Bá Đạo Y Vương - Chương 183: Ý tứ một chút ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:57:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tất cả đều về phía Diệp Sở, trong mắt lộ rõ sự kinh ngạc. Người nhà họ Long mặt mày giận dữ, Long Xán Dương quát lớn: “Đạo sĩ thối, ngươi đừng hòng bậy, ông nội thể lắm, nhất định sẽ sống thọ trăm tuổi.”

 

Mèo Dịch Truyện

, đúng , đừng bậy bạ!”

 

Một đám tiểu bối nhà họ Long đồng loạt phẫn nộ.

 

Tiêu Mộc khẩy: “Đạo sĩ thối, ngươi rõ ràng là nguyền rủa Long lão gia chủ chết, lòng thật độc ác!”

 

Diệp Sở liếc đối phương một cái: “Ngươi ăn đòn ?”

 

Sắc mặt Tiêu Mộc cứng đờ, nghĩ đến nỗi nhục , ánh mắt lửa giận ngùn ngụt nhưng dám hé răng nữa.

 

“Nhát gan như chuột, chính là ngươi đó. Còn Thánh tử Chân Võ Môn nữa chứ, khinh bỉ!”

 

Sắc mặt Tiêu Mộc lúc âm lúc tình, nắm tay siết chặt kêu răng rắc, nhưng cuối cùng vẫn dám mở miệng.

 

Lão giả lưng gù âm trầm : “Tiểu bối, ngươi Long lão gia chủ sắp chết, thì hãy rõ ngọn nguồn , cũng để đây mở rộng tầm mắt.”

 

Nói đến đây, ông dừng , đó lạnh: “Nếu nguyên nhân, thì chính là bậy bạ, câu khách để gây chú ý mà thôi.”

 

“Lão thất phu, thì ông hãy đạo gia đây cho rõ!” Diệp Sở lạnh lùng quát, đó hùng hồn .

 

“Trong cơ thể Long lão gia chủ tổng cộng hơn mười chỗ ám tật, về cơ bản đều do tu luyện mà thành, phân bố tại… trong đó nghiêm trọng nhất chính là Bát mạch.”

 

“Bát mạch tổn hại nghiêm trọng, hẳn là do cưỡng ép xông phá cảnh giới mà thành, bây giờ thể dung nạp chân khí lưu thông bình thường nữa , một chút chân khí từ bên trong tràn ngoài.”

 

“E rằng qua một thời gian nữa, kinh mạch sẽ hủy hoại, đến lúc đó chân khí trong cơ thể sẽ bạo tẩu, nhẹ thì trọng thương trở thành phế nhân, nặng thì bỏ mạng.”

 

Thấy sách mách chứng, nhất thời thể xác định thật giả.

 

Chỉ Long Đỉnh Thiên đáy mắt lóe lên một tia vui mừng.

 

Lão giả lưng gù lạnh lùng quát: “Tiểu bối, một lũ hồ ngôn loạn ngữ! Nhiều chúng đây còn chút manh mối nào, mà chỉ ngươi ?”

 

“Chẳng lẽ y thuật của ngươi vượt qua tất cả chúng ?”

 

Diệp Sở đảo mắt một đám y sư, cuối cùng dừng lão giả lưng gù: “Những khác thì , nhưng y thuật của đạo gia đây, vượt xa lão thất phu nhà ông thừa sức!”

 

Lão giả lưng gù đại nộ: “Tiểu bối, đừng càn rỡ! Lúc lão phu học y thuật, ngươi còn đang chơi bùn ở xó nào .”

 

Diệp Sở vẻ mặt khinh thường: “Thì nào? Ông học mấy chục năm còn bằng một hậu bối như , đúng là học bụng ch.ó , còn mặt mũi mà ở đây sủa gâu gâu.”

 

“Thằng nhãi ranh, lão phu liều mạng với ngươi!”

 

Lão giả lưng gù hai mắt phun lửa giận, vẻ liều mạng với Diệp Sở.

 

“Dược Vương , xin hãy bớt nóng.”

 

Hồng Vân ngăn cản, lão giả lưng gù nổi giận đùng đùng: “Hồng Vân, cả ngươi cũng cản lão phu ?”

 

Giọng Hồng Vân bình thản: “Dược Vương , thứ bần ni thẳng, đối thủ của tiểu hữu , tay chỉ tự rước nhục mà thôi.”

 

“Ngươi…”

 

Lão giả lưng gù tức đến tam thi thần bạo khiếu, nỗi nhục ngày hôm nay chịu còn nhiều hơn cả mấy chục năm cộng .

 

Hồng Vân thèm ông , hỏi Diệp Sở: “Tiểu hữu, lời ngươi lúc nãy thật ?”

 

Diệp Sở gật đầu: “Đương nhiên , tin thì cô cứ khám một nữa, chủ yếu xem xét Bát mạch.”

 

Hồng Vân gật đầu, nữa bắt mạch cho Long Đỉnh Thiên, âm thầm phóng thích tinh thần lực, cẩn thận quan sát Bát mạch.

 

Theo dõi kỹ lưỡng, quả nhiên phát hiện manh mối. Bát mạch thô to hơn Bát mạch của bình thường nhiều, một chỗ còn những sợi chân khí li ti tràn , phá hoại huyết nhục và xương cốt xung quanh.

 

Vì quá nhỏ bé, nếu quan sát kỹ, gần như thể phát hiện, đây cũng là lý do đó cô hề nhận .

 

Cô buông tay, dậy khẽ chắp tay với Diệp Sở: “Quả nhiên hùng xuất thiếu niên, bần ni bội phục.”

 

Lời thốt , tất cả đều hít một khí lạnh. Điều đủ để chứng minh chẩn đoán của Diệp Sở là chính xác.

