Bá Đạo Y Vương - Chương 148: Vân Mộng Dược Phẩm, tôi nuốt chửng rồi, Chúa Giê-su cũng không giữ lại được ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:46:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Màn đêm buông xuống, những ánh đèn neon đủ màu sắc nhấp nháy, thành phố Giang Đô chìm trong ánh đèn rực rỡ. Một chiếc Bentley màu đỏ luồn lách đường phố đông đúc, lâu đến một địa điểm đấu giá tư nhân. Bên ngoài hội trường, đủ loại xe sang đỗ chật kín. Đây chính là nơi Hiệp hội Thương mại Giang Nam tổ chức buổi đấu giá. Các buổi đấu giá do Hiệp hội Thương mại Giang Nam tổ chức, mỗi đều xuất hiện ít món đồ , vì thu hút đông đảo giới thượng lưu và quyền quý Giang Đô.
Chiếc xe chạy bãi đậu, Diệp Sở và Hoàng Phủ Thi Nguyệt bước xuống xe, về phía lối hội trường. Nhìn khắp nơi, dòng tấp nập, tất cả đều ăn mặc sang trọng, khí chất phi phàm.
Hai đến lối , liền gặp mấy quen, chính là mấy của đại phòng Khương gia. Khương Quân Long khẩy, "Ôi, đây chẳng Diệp Tông Sư ? Vừa mới ly hôn với cô em họ Quân Dao, tìm ngay phụ nữ khác , đúng là một kẻ bạc tình bạc nghĩa."
"Nếu cô em họ Quân Dao chuyện, chắc sẽ đau lòng lắm đây."
Hoàng Phủ Thi Nguyệt tuy đến Giang Đô một thời gian, nhưng cô sống khá kín tiếng, ít khi xuất hiện bên ngoài. Công việc bên công ty cũng cơ bản do thư ký và Đông Mai xử lý, vì Khương Quân Long và mấy hề cô. Bằng cũng sẽ những lời .
Trần Mỹ Tĩnh như một đệm lời, lập tức chen . "Đau lòng gì chứ, Quân Dao căn bản trong lòng, khi mừng còn kịp chứ." "Hình như đúng là ." Khương Quân Long tán thành gật đầu, đó thở dài, "Cô em họ Quân Dao cũng thật là, cứ thế bỏ lỡ một thiếu niên tông sư tiền đồ vô hạn, nếu ngay từ đầu chân thành đối xử, lẽ cũng sẽ thành thế ."
Mèo Dịch Truyện
Trần Mỹ Tĩnh bĩu môi, "Tiền đồ vô hạn gì chứ, đắc tội với Long gia và Hoàng Phủ gia , tiếp theo vững ở Giang Đô còn là chuyện khác." Khương Hải Phong cũng giả vờ mở miệng, "Diệp Sở, nể tình quen cũ, khuyên vẫn nên mau chóng rời khỏi Giang Đô, nếu muộn thì sẽ kịp ."
Diệp Sở đôi co với mấy đó, đáp bằng giọng điệu lạnh nhạt, "Yên tâm , cả, cần các ở đây giả nhân giả nghĩa." Nói xong, cùng Hoàng Phủ Thi Nguyệt sải bước hội trường.
"Hừ, điều." Khương Hải Phong hừ lạnh. Trần Mỹ Tĩnh an ủi, "Quân Long, đừng chấp nhặt với thằng nhãi đó, nó cũng chẳng còn nhảy nhót bao lâu nữa ." Khương Quân Lan trong lòng thầm thở dài, cô cảm giác Khương gia lẽ bỏ lỡ một cơ duyên lớn. Khương Quân Long gật đầu, cả nhà cũng theo hội trường.
