Bá Đạo Y Vương - Chương 146: Đến mức đó có cần phải vui mừng như vậy không? ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:46:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Long Chấn Sơn lộ vẻ trầm ngâm, như đang suy nghĩ. Em trai thứ hai của Long gia thấy vội vàng lên tiếng, "Anh cả, nếu chuyện cứ dễ dàng bỏ qua như , nhất định sẽ khiến các gia tộc lớn ở Giang Đô chê . E rằng ai cũng dám thách thức Long gia chúng ."

 

" , uy nghiêm của Long gia chúng thể xâm phạm."

 

"Phải trừng phạt đối phương thật nặng, nếu Long gia chúng sẽ mất hết mặt mũi."

 

"Nga Mi phái tuy mạnh, nhưng Long gia chúng cũng dạng ."

 

Những khác cũng lớn tiếng đồng thanh phụ họa, lời hề tỏ sợ hãi. Nga Mi phái tuy mạnh, nhưng cách đến Giang Đô thực sự quá xa, cho dù đối phương ý quản, cũng lực bất tòng tâm. Hơn nữa, Long gia chỗ dựa.

 

Long Chấn Sơn bình thản , "Cô Khương, cô cũng thấy đấy, chuyện e rằng thể đồng ý."

 

Khương Quân Dao cau mày, vốn tưởng rằng nhắc đến sư phụ là thể trấn áp Long gia. Không ngờ chuyện diễn biến thế .

 

lúc cô đang suy tư, một lão giả tóc bạc mặc Đường trang bước . Mọi nhà họ Long đều dậy, Long Chấn Sơn càng nhanh chóng tiến lên, "Ba, ba đến đây?"

 

Lão giả chính là lão gia chủ Long Đỉnh Thiên của Long gia, cũng là cột trụ vững chắc của Long gia.

 

Long Đỉnh Thiên liếc Khương Quân Dao, Long Chấn Sơn lập tức giới thiệu phận đối phương, cũng như giải thích mục đích cô đến đây. Long Đỉnh Thiên xong khẽ gật đầu, với Khương Quân Dao: "Cô gái, thì Long gia chúng vẫn còn nợ Hồng Liên Chân Nhân một chút ân tình, chuyện cứ thế bỏ qua , xem như là để báo đáp ân tình của cô . Cô về , Long gia chúng sẽ truy cứu nữa."

 

Khương Quân Dao tuy chút nghi hoặc, nhưng vẫn chắp tay, "Đa tạ Long lão gia chủ rộng lượng, vãn bối xin cáo từ."

 

Nói , cô xoay rời .

 

Long Chấn Sơn ngạc nhiên, "Ba, với tính cách đạm bạc của Hồng Liên Chân Nhân, chắc chắn sẽ quản những chuyện thế tục , tại ba ...?"

 

Những khác trong Long gia cũng đều khó hiểu.

 

Long Đỉnh Thiên bình thản : "Thân phận của thằng nhóc đó e rằng đơn giản, bên Đế Đô bảo vệ nó."

 

Lời thốt , tất cả trong Long gia đều kinh hãi.

 

Tại Tần gia, Tần Đông Dương đang báo cáo cho Hoàng Phủ Kiệt.

 

"Thiếu gia Kiệt, tin đây, Diệp gia và cả Khương gia đều cắt đứt quan hệ với thằng nhóc đó , giờ bớt một vài trở ngại."

 

"Hừ, coi như chúng thức thời." Hoàng Phủ Kiệt lạnh lùng hừ một tiếng, "Trước tiên xử lý thằng nhóc đó, đó sẽ xử lý con tiện nhân Hoàng Phủ Thi Nguyệt."

 

Tần Đông Dương liên tục gật đầu, hỏi: "Thiếu gia Kiệt chủ ý ?"

 

Hoàng Phủ Kiệt khẽ gật đầu, định mở miệng, một mũi nỏ đột ngột bay từ cửa sổ, lướt qua tai . Một vết m.á.u xuất hiện tai, khiến Hoàng Phủ Kiệt đau đến rên nhẹ.

 

"Có sát thủ, mau đóng cửa sổ !" Tần Đông Dương hoảng hốt gào lên.

 

Trong chốc lát, trong Tần gia hoảng loạn. Mãi một lúc , mới đóng kỹ tất cả cửa và cửa sổ.

 

"Thiếu gia Kiệt, mũi nỏ đó hình như gì đó." Tần Đông Dương cẩn thận .

 

Hoàng Phủ Kiệt ôm tai đang chảy máu, giọng trầm thấp, "Mang qua đây."

 

Tần Đông Dương lập tức chạy vội lên, gỡ tờ giấy mũi nỏ xuống, cung kính đưa cho Hoàng Phủ Kiệt. Đối phương nhận lấy xem xét, chỉ thấy đó một đoạn chữ, đại ý là bảo đừng gây rắc rối cho Diệp Sở, chỉ là cảnh cáo, nếu , sẽ lấy mạng .

Mèo Dịch Truyện

 

Hoàng Phủ Kiệt tức giận xé tờ giấy thành trăm mảnh, "Khốn kiếp, con tiện nhân Hoàng Phủ Thi Nguyệt đó dám uy h.i.ế.p !"

 

Hắn ngay lập tức liên tưởng đến Hoàng Phủ Thi Nguyệt, dù Khương gia và Diệp gia đều đoạn tuyệt quan hệ với Diệp Sở, lúc chỉ đối phương mới dám chuyện như . Tần Đông Dương cố nén sự kinh ngạc trong lòng, cẩn thận hỏi: "Thiếu gia Kiệt, chúng tiếp theo...?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-146-den-muc-do-co-can-phai-vui-mung-nhu-vay-khong.html.]

