Bá Đạo Y Vương - Chương 118: Diệp Đình Đình mời ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không chỉ là lợi hại, vị Diệp Thần Y còn thể là thiên tài hiếm .” Tư Đồ Tĩnh hề tiếc lời khen ngợi. Thấy Tư Đồ Triều mặt đầy nghi hoặc, cô tiếp lời: “Anh đừng tin, viên Tiểu Sinh Cơ Đan là đan d.ư.ợ.c tam phẩm, uống thể tạo một luồng sinh cơ chi lực mạnh mẽ trong cơ thể. Không chỉ thể phục hồi thương thế, mà còn thể giúp đột phá. Nếu là một võ giả Tông Sư viên mãn, liên tục uống vài viên, khả năng đột phá đến Đại Tông Sư. Hơn nữa, đối phương thể luyện chế đan d.ư.ợ.c tam phẩm, chứng tỏ thực lực cũng thấp, ít nhất ở Khai Mạch cảnh giới, nếu thì thể luyện chế đan d.ư.ợ.c tam phẩm. Y thuật lợi hại, tu vi võ đạo tầm thường, quan trọng nhất là còn trẻ như , tư chất thiên phú như thế, cho dù khắp cả Giang Nam tỉnh cũng khó tìm, gặp thì đương nhiên kết giao một phen.”

 

Tư Đồ Triều mặt đầy nghi ngờ, “Chị , chị đùa chứ? Nếu thằng nhóc đó thật sự lợi hại như , sẽ cam tâm một tên con rể vô dụng ?”

 

Tư Đồ Tĩnh lườm một cái, “Tin thì tùy.”

 

Người vô tình, kẻ hữu ý.

 

Kim Bằng bên cạnh ánh mắt lóe lên, đáy mắt xẹt qua một tia tham lam.

 

……

 

Sau khi Diệp Sở rời , chuẩn tìm Tôn Ngữ Nhu, thì nhận một cuộc gọi lạ.

 

Anh vuốt màn hình máy, đầu dây bên truyền đến một giọng nữ dịu dàng, “Là Tiểu Sở đó ?”

 

Nghe giọng chút quen thuộc , Diệp Sở khẽ nhíu mày, trong đầu suy nghĩ đối phương là ai?

 

“Tiểu Sở, là cô đây, cô út đây.”

 

Diệp Sở sững sờ, một bóng dáng dịu dàng động lòng , tựa như chị gái nhà bên hiện lên trong đầu .

 

“Cô là cô út Đình Đình?” Anh hỏi chút chắc chắn.

 

“Là cô, thằng nhóc con nhà lẽ quên cô ?”

 

“Làm mà quên ?” Diệp Sở lắc đầu, tò mò hỏi: “Cô út, cô du học , về khi nào ?”

 

“Mới về, đây lâu gặp , gọi điện hỏi thăm chút.”

 

“Có rảnh ? Có ngoài uống vài ly với cô ?”

 

Diệp Sở gật đầu, “Đương nhiên là rảnh.”

 

Trong Diệp gia, nếu tình cảm với ai, thì chỉ vị cô út thôi.

 

Trước đây đối phương từng chăm sóc ít, Diệp Sở trong lòng vẫn cảm kích và kính trọng cô.

 

“Được, cô gửi địa chỉ cho , qua ngay nhé.”

 

……

 

Hơn nửa tiếng , Diệp Sở đến quán bar Tinh Nguyệt ở Tây Thành khu.

 

Vừa xuống xe, thấy bóng dáng xinh ở cửa.

 

Mấy năm gặp, Diệp Đình Đình so với đây bớt vẻ non nớt, thêm một phần khí chất trưởng thành.

 

“Tiểu Sở.”

 

Diệp Đình Đình tủm tỉm vẫy tay, nhanh chóng bước tới.

 

Diệp Sở tiến lên, : “Cô út, mấy năm gặp, cô càng xinh hơn .”

 

Diệp Đình Đình mím môi , “Thằng nhóc thối , mấy năm gặp mà miệng dẻo hơn nhiều đó.”

 

“Ha ha, ai cũng sẽ đổi thôi.”

 

Hai bước quán bar, lập tức nhân viên phục vụ nhiệt tình chào đón.

 

“Hai vị uống gì ạ?” Diệp Đình Đình Diệp Sở.

 

“Tất cả theo cô út ạ.”

 

Diệp Đình Đình gật đầu, với nhân viên phục vụ: “Mang hết đồ uống đặc trưng của quán các mỗi thứ một ly.”

 

Gọi đồ uống xong, hai đến một góc .

 

Ngồi xuống, Diệp Đình Đình tò mò hỏi: “Tiểu Sở, cuộc sống ở Khương gia thế nào?”

 

“Cũng ạ.”

 

Thấy nhiều, Diệp Đình Đình cũng hỏi thêm, thở dài một tiếng, “Đại bá bọn họ cũng quá đáng thật, còn để ở rể, còn bắt thằng nhóc Diệp Dật Thần gánh tội.”

 

Diệp Sở nhạt, “Không , tất cả qua .”

 

Diệp Đình Đình vẻ mặt xót xa, “Tiểu Sở, mấy năm nay chịu khổ , là Diệp gia với .”

 

Nói đến đây, cô thở dài thườn thượt, “Diệp gia cái kiểu gia tộc vô tình vô nghĩa , cứ thế thì sớm muộn cũng tiêu đời.”