Diệp Sở và Hoàng Phủ Thi Nguyệt hội trường, theo dòng đến một đại sảnh rộng rãi. Bên trong tụ tập nhiều , họ tụm năm tụm ba, tay cầm ly champagne, rôm rả. Đến những dịp như thế , ngoài việc mở mang tầm mắt , còn thể bàn chuyện ăn, kết giao quan hệ…
Một nhân viên phục vụ đến mặt hai , lịch sự mời, "Cô Hoàng Phủ, chúng chuẩn phòng VIP cho cô ở đây, mời lối ." Hoàng Phủ Thi Nguyệt khẽ gật đầu, cùng Diệp Sở theo đó về phía phòng VIP.
Buổi đấu giá của Hiệp hội Thương mại Giang Nam, đẳng cấp thể so sánh với buổi đấu giá ngầm của Cửu gia Long đây. Không chỉ địa điểm lớn hơn nhiều, mà còn đặc biệt chuẩn các phòng VIP cho những vị khách quý. Toàn bộ đại sảnh tương tự như thiết kế "hố trời" trong các trung tâm thương mại lớn, phía là khu khán đài thường, phía là các phòng VIP.
Diệp Sở và Hoàng Phủ Thi Nguyệt theo nhân viên đến một phòng bao sang trọng ở tầng ba. Bên trong chỉ đầy đủ tiện nghi, còn đủ loại rượu ngon món quý, bên cạnh còn chuyên phục vụ. Diệp Sở thầm tặc lưỡi, tiền quả nhiên giống.
Ngay phía phòng bao là một cửa sổ kính lớn sát đất, cảnh đại sảnh bên thể thấy rõ mồn một. Diệp Sở tò mò, "Chị Thi Nguyệt, buổi đấu giá ở đây chủ yếu đấu giá những gì? Có khác gì so với ?"
"Đương nhiên là ." Hoàng Phủ Thi Nguyệt giải thích, "Đây là buổi đấu giá chính thức, chủ yếu đấu giá các bức thư pháp và tranh vẽ nổi tiếng, đồ cổ, v.v. Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ đấu giá một thứ khác, ví dụ như biệt thự xa hoa, cổ phần công ty, v.v."
Diệp Sở lập tức mất hứng. Anh còn nghĩ, nếu giống , thể mang một ít đan d.ư.ợ.c đấu giá. Sau khi đưa hết tiền cho Hàn Mộng Quyên, bây giờ trong tay còn một xu nào, đang kiếm chút tiền cầm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-148-van-mong-duoc-pham-toi-nuot-chung-roi-chua-gie-su-cung-khong-giu-lai-duoc.html.]
Diệp Sở hề rằng, Khương Hải Vân và Hàn Mộng Quyên cũng đến buổi đấu giá. Hai đến đây, chính là để đấu giá Vân Mộng Chế Dược.
Hai hội trường lâu, gặp của Tần gia. Tần lão gia tử nhạt, "Tổng giám đốc Hàn, khuyên cô đừng vùng vẫy nữa, Vân Mộng Chế Dược của cô, Tần gia chúng nhất định ."
Hàn Mộng Quyên sắc mặt khó coi, "Gia chủ Tần, và Tần gia các xưa nay oán, gần đây thù, tại các cứ nhất định nhắm Vân Mộng Chế Dược buông?" Tần Đông Dương chen , "Ai thù, cái tên phế vật Diệp Sở hết đến khác đối đầu với bổn thiếu gia, đây chính là sự trả thù của Tần gia chúng ."
Đối với lời , Tần lão gia tử hề phản bác, trong mắt còn thoáng qua vẻ mãn nguyện. Tần Đông Dương vì giỏi nịnh bợ, quan hệ với Hoàng Phủ Kiệt , hiện giờ địa vị trong Tần gia tăng lên đáng kể, một nữa giành vị trí thiếu gia chủ.
Khương Hải Vân giận tím mặt, "Cái tên phế vật đó bây giờ còn bất kỳ quan hệ nào với Khương gia , các báo thù thì tìm , nhắm Khương gia thì là ý gì?" "Hơn nữa, Tần gia các cũng dám đối đầu với Khương gia , thật sợ Lôi Đình Chi Nộ của Khương gia ?"
