhu, ánh mắt Vương Oánh Oánh lóe lên tia oán hận. Hồi học cấp ba, cũng từng xảy chuyện tương tự. Cô khó khăn lắm mới câu một tên công tử nhà giàu, nhưng khi Tôn Ngữ Nhu xuất hiện, tên công tử đó lập tức đá cô để theo đuổi Tôn Ngữ Nhu. Kể từ đó, Vương Oánh Oánh liền hận đối phương. Đây cũng là lý do tại , thấy Tôn Ngữ Nhu, cô khách khí nhằm .
Tuy trong lòng oán hận, nhưng cô dám thể hiện . Vương Oánh Oánh rõ ràng, chỉ là một trong nhiều bạn gái của Triệu Tiểu Thiên. Để lấy lòng Triệu Tiểu Thiên, cô còn giúp sức khuyên nhủ, "Tôn Ngữ Nhu, Thiên ca để mắt tới là phúc khí của cô đấy, còn mau đây, chỉ cần cô ngoan ngoãn lời, chắc chắn thiếu lợi lộc ."
Tôn Ngữ Nhu tức đến run rẩy khắp , hai tên khốn , coi cô là cái gì chứ?
Diệp Sở nhẹ nhàng vỗ vai thiếu nữ, "Đừng chấp hai tên ngu xuẩn tự cho là đúng đó."
Triệu Tiểu Thiên giận tím mặt, "Phế vật, mày tìm chết. Lên , bắt lấy cái tên phế vật !" Hắn vung tay lên, một nhóm bảo vệ lập tức bao vây Diệp Sở.