Bá Đạo Y Vương - Chương 199: Hối hận ---

Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:01:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh… thể chứ?” Diệp Dật Thần kinh ngạc, nhất thời thể chấp nhận.

 

“He he, đương nhiên là Vân tiểu thư thấy trai hơn .” Diệp Sở Diệp Dật Thần đầy vẻ khiêu khích, xong còn sang hỏi Vân Băng Uyển: “Vân tiểu thư, cô ?”

 

Vân Băng Uyển duyên dáng khuynh thành, “ , Diệp công tử là trai trẻ trai nhất mà từng gặp.”

 

Diệp Sở nhân tiện mời, “Vậy lát nữa khi họp báo kết thúc, chúng cùng ăn nhé?”

 

Vân Băng Uyển mỉm dịu dàng, “Được thôi.”

 

“Không… thể nào.” Diệp Dật Thần gầm lên, “Vân tiểu thư, cô thể đồng ý với , tên tiểu tử .”

 

Gương mặt xinh của Vân Băng Uyển lập tức trở nên lạnh băng, “ việc đến lượt một ngoài như lên tiếng, hơn nữa, xin hãy chú ý lời của , Diệp công tử là bạn , cho phép vu khống.”

 

“Anh …”

 

Diệp Dật Thần mặt trắng bệch, chỉ cảm thấy đau lòng đến nghẹt thở, cuối cùng còn ho một ngụm m.á.u tươi.

 

Có thể thấy tức giận đến mức nào.

 

Diệp Dật Thần thật sự thích Vân Băng Uyển, nếu năm đó cũng sẽ mạo hiểm hạ thuốc.

 

ba năm trôi qua, trong lòng vẫn thể quên .

 

thể ngờ rằng, đối phương thiện cảm đặc biệt với Diệp Sở, luôn coi thường.

 

Sự thật , quá tàn nhẫn đối với .

 

Những xung quanh cũng đều ngạc nhiên.

 

“Kỳ lạ, cô Vân nghĩ gì , thiện cảm với đứa con riêng của Diệp gia như thế, lẽ nào đối phương thật sự thế hiển hách gì ?”

 

Sắc mặt những Diệp gia vô cùng khó coi, Tạ Vũ San lập tức bước tới, đỡ lấy Diệp Dật Thần đang lảo đảo.

 

“Dật Thần, con chứ? Đừng dọa sợ.”

 

Đồng thời, bà giận dữ Diệp Sở, “Diệp Sở, cả của con, con thể vô liêm sỉ đến , con điều sẽ gây tổn thương lớn đến thể chất và tinh thần của ?”

 

Diệp Sở lạnh lùng , “Bà Tạ, bà đừng bừa, cả nào hạ t.h.u.ố.c khác cả.”

 

“Anh…” Tạ Vũ San tức đến tái mặt.

 

Diệp Thiên Thành bước tới, mặt đầy tức giận, “Diệp Sở, dù thế nào nữa, con vẫn chảy dòng m.á.u của con, con lạnh lùng vô tình như , sợ trời giáng sét đ.á.n.h ?”

 

Diệp Sở tức đến bật , Diệp gia mặt mũi lạnh lùng vô tình?

 

hổ đến tột cùng .

 

Xung quanh một trận xôn xao.

 

“Chậc, cái Diệp gia đúng là hổ, năm đó để một thành niên chịu tội.”

 

“Người ngoài, ép cưới một thực vật, đó để liên lụy, còn đoạn tuyệt quan hệ với Diệp Sở.”

 

“Rõ ràng là họ lạnh lùng vô tình , giờ còn đổ ngược, đúng là cần chút thể diện nào nữa.”

 

“Hừ, cùng sống trong một thành phố với gia tộc như , đúng là khiến ghê tởm.”

 

Nhất thời, đồng loạt lên tiếng chỉ trích, vạch trần những hành vi hèn hạ của Diệp gia.

 

Trong đó, thật lòng bất bình, cũng nịnh bợ Diệp Sở.

 

Nhất thời, sắc mặt Diệp gia lúc sáng lúc tối, một hậu bối còn dám ngẩng đầu lên, thật sự quá mất mặt.

 

Diệp Sở nhạo, “Ha ha, công đạo tự tại lòng , ai đúng ai sai các .”

 

Mèo Dịch Truyện

“Ân dưỡng d.ụ.c của Diệp gia, trả hết từ lâu, đừng bao giờ nhắc chuyện nữa, nếu ngại khiến Diệp gia biến mất khỏi Giang Đô .”

 

Lời như sấm sét, nổ tung trong tâm trí những Diệp gia.

 

Mấy giây , mấy mới hồn, Diệp Dật Không nghiến răng gầm lên, “Diệp Sở, mày bớt kiêu căng , mày thật sự nghĩ ôm đùi Hoàng Phủ tiểu thư thì thể gì thì ?”

 

“Tao cho mày , mày chỉ là một đứa con riêng, hơn nữa còn ly hôn, tuyệt đối thể bước chân cửa Hoàng Phủ gia, giỏi lắm cũng chỉ là một tên trai bao Hoàng Phủ tiểu thư b.a.o n.u.ô.i mà thôi.”

 

Các tiểu bối khác của Diệp gia cũng lớn tiếng phụ họa, trong mắt lửa giận cuồn cuộn.

 

đó, một đứa con riêng như mày bớt kiêu căng , còn khiến Diệp gia biến mất, mày tưởng mày là ai?”

 

“Hừ, đúng là Diệp gia, thật sự còn chút sĩ diện nào.”

 

Đột nhiên, một tiếng hừ lạnh vang lên.

 

Mọi theo hướng âm thanh, chỉ thấy Vương Hạc Niên mặt mày nặng nề bước tới.