"Lôi Đình Chi Nộ ư?" Tần Đông Dương khẩy, "Chỉ dựa , Khương nhị gia, nếu bản lĩnh đó, đến nỗi đại phòng đè đầu cưỡi cổ bao nhiêu năm, cuối cùng còn dựa con gái chống lưng." "Anh..." Khương Hải Vân trong lòng lửa giận bừng bừng, nhưng nhất thời phản bác thế nào.
Tần Đông Dương hùng hồn mở miệng, "Khương nhị gia, đừng vùng vẫy nữa, Vân Mộng Chế Dược Tần gia ăn chắc ." Hàn Mộng Quyên hừ lạnh, "Lời đừng quá sớm, chuyện xảy ai cũng thể ." Tần Đông Dương lạnh, "Ha ha, thì hãy chờ xem."
Hàn Mộng Quyên mặt trầm xuống về phía trung tâm đại sảnh, Khương Hải Vân lườm Tần gia một cái, nhanh chóng theo kịp. Trên đường , ông lẩm bẩm phàn nàn, "Cái tên phế vật đáng ghét đó, cả ngày chỉ gây họa, may mắn là cho nó và Quân Dao ly hôn, nếu cứ thế , sớm muộn gì cũng hại c.h.ế.t chúng ."
Hàn Mộng Quyên quát, "Anh im miệng , còn để thấy Tiểu Sở, với xong ." Khương Hải Vân mặt đầy bất mãn, "Hàn Mộng Quyên, cái tên phế vật đó rốt cuộc cho cô uống loại t.h.u.ố.c mê gì mà cô thiên vị đến thế?" Trước đây ly hôn, ông còn miễn cưỡng thể hiểu , nhưng bây giờ ly hôn , đối phương còn thiên vị như , thật sự khiến khó hiểu.
"Ly hôn , Tiểu Sở cũng vẫn là con rể của ." Hàn Mộng Quyên hừ lạnh một tiếng, giải thích nhiều. Đối với sự bảo vệ của Hàn Mộng Quyên, Diệp Sở . Nếu như , chắc chắn sẽ cảm động.
Lúc , đang ở trong phòng bao chuyện với Hoàng Phủ Thi Nguyệt, lâu , buổi đấu giá cuối cùng cũng bắt đầu. như Hoàng Phủ Thi Nguyệt , những thứ đấu giá đều là văn vật, thư pháp và tranh vẽ, đồ cổ ngọc khí, v.v.
Diệp Sở hứng thú, ngay lúc đang xem đến ngủ gật, giọng của dẫn chương trình phía sàn đấu giá đột nhiên thu hút sự chú ý của . "Tiếp theo sẽ đấu giá cổ phần của một công ty, công ty tên là Vân Mộng Chế Dược, là một doanh nghiệp d.ư.ợ.c phẩm của Giang Đô chúng …"
Diệp Sở cau mày chặt, Vân Mộng Chế Dược rốt cuộc gặp nguy cơ gì? Anh cho mấy chục tỷ mà vẫn giải quyết ? Anh căn bản ngờ rằng, Hàn Mộng Quyên hề động đến tiền cho, thậm chí còn ngân hàng kiểm tra dư trong thẻ.
Hoàng Phủ Thi Nguyệt kinh ngạc, "Em trai, em ?" Diệp Sở giải thích, chỉ : "Chị Thi Nguyệt, em mua công ty , lát nữa thể cần mượn chị một ít tiền."
Hoàng Phủ Thi Nguyệt liếc trắng mắt, "Với chị mà còn khách sáo, em cứ mạnh tay , lát nữa chị giúp em thanh toán." Phía , Tần gia lập tức hưng phấn, Tần Đông Dương còn cố ý Hàn Mộng Quyên và Khương Hải Vân với vẻ khiêu khích. Cái biểu cảm đó dường như đang , cứ chờ xem , Vân Mộng Chế Dược ăn chắc , trời cũng giữ .