Bá Đạo Y Vương - Chương 139: Lý Quảng Lăng Bá Đạo ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:46:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự ồn ào ở cửa thu hút sự chú ý của một khách mời, họ tò mò xúm . “Hai là ai? Dám gây sự với Tần thiếu?”
Có tò mò và ngạc nhiên, tối nay nhà họ Tần là chủ nhà, lẽ nên gây khó dễ cho khách mời chứ?
cũng nhận phận của Diệp Sở. “Cậu ? Anh tên Diệp Sở, chính là rể ở rể nhà họ Khương gây ồn ào suốt thời gian qua đấy.”
Một thanh niên cất giọng trêu chọc, phận của Diệp Sở. Không ai khác, chính là thiếu gia nhà họ Ngô, Ngô Thiếu Binh, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.
Ngày Chu Bỉnh Thiên bắt , nhà họ Ngô trả một cái giá nhỏ mới cứu . Vì chuyện , ghi hận Diệp Sở. Trước đây Chu Bỉnh Thiên, dám dễ dàng trả thù, nhưng giờ Chu Bỉnh Thiên chết, cần e dè gì nữa. Vốn dán tìm thời gian báo thù, ngờ tối nay gặp.
Lời của Ngô Thiếu Binh dứt, lập tức gây một tràng xôn xao. “Cái gì, chính là rể ở rể nhà họ Khương ?”
“Một tên con rể ở rể từng tù, cũng xứng đáng tham gia tiệc tối nhà họ Tần ? Chả trách Tần thiếu cho .”
Mọi bàn tán xôn xao, lời lẽ là châm chọc.
Tần Đông Dương nhạo, “Này nhóc, rõ ? Một tên con rể ở rể vô dụng như tư cách tham gia tiệc tối nhà họ Tần của , cút ngay , nếu đừng trách khách sáo.”
Đông Mai mặt mày âm trầm, chuẩn cho đối phương một bài học. Diệp Sở phất tay ngăn , lạnh lùng Tần Đông Dương, “Anh chắc chắn chặn ?”
Đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Diệp Sở, Tần Đông Dương rụt rè, nhưng nghĩ đến đây là nơi đông , mới trấn tĩnh một chút. “Đồ phế vật, còn động thủ? cho , nhà họ Tần bố trí nhiều bảo vệ cả trong lẫn ngoài khách sạn, nếu dám hành động khác thường, sẽ khiến trả giá đắt.”
Diệp Sở hứng thú , “Ồ , xem, cách nào khiến trả giá đắt?”
Thấy hai bên sắp sửa bùng nổ, từ xa khách mời đến. Mà đến là quen, chính là nhà đại phòng của Khương gia.
Thấy Diệp Sở chặn ở cửa, Trần Mỹ Tĩnh nhạo, “Ôi, đây chẳng là tên con rể ở rể vô dụng của nhà lão nhị ? Sao thế ? Không ?”
Khương Quân Long tiếp lời, “Mẹ ơi, điều rõ như ban ngày , Tần thiếu hoan nghênh một tên con rể ở rể vô dụng mà.”
Thấy nhà họ Khương cũng như , bàn tán xôn xao. “ là một tên con rể ở rể vô dụng thật, ngay cả nhà cũng khinh thường.”
“ là chút tự hiểu lấy nào, loại nơi sang trọng , cũng là một tên con rể ở rể như thể đến ?”
Mọi ngừng chế giễu, ánh mắt tràn đầy khinh miệt. Tần Đông Dương lạnh, “Đồ phế vật, rõ , đây là nơi một tên con rể ở rể như nên đến, cút ngay , đừng ở đây mất mặt nữa.”
Khi , còn dấu vết liếc nhà họ Khương. Khương Hải Phong lập tức tiến lên, quát lớn: “Đồ phế vật, còn mau cút , mặt mũi nhà họ Khương đều ngươi mất sạch .”
Diệp Sở lạnh lùng , “Ông là cái thá gì? Cũng tư cách chỉ trỏ với ?”
Khương Hải Phong giận tím mặt, “Đồ khốn nạn, dám phản trời , hôm nay sẽ lão nhị dạy dỗ một trận thật tử tế.”
Mèo Dịch Truyện
Hắn giơ tay định động thủ với Diệp Sở, Khương Quân Lan vội vàng, cuống quýt tiến lên ngăn , “Ba ơi, đều là một nhà, đừng mất hòa khí.”
Trần Mỹ Tĩnh bất mãn quát: “Người một nhà gì chứ, một tên con rể ở rể vô dụng như cũng xứng ? Quân Lan, con mau tránh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-139-ly-quang-lang-ba-dao.html.]
Khương Quân Lan vội đến mức nước mắt sắp trào . Diệp Sở thể là một Đại Tông Sư, Khương Hải Phong một bình thường mà dám động thủ với , chẳng thuần túy tìm c.h.ế.t ?
Ngay lúc cô đang nghĩ nên lấy lý do gì để ngăn cản, phía đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao. Mọi theo hướng tiếng động, chỉ thấy một đàn ông trung niên sự bảo vệ của vệ sĩ, sải bước tới.
