Bá Đạo Y Vương - Chương 2: Từ nay về sau, không còn liên quan ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:49:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thiên Thành khẽ nhíu mày thể nhận , nhưng bề ngoài vẫn tươi : “Tiểu Sở, ba năm con vắng mặt, cả và hai con đều bạn gái .” “Hơn nữa, đây là phú quý thuộc về con, các con thể cướp đoạt?” Diệp Sở lười biếng đôi co với đối phương, nhàn nhạt : “Con thể đồng ý, nhưng điều kiện.” Ánh mắt Diệp Thiên Thành sáng lên, “Điều kiện gì, con .” Diệp Sở hít sâu một , : “Con cha ruột của con là ai?” Anh vô cùng chắc chắn, Diệp Thiên Thành cha ruột của . Sắc mặt Diệp Thiên Thành cứng đờ, lén về phía nhà bếp, thấy Tạ Vũ San đang bận rộn, trong lòng khẽ thở phào. Từ phản ứng của Diệp Thiên Thành, Diệp Sở đoán đúng. Sắc mặt Diệp Thiên Thành trầm xuống, “Con bậy bạ gì đó? Ta chẳng là cha ruột của con ?” “Thật ?” Diệp Sở lạnh, “Có cha ruột nào để con trai tù khác? Vừa tù bắt cưới một thực vật?” Diệp Thiên Thành hỏi đến á khẩu trả lời . Diệp Thiên Thành ngẩn , đối phương tất cả chuyện. Ban đầu ông còn nghĩ sẽ lừa Diệp Sở , đợi thành con rể thì dù sự thật cũng muộn. Diệp Sở nhàn nhạt : “Chỉ cần ông thế của con, con sẽ đồng ý cưới tiểu thư nhà họ Khương.” Sắc mặt Diệp Thiên Thành âm trầm, “Nghịch tử, con dám uy h.i.ế.p ?” Diệp Sở sắc mặt lạnh nhạt, “Đừng ở đây bày dáng vẻ cha, ông xứng.” Diệp Thiên Thành tức đến tái mét mặt, “Nghịch tử, con thật sự nghĩ rằng tù ba năm, cha sẽ gì con ?” “Uy h.i.ế.p ?” Giọng Diệp Sở lạnh băng, quanh toát một luồng khí thế lăng lệ, “Ngươi xem vẫn là kẻ ngây thơ vô tri của ba năm , là đứa con riêng mặc cho ngươi thao túng?” “Cất cái trò đó của ngươi , trong mắt ngươi chẳng là gì cả.” “Ha ha, đừng là ngươi, ngay cả bộ Diệp gia, cũng thể hủy diệt trong chớp mắt.” Thân thể Diệp Thiên Thành run lên, chỉ cảm thấy hô hấp chút khó khăn, như thể một con mãnh thú hồng hoang nào đó chằm chằm. Chỉ cần đối phương , thể bóp c.h.ế.t ông bất cứ lúc nào. Diệp Sở thu khí thế, nhàn nhạt : “Nói sự thật, con sẽ đồng ý cưới tiểu thư nhà họ Khương, coi như trả ơn dưỡng d.ụ.c của Diệp gia.” Diệp Thiên Thành chút ngẩn , Diệp Sở trở nên bình thường. Mọi chuyện dường như từng xảy . “Kỳ lạ, ? Cái tên súc sinh nhỏ thể khí thế như thế? Chắc chắn là nhầm .” Ông tự an ủi trong lòng, nghĩ đến việc Diệp Sở dọa sợ, khỏi chút tức giận. vì chuyện cưới xin, ông vẫn cố gắng nhịn xuống. “Được , cho con .” Diệp Sở lắng tai . “Con quả thật con ruột của , con là mối tình đầu của , năm đó bà mắc bệnh nặng, cha cũng còn, liền giao con phó thác cho .” “Ta nghĩ đến tình cảm từng yêu , nên đồng ý chăm sóc con.” “Còn cha ruột của con là ai, cũng .” Diệp Sở theo dõi đối phương suốt quá trình, phát hiện ông hề dối. Như , manh mối đứt đoạn. ít nhất thể xác định, cha ruột của huyết mạch Long tộc. Chỉ cần tìm đối phương, hẳn là sẽ tin tức về Chân Long cốt. Chỉ là biển mênh mông, tìm đối phương? “Sự việc cho con .” Diệp Thiên Thành lạnh lùng : “Hy vọng con nhớ kỹ những lời .” “Còn nữa, chuyện chỉ con và là , đừng để thứ ba , kẻo mất mặt Diệp gia .” Diệp Sở nhàn nhạt : “Yên tâm, con lời giữ lời, khi nào thành hôn?” Diệp Thiên Thành : “Ngày mai, hôm nay con ở nhà chờ, sẽ cho đến thử đồ cho con.” Không lâu , Tạ Vũ San xong một bàn món ăn thịnh soạn. Biết Diệp Sở đồng ý, Tạ Vũ San cũng vui mừng. Sau khi ăn xong, hai vợ chồng lập tức cho mang đến một đống quần áo, bảo thử đồ cho Diệp Sở. …… Ngày hôm , Diệp Sở ăn mặc chỉnh tề trong biệt thự, chờ đợi đội rước dâu đến. Lúc , mặc một bộ vest lịch lãm, gương mặt cương nghị, đôi mắt sáng ngời, mái tóc cắt ngắn trông càng thêm tinh thần. Toàn toát lên khí chất phi phàm. “Tam , sự hy sinh của em cả sẽ ghi nhớ, chuyện gì cứ tìm cả.” Diệp Dật Thần vỗ vỗ vai Diệp Sở, mỉm ôn hòa. Biết Diệp Sở sắp gả nhà họ Khương, tức tốc từ nơi khác trở về ngay trong đêm. Dù trong lòng cực kỳ khinh thường đứa con riêng Diệp Sở , nhưng với tư cách là cả, bộ mặt vẫn cho đủ. Diệp Sở lắc đầu, “Không cần, từ nay về , con và Diệp gia còn bất kỳ liên quan nào nữa.” Bộ mặt vô sỉ của nhà họ Diệp, rõ. Nụ của Diệp Dật Thần tắt lịm, trong lòng thầm mắng điều. Rất nhanh, đội rước dâu của nhà họ Khương đến Diệp gia. Diệp Sở sải bước ngoài cửa, từ đầu đến cuối, thèm mấy một cái. Tạ Vũ San tức giận mắng: “Cái thứ gì, tù mấy năm, đến cả lễ nghi tôn ti cũng hiểu.” Diệp Dật Thần an ủi: “Mẹ, chỉ là một đứa con riêng thôi, đừng chấp nhặt với nó.” Diệp Thiên Thành cũng : “Không đáng tức giận với một tên tù cải tạo, chi nhánh lớn chúng bỏ công sức, nên chỗ lão gia tử đòi hỏi lợi ích.” Bên ngoài, Diệp Sở lên xe, rõ cuộc đối thoại của mấy . Trong lòng lạnh, Diệp gia, cứ chờ đấy. Ngồi xe rước dâu, hướng về biệt thự nhà họ Khương. Khương gia, là gia tộc trăm năm của thành phố Giang Đô, nội tình sâu sắc, xa thể so với Diệp gia. Không lâu , xe đến biệt thự nhà họ Khương. Diệp Sở theo quản gia biệt thự. Trong biệt thự, vợ chồng Khương Hải Vân đang tiếp đãi một lão giả mặt chữ điền. “Lý thần y, vất vả cho ngài .” Khương Hải Vân nét mặt đầy cảm kích. “Xin , lão phu thể giúp gì.” Lý Chính Nguyên chút ngượng ngùng, “Nếu lão phu bên tin tức của Dược Hoàng, nhất định sẽ thông báo cho các vị ngay lập tức.” Lão giả tên là Lý Chính Nguyên, là một danh y quốc gia, hai vợ chồng bỏ tiền lớn mời đến. cũng thể đ.á.n.h thức Khương Quân Dao, liền tiến cử cho hai vợ chồng một vị thần y truyền kỳ – Dược Hoàng. Hai vợ chồng nét mặt cảm kích, “Vất vả cho Lý thần y.” Lý Chính Nguyên xua tay, dậy : “Vậy Lý mỗ xin cáo từ .” Khương Hải Vân vội vàng dậy tiễn. Lý Chính Nguyên và Diệp Sở bước cửa lướt qua . Diệp Sở tò mò, đối phương là ai? Lại Dược Hoàng? Dược Hoàng, vương của vạn dược. Xưa Thần Nông nếm trăm loại cỏ, nay Dược Hoàng biện vạn dược. Dược Hoàng, là thái sơn bắc đẩu trong giới luyện dược, thuật luyện d.