 

“Có lẽ .” Diệp Sở phủ nhận cũng khẳng định, tò mò hỏi: “Cô út, cô nước ngoài , tại còn về?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-118-diep-dinh-dinh-moi.html.]

Cũng là con ngoài giá thú, Diệp Đình Đình cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Diệp Đình Đình lộ vẻ cay đắng, “Đâu dễ dàng như , nước ngoài là do lão gia tử tự tay sắp xếp, cho dù ở xa nước ngoài, cũng luôn ông phái giám sát.”

 

Tiếp đó, cô bắt đầu than thở đủ điều, như tuôn hết những ấm ức bao năm qua .

 

Mèo Dịch Truyện

Trong lúc đó, nhân viên phục vụ mang đồ uống lên.

 

Diệp Đình Đình uống, nhanh say.

 

“Tiểu Sở, thấy , nghĩ đến kết cục tương lai của , chắc cũng là liên hôn với một gia tộc lớn nào đó.”

 

Nói đến đây, hai mắt cô đỏ hoe, nước mắt chực trào .

 

Diệp Sở cảm nhận sâu sắc điều đó, Diệp Đình Đình chỉ là một cô con gái ngoài giá thú, đối với cuộc đời tương lai quyền lựa chọn.

 

Nếu như bản theo sư tôn học bản lĩnh, kiếp e rằng cũng chỉ ở Khương gia một tên con rể vô dụng mà thôi.

 

Nghĩ đến đủ thứ chuyện qua, quyết định giúp cô một tay.

 

“Cô út, cô phản kháng Diệp gia ?”

 

Diệp Đình Đình sững sờ, lau vết nước mắt mặt, khổ : “Tiểu Sở, chuyện đương nhiên từng nghĩ đến, nhưng chỉ là một cô gái yếu đuối, quyền thế, thể phản kháng Diệp gia?”

 

Diệp Sở trả lời mà hỏi ngược : “Cô út, cô tin cháu ?”

 

13_Diệp Đình Đình dùng sức gật đầu.

 

Diệp Sở , “Cháu thể giúp cô, chỉ cần cô theo những gì cháu , chỉ thể tự chủ vận mệnh của , mà lẽ còn thể nắm giữ quyền kiểm soát Diệp gia.”

 

Diệp Đình Đình lộ vẻ nghi hoặc, “Tiểu Sở, ý ?”

 

Diệp Sở định giải thích, hai tên côn đồ xăm trổ đầy tới.

 

“Mỹ nữ, đại ca chúng mời cô uống một ly.” Một tên trong đó mở miệng, ánh mắt chút kiêng dè chằm chằm Diệp Đình Đình.

 

Tên khác chỉ đàn ông trung niên đang ở góc bàn xa, “Đại ca gọi rượu , thôi.”

 

Tâm trạng Diệp Đình Đình vốn , cô liền lắc đầu từ chối, “Không rảnh.”

 

Hai tên nhíu mày, một tên lạnh lùng : “Mỹ nữ, đại ca chúng ít khi chủ động mời khác uống rượu, cô nhất là nên nể mặt một chút, nếu …”

 

Diệp Sở lạnh lùng ngắt lời, “Nếu thì ?”

 

Đối phương ánh mắt sắc lạnh sang, “Thằng nhóc con, tao khuyên mày bớt lo chuyện bao đồng , nếu tao sẽ g.i.ế.c mày.”

 

Tên khác cũng : “Nói cho mày , lão đại Đao Ca của bọn tao là đại ca khu , bang Bạch Lang chống lưng, mày khôn hồn thì tránh sang một bên , nếu hậu quả nghiêm trọng.”

 

Vừa đến bang Bạch Lang, trong mắt Diệp Đình Đình lóe lên vẻ sợ hãi, định mở miệng, Diệp Sở trực tiếp tay.

 

Nhanh chóng tát hai bạt tai, đ.á.n.h bay cả hai tên.

 

“Cút.” Anh lạnh lùng thốt một chữ, tựa sấm sét nổ vang, lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mặt.

 

“Mẹ kiếp, dám nể mặt bố mày.”

 

Người đàn ông trung niên tên Đao Ca đập bàn một cái, hiệu cho mấy tên đàn em bên cạnh, nhanh chóng vây lấy Diệp Sở.

 

“Thằng nhóc con, mày kiếp gan cũng nhỏ, dám động đến của tao.” Đao Ca sắc mặt âm trầm, “Mày đắc tội với tao sẽ kết cục thế nào ?”

 

Diệp Sở nhiều lời, nhanh chóng tay.

 

Rầm rầm rầm.

 

Như gió thu quét lá rụng, mấy tên nhanh chóng đ.á.n.h gục.

 

Diệp Sở giọng điệu lạnh lùng, “Nói nữa, cút.”

 

“Thằng nhóc con, mày cứ đợi đấy.” Người đàn ông trung niên bỏ một câu hăm dọa, cùng đám lủi thủi rời .

 

Diệp Đình Đình sùng bái tò mò, “Tiểu Sở, trở nên lợi hại như từ khi nào?”

 

Diệp Sở giải thích, “Trong tù quen một lão sư phụ, theo đó học vài chiêu.”

 

Diệp Đình Đình càng thêm tò mò, “Chuyện gì , mau kể .”

 

Diệp Sở kể sơ qua, nhưng giải thích quá nhiều.

 

Chỉ rằng khi ức h.i.ế.p trong tù, gặp một lão sư phụ võ công, theo đó học vài chiêu quyền cước.

 

……

 

 

Loading...