 

Đối phương chỉ thực lực cường hãn, mà y thuật cũng lợi hại đến thế, quả thực là một yêu nghiệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-183-y-tu-mot-chut.html.]

“Lão phu cũng xem thử.”

 

Kim Lăng Y Thánh chút tin, cũng bước lên kiểm tra, lát dậy, chắp tay với Diệp Sở: “Y thuật của tiểu hữu tinh xảo đến mức khiến lão hủ bội phục.”

 

Tư Đồ Tĩnh và thanh niên bên cạnh đều lộ vẻ kinh ngạc, trong lĩnh vực y thuật, sư phụ của họ ít khi nể phục khác. Hôm nay nảy sinh lòng kính phục đối với một trẻ tuổi, đủ để thấy y thuật của đối phương lợi hại đến mức nào.

 

Tư Đồ Tĩnh đôi mắt chăm chú Diệp Sở, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Cô tin, một Giang Đô nhỏ bé thể đồng thời xuất hiện hai tuyệt thế thiên kiêu.

 

“Khương sư , tiểu đạo sĩ thật lợi hại, là môn phái nào bồi dưỡng ?” Nữ đạo cô trẻ tuổi vẻ mặt sùng bái.

 

Khương Quân Dao âm thầm gật đầu, trong lòng càng thêm bội phục Diệp Sở. Đây mới gọi là trung long phượng chân chính.

 

So với một kẻ chỉ khoác lác nào đó, mạnh hơn bao nhiêu . Nghĩ đến đây, cô khỏi thầm khổ: “Đã ly hôn , còn nghĩ những chuyện gì?”

 

Vân Băng Uyển đôi mắt long lanh, trong lòng càng thêm tò mò về phận của Diệp Sở.

 

Diệp Sở vẻ mặt khiêm tốn: “Hai vị quá khen , chút thủ đoạn nhỏ nhặt, đáng nhắc tới.”

 

“Hừ, lão phu tin.”

 

Lão giả lưng gù hừ lạnh, cũng bước lên bắt mạch cho Long Đỉnh Thiên.

 

Cả nhà họ Long bỗng chốc thót tim, nếu đối phương cũng đưa kết quả tương tự. Vậy thì chứng minh chẩn đoán của Diệp Sở là đúng, Long lão gia chủ còn sống bao lâu nữa.

 

Một lát , lão giả lưng gù sắc mặt khó coi buông tay.

 

Long Trấn Sơn vội vàng hỏi: “Dược Vương tiền bối, tình hình thế nào?”

 

Lão giả lưng gù khẽ gật đầu.

 

Cả nhà họ Long chấn động kịch liệt, sắc mặt lập tức tái nhợt.

 

“Cha, …” Long Trấn Sơn cuống quýt. Long Đỉnh Thiên từng cho điều .

 

“Đừng lo, cha .”

 

Long Đỉnh Thiên xua tay, đó về phía Diệp Sở: “Tiểu hữu y thuật phi phàm, lão phu bội phục. Chỉ là phương pháp chữa trị ?”

 

Cả nhà họ Long đều về phía Diệp Sở. Long lão gia chủ ý nghĩa vô cùng lớn đối với nhà họ Long, thể để xảy bất trắc.

 

Lão giả lưng gù lạnh: “Bát mạch của Long lão gia chủ đều tổn hại, phục hồi tuyệt đối chuyện dễ, cần linh đan diệu d.ư.ợ.c mới , ngay cả lão phu đây cũng chắc , huống chi là thằng nhóc miệng còn hôi sữa .”

 

Hồng Vân và Kim Lăng Y Thánh cũng thầm gật đầu, quả thực, phục hồi kinh mạch chuyện dễ dàng. Huống chi là Bát mạch tổn hại nghiêm trọng.

 

Diệp Sở liếc lão giả lưng gù: “Lão thất phu, ông , thì đừng ở đây khoe khoang sự tồn tại nữa.”

 

“Ông xí thế , khoe khoang nữa cũng chẳng cô gái nào thèm ngó, chỉ tổ trò cho thiên hạ.”

 

Phụt!

 

Lời của lập tức khiến một bật . Ánh mắt lão giả lưng gù tràn đầy vẻ trêu chọc.

 

Mặt lão giả lưng gù run rẩy, trong lòng hạ quyết tâm, chờ sự việc kết thúc, nhất định tìm cách băm vằm Diệp Sở thành vạn mảnh.

 

Diệp Sở về phía nhà họ Long, thản nhiên : “Phương pháp thì, chắc chắn là .”

 

Mắt nhà họ Long sáng lên, Long Trấn Sơn vội vàng hỏi: “Không là phương pháp gì?”

 

Diệp Sở gì, chỉ xoa xoa ngón tay: “Long gia chủ, tay lẽ đắt, các vị chấp nhận ?”

 

Sắc mặt Long Trấn Sơn khẽ biến, nhưng vẫn hỏi: “Không các hạ gì?”

 

kén chọn gì, chỉ thích những thứ của thế tục, tiền là .”

 

Long Trấn Sơn thầm thở phào nhẹ nhõm: “Tiền bạc là chuyện nhỏ, chỉ cần thể chữa khỏi cho cha , nhà họ Long nhất định sẽ hậu tạ.”

 

“Không , chúng vẫn nên thỏa thuận giá cả .” Diệp Sở lắc đầu.

 

Trong mắt Long Trấn Sơn lóe lên một tia vui, nhưng bề ngoài lộ chút nào, : “Vậy cứ giá .”

 

Diệp Sở giơ năm ngón tay : “Vì nể mặt Cửu gia, cũng đòi nhiều. Cho năm mươi tỷ, coi như là chút tấm lòng.”

 

 

Loading...