ư.ợ.c của ông quỷ thần khôn lường. Nghe bệnh nào mà ông chữa khỏi. Dược Hoàng tuy lợi hại, nhưng cũng chỉ giới hạn trong giới luyện d.ư.ợ.c và giới võ đạo. Người bình thường khó . Muốn hỏi vì Diệp Sở hiểu rõ như ? Bởi vì Dược Hoàng chính là sư tôn của . “Cậu là Diệp Sở?” Một tiếng quát hỏi cắt ngang suy nghĩ của Diệp Sở. Ngẩng đầu, Khương Hải Vân đang chằm chằm với ánh mắt thiện cảm. Diệp Sở khẽ gật đầu. Khương Hải Vân sắc mặt trầm xuống, “Nghe mới tù?” Diệp Sở gật đầu. Sắc mặt Khương Hải Vân càng trầm hơn, “Diệp gia thật ho, dám thật sự để một tên tù cải tạo gả đây, thật sự nghĩ rằng chi mạch của thất thế thì dễ bắt nạt ?” “Được , hôm nay là ngày đại hỷ, ít thôi.” Hàn Mộng Quyên trừng mắt chồng một cái, “Hơn nữa chuyện là đồng ý.” Nói xong cô đ.á.n.h giá Diệp Sở từ xuống , trong mắt lộ vẻ hài lòng. “Không tồi, tồi, tài mạo xuất chúng, cũng xứng với Quân Dao.” Khương Hải Vân hừ một tiếng, xoay lên lầu, rõ ràng hài lòng với con rể Diệp Sở . “Lão Lâm, bảo đỡ Quân Dao ngoài.” Hàn Mộng Quyên lệnh cho quản gia, đó chào Diệp Sở, “Tiểu Sở, chúng cũng lên .” Diệp Sở im lặng theo lên lầu. Đến phòng khách tầng hai, mấy cô bảo mẫu đỡ một cô gái tuyệt bước . Cô gái hơn hai mươi tuổi, mái tóc xoăn gợn sóng màu đỏ, khuôn mặt tinh xảo tì vết, hình quyến rũ gợi cảm. Nếu sắc mặt mang theo vẻ bệnh tật tái nhợt, nhất định sẽ càng thêm tươi sáng động lòng . Diệp Sở chút hoài nghi, đối phương hủy dung ? Sao xinh thế ? Sau đó, sự chứng kiến của vợ chồng Hàn Mộng Quyên, hai cử hành một nghi thức hôn lễ đơn giản. Rồi quản gia cầm ảnh của hai giấy đăng ký kết hôn. “Tiểu Sở, con gái giao cho .” Hàn Mộng Quyên nghiêm túc dặn dò Diệp Sở. Diệp Sở gật đầu: “Mẹ, yên tâm, con sẽ khiến Quân Dao hạnh phúc.” Khương Hải Vân hừ lạnh một tiếng thật mạnh, xoay xuống lầu. “Tiểu Sở, cha con là như đấy, đừng để trong lòng.” Hàn Mộng Quyên chút ngại ngùng, lấy một tấm thẻ ngân hàng. “Trong một triệu tệ, coi như là quà gặp mặt của .” Diệp Sở chút ngỡ ngàng. Lần đầu gặp mặt, vợ cho một triệu tệ quà gặp mặt. Trên đời chuyện như ? “Mẹ, con thể nhận.” Diệp Sở vội vàng xua tay, trong lòng chút đoán ý nghĩ của đối phương. Anh nghĩ đối phương quá với ? Anh . Khương gia tuy tìm xung hỷ, nhưng cũng nào cũng . Diệp gia chủ động đề nghị để Diệp Sở gả . Hàn Mộng Quyên lập tức cho điều tra tình hình của Diệp Sở. Ba năm trai tù, bây giờ tù nguyện ý vì gia tộc hy sinh. Một tình nghĩa như , Hàn Mộng Quyên tự nhiên thích. Tuy cũng tìm một xuất sắc, nhưng Khương Quân Dao trong tình trạng như , xuất sắc nào thể trúng? Hơn nữa, Khương gia cũng thiếu tiền. So sánh , phẩm chất con mới là quan trọng nhất. ……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-2-tu-nay-ve-sau-khong-con-lien-quan.html.]
Mèo Dịch Truyện