Hoàng Phủ Kiệt hít sâu một , giọng lạnh lùng, "Nếu con tiện nhân đó chết, thì cứ đối phó với nó , đợi nó sụp đổ , xem ai còn thể bảo vệ thằng nhóc đó nữa."

 

Sau đó, dường như nhớ điều gì, hỏi: "Chuyện bảo các ngươi thế nào ?"

 

Tần Đông Dương lập tức báo cáo: "Thiếu gia Kiệt, chúng dùng tất cả nguồn lực để chèn ép Vân Mộng Dược Phẩm , nhưng đối phương vẫn chịu để chúng thu mua."

 

"Theo tin tức mới nhất, Hàn Mộng Quyên dường như định bán đấu giá Vân Mộng Dược Phẩm, để trả các khoản nợ ngân hàng."

 

Hoàng Phủ Kiệt hừ lạnh, "Thứ mà bản thiếu gia , ai thể giữ . Đi điều tra xem sẽ đấu giá ở ? Đồng thời huy động vốn, đến lúc đó sẽ mua ."

 

Một bên, Tần lão gia tử lộ vẻ do dự, "Thiếu gia Kiệt, nếu đấu giá thì giá cả thể sẽ cao, Giang Đô còn các công ty d.ư.ợ.c phẩm khác, chúng nhất thiết mua Vân Mộng Dược Phẩm."

 

Sắc mặt Hoàng Phủ Kiệt trầm xuống, "Ông đang dạy cách việc ?"

 

Đối phương vội vàng lắc đầu.

 

Hoàng Phủ Kiệt hừ lạnh, "Chuyện , nhưng như tự mục đích riêng."

 

Diệp Sở khi rời khỏi Khương gia, nhận điện thoại của Diệp Đình Đình.

 

Đối phương hỏi rảnh ? Muốn hẹn ăn. Nghe giọng điệu của cô , Diệp Sở đoán thể xảy chuyện gì đó, lập tức đồng ý.

 

Không lâu , hai gặp tại Giang Hoài Các. Diệp Đình Đình còn nụ thường ngày mặt, đó là một vẻ u sầu. Diệp Sở tò mò hỏi, "Cô út, xảy chuyện gì ?"

 

Diệp Đình Đình giấu giếm, kể rõ quyết định của Diệp gia. "Tiểu Sở, xin , tiếng của cô trọng lượng, thể đổi quyết định của họ."

 

Sắc mặt Diệp Sở bình tĩnh, "Không cô út, cháu và Diệp gia vốn dĩ còn liên quan gì ." Đối với quyết định của Diệp gia, hề bất ngờ.

 

ngay đó, nhận điều gì đó, trầm giọng hỏi: "Cô út, chuyện Diệp gia hứa với cô chẳng lẽ đổi ý ?"

 

Diệp Đình Đình tự giễu gật đầu, "Cháu dù cũng chỉ là một con gái riêng, họ thể cam tâm để cháu thừa kế gia tộc."

 

Sắc mặt Diệp Sở lập tức âm trầm, sự bạc bẽo của Diệp gia , nhưng ngờ họ còn tráo trở đến . "Cô út, cô yên tâm, thứ thuộc về cô, khác cướp ."

 

Diệp Đình Đình khổ, "Tiểu Sở, cô cháu ly hôn với cô Khương , chuyện cháu đừng xen nữa, một cháu đấu họ ."

 

"Cô út cần lo lắng." Diệp Sở xua tay, "Dù Khương gia , đám ô hợp Diệp gia đó cháu cũng chẳng để mắt."

 

Diệp Đình Đình nửa tin nửa ngờ, nghĩ một lát vẫn dặn dò: "Cháu đừng bừa, thật sự thì thôi, cô cũng nhất thiết vị trí thừa kế gia tộc."

 

Nói đến đây, trong mắt cô lộ vẻ cam lòng, "Cô chỉ chứng minh một chút, rằng cô gái riêng , hề yếu hơn họ."

 

Diệp Sở gật đầu thấu hiểu, "Cô út, cháu , cô cứ về đợi , lâu Diệp gia sẽ chủ động cầu xin cô trở thành thừa kế gia tộc thôi."

 

Diệp Đình Đình gật đầu thật mạnh, "Được, cô tin cháu."

 

Hai ăn thêm một lát nữa mới kết thúc bữa ăn. Sau khi chia tay, Diệp Sở định gọi điện cho Hoàng Phủ Thi Nguyệt, nhưng đối phương gọi đến . Vừa nhấc máy, thấy đối phương hỏi: "Em trai, em ly hôn ?"

 

Diệp Sở ngạc nhiên, tin tức lan nhanh ? Ngay cả đối phương cũng ? Anh là, Khương gia vì chuyện đặc biệt thông báo, lúc phần lớn ở Giang Đô đều Khương Quân Dao ly hôn.

 

"Vừa từ cục dân chính lâu."

 

"Thật , quá... khụ khụ, em trai, giờ em chắc đang buồn lắm nhỉ, đến chỗ chị , để chị an ủi em."

 

Nghe giọng điệu thể che giấu sự phấn khích của đối phương, Diệp Sở nên lời, "Chị Thi Nguyệt, đến mức vui mừng như ?"

 

 

Loading...