 

“Lão phu sớm ưa Diệp gia các , chỉ cần Diệp thần y một lời, Vương gia từ nay về sẽ dốc lực trấn áp Diệp gia.”

 

Người Diệp gia giật , Vương gia nhúng tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-199-hoi-han.html.]

 

Trong lòng thót , lúc mới nhớ tin tức về Diệp Sở mà họ thấy trong sân.

 

Ban đầu tưởng là giả, bây giờ xem , Diệp gia quả thật quan hệ nhỏ với Vương gia.

 

Khi họ đang kinh hãi, một giọng khác vang lên.

 

“Hội Bạch Lang cũng nguyện ý giúp một tay.”

 

Người Diệp gia tái mặt, Diệp Dật Không hai chân mềm nhũn, trực tiếp sợ đến mức ngã quỵ xuống đất.

 

Vương gia tay thì miễn cưỡng còn thể chấp nhận, dù cũng là đại gia tộc, việc sẽ quá tuyệt tình.

 

Hội Bạch Lang là thế lực giang hồ, việc nhiều quy củ như .

 

Hơn nữa, Hội Bạch Lang hiện giờ thôn tính Hội Hắc Hổ, là một thế lực đáng sợ chỉ Long gia ở Giang Đô.

 

Nếu thật sự tay với Diệp gia, Diệp gia chắc chắn sẽ tổn thương nguyên khí nghiêm trọng.

 

Trong đám đông, sắc mặt Khương Hải Phong và mấy cũng chút tái nhợt, giờ phút họ mới nhận , Diệp Sở dường như mà họ thể trêu chọc.

 

Vương gia và Hội Bạch Lang liên thủ, đừng Diệp gia, ngay cả Khương gia cũng thể chịu đựng nổi.

 

Nghĩ đến những chuyện đây, mấy trong lòng sợ hãi khôn nguôi, quyết định từ nay bao giờ chọc Diệp Sở nữa.

 

Diệp Sở Diệp Dật Không bằng ánh mắt lạnh nhạt, “Diệp gia bé nhỏ, đối với , chẳng qua chỉ là lũ kiến hôi.”

 

Diệp Dật Không cúi đầu, dám một lời.

 

Những Diệp gia khác cũng .

 

Diệp Thiên Thành nắm chặt nắm đấm, tâm trạng hối hận khó mà kìm nén.

 

“Tiểu Sở, năm đó là bố sai , con…”

 

Ông cố gắng vãn hồi, nhưng Diệp Sở lạnh lùng cắt ngang, “ , và Diệp gia còn quan hệ gì nữa, tự lo lấy , nếu đừng trách nể tình cũ.”

 

Diệp Thiên Thành còn mở miệng, nhưng Quang Đầu Lý ác nghiệt cắt ngang, “Câm miệng, những chuyện tồi tệ mà Diệp gia các , ai ở Giang Đô mà , giờ còn mặt mũi cầu xin Diệp thần y tha thứ, thật hổ.”

 

“Nhanh cút , nếu ông đây đ.á.n.h c.h.ế.t các .”

 

Những Diệp gia sợ đến tái mặt, lập tức xám xịt bỏ .

 

Diệp Sở khẽ chắp tay với Vương Hạc Niên, “Đa tạ.”

 

Vương Hạc Niên vội vàng xua tay, “Được việc cho Diệp thần y, là vinh hạnh của lão hủ.”

 

Diệp Sở khẽ gật đầu, đưa Vân Băng Uyển đến một bên xuống.

 

Thấy cảnh , Vương Hạc Niên trong lòng trầm tư.

 

“Diệp thần y, Diệp đại sư, lẽ nào?”

 

Ông Vân Băng Uyển đang tươi , càng thêm xác định suy đoán trong lòng, khỏi kinh hãi.

 

“Hừ, đắc ý cái quái gì, chẳng qua là vận khí thôi mà.” Khương Hải Vân thầm hừ lạnh.

 

Hàn Mộng Quyên liếc , khẽ lắc đầu.

 

Lại một lúc , Gia Cát Triết Nhã và Tôn Ngữ Nhu bước lên bục cao phía đại sảnh, tuyên bố buổi họp báo chính thức bắt đầu.

 

Tôn Ngữ Nhu hôm nay mặc một bộ đồng phục công sở chỉnh tề, đổi phong cách thanh thuần thường ngày, toát lên vẻ chuyên nghiệp, tháo vát.

 

Thấy , mắt Diệp Sở sáng lên.

 

Vân Băng Uyển nhéo phần thịt mềm ở eo , hờn dỗi : “Tiểu biến thái, thế? Em cạnh còn dám lơ đễnh .”

 

Diệp Sở đầu , thấy đối phương vẻ mặt đầy ghen tuông, khỏi trêu chọc, “Ghen ?”

 

Vân Băng Uyển mặt , “Ai ghen.”

 

Diệp Sở nắm lấy bàn tay ngọc của cô, khẽ : “Đừng ghen nữa mà, cô tên Ngữ Nhu, giống em.”

 

Vân Băng Uyển ngẩn , chợt phản ứng , “Anh cũng là của ?”

 

Diệp Sở gật đầu.

 

Vân Băng Uyển lườm Diệp Sở một cái, Gia Cát Triết Nhã, “Triết Nhã sẽ cũng là của chứ?”

 

Diệp Sở lắc đầu, “Cô .”

 

Trong lòng bổ sung thêm một câu: Tạm thời còn .

 

Vân Băng Uyển bán tín bán nghi, căn dặn, “Anh nhất đừng ý đồ gì với cô , nếu sẽ rước họa lớn đấy.”

 

 

 

Loading...