Có lập tức nhận phận của ông , khỏi lộ vẻ kinh ngạc. “Đó là gia chủ nhà họ Lý, ông cũng đến !?”
Người đến chính là Lý Quảng Lăng, ông liếc mắt thấy Diệp Sở đang ở giữa đám đông, ánh mắt sáng lên, nhanh chóng bước tới. “Diệp thần y, lâu gặp.” Lý Quảng Lăng nhiệt tình .
Diệp Sở khẽ gật đầu, coi như đáp . Chứng kiến cảnh , vô cùng kinh ngạc. “Sao thể chứ, một tên con rể ở rể như quen gia chủ nhà họ Lý?”
Mọi đều cảm thấy khó tin. Ngô Thiếu Binh sắc mặt khó coi, vốn tưởng rằng Chu Bỉnh Thiên thì thể tùy ý xử lý Diệp Sở, ngờ đối phương còn quen Lý Quảng Lăng.
Vài trong đại phòng khỏi nghĩ đến chuyện , trong lòng hoảng hốt lo sợ. Vốn tưởng mối quan hệ giữa Diệp Sở và Lý Quảng Lăng chỉ bình thường, nhưng giờ xem thì .
Lý Quảng Lăng thấy tình hình hiện trường , liền hỏi, “Diệp thần y, chuyện gì xảy ?” Diệp Sở cũng giấu giếm, rõ tình hình.
Lý Quảng Lăng sắc mặt trầm xuống, Tần Đông Dương , “Tần công tử, khách đến là quý, mời , chặn ở ngoài là ?”
Đối mặt với gia chủ nhà họ Lý, Tần Đông Dương vẫn chút rụt rè, nhưng nghĩ đến chỗ dựa vững chắc mà gia tộc , trấn tĩnh một chút. “Gia chủ Lý, thằng nhóc chút ân oán với , tham gia tiệc tối nhà họ Tần của thì vấn đề gì ?”
“Về chuyện mời khách, chắc là phía sai , tiệc tối nhà họ Tần tổ chức, thể mời một tên con rể ở rể vô dụng chứ.”
Lời lẽ của lộ rõ vẻ khinh thường, coi Diệp Sở gì. Lý Quảng Lăng sắc mặt lạnh xuống, “ quan tâm và Diệp thần y ân oán gì, hôm nay một là tránh , hai là nhà họ Tần của các rời khỏi khách sạn Giang Nam.”
Tần Đông Dương sắc mặt khó coi, “Chúng đặt chỗ , ông là vi phạm hợp đồng.” Lý Quảng Lăng ngữ khí băng lãnh, “Thì chứ, tiền phạt vi phạm hợp đồng bao nhiêu, đền bấy nhiêu.”
Lời lẽ bá đạo, hề nể mặt nhà họ Tần chút nào. Mọi thầm kinh ngạc, ngờ Lý Quảng Lăng vì một tên con rể ở rể mà tiếc đắc tội với nhà họ Tần.
Tần Đông Dương sắc mặt lúc âm lúc tình, thanh niên bên cạnh khẽ khàng khuyên nhủ: “Đông Dương ca, thôi bỏ , tiệc tối hôm nay quan trọng, tuyệt đối thể xảy sai sót nào.”
Tần Đông Dương hít sâu một , nặn một nụ , “Được, hôm nay sẽ nể mặt gia chủ Lý.” Lý Quảng Lăng thèm để ý, Diệp Sở : “Diệp thần y, mời.”
Diệp Sở vội vàng, ánh mắt Khương Hải Phong, “Ông dạy dỗ ? Sao còn động thủ?”
Khương Hải Phong vẻ mặt lúng túng, với thái độ cứng rắn của Lý Quảng Lăng, nếu dám động thủ, Lý Quảng Lăng tuyệt đối sẽ bỏ qua. Mặc dù Khương gia và Lý gia đều là Tam đại cổ tộc, lẽ sợ đối phương. Khương gia hợp tác với Hoàng Phủ gia, vay ít tiền từ ngân hàng của Lý gia.
Vì chuyện nhỏ mà đắc tội với đối phương, tuyệt đối là một hành động sáng suốt. Nếu vì thế mà ảnh hưởng đến việc hợp tác, lão gia chắc chắn sẽ dễ dàng bỏ qua cho .
“Diệp Sở, ba đều là đùa thôi, chúng đều là một nhà, ba thể động thủ với .” Khương Quân Lan vội vàng hòa giải.
Khương Hải Phong mượn cớ đó lập tức xuống nước, hừ lạnh: “Vì nể mặt gia chủ Lý, hôm nay chuyện coi như bỏ qua. vẫn cảnh cáo , ngoài việc thì khiêm tốn một chút, ai cũng dễ chuyện như .”
Diệp Sở cạn lời, đối phương mặt dày đến thế cũng đủ , lười để ý đến đối phương, cùng Lý Quảng Lăng khách sạn.