Bá Đạo Y Vương - Chương 117: Tiểu Sinh Cơ Đan ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hùng Minh cúi gằm mặt, lời nào. La Vân hừ lạnh, đó về phía Diệp Sở, vẻ mặt đầy áy náy: "Diệp thần y, xin , là do quản lý cấp nghiêm, gây phiền phức đáng cho ngài."

 

Diệp Sở xua tay: "Chút chuyện nhỏ, Cục trưởng La cần bận tâm."

 

thì cũng xử lý Tần Đông Dương , cần so đo thêm nữa.

 

Sau đó, sự đốc thúc trực tiếp của La Vân, Diệp Sở nhận chứng chỉ hành nghề y học cổ truyền.

 

"Lý lão, Cục trưởng La, và dì Từ, cảm ơn ."

 

Mèo Dịch Truyện

Diệp Sở thể hiện sự ơn với Lý Chính Nguyên và những khác. Lý Chính Nguyên xua tay: "Tiểu hữu Diệp khách sáo , chỉ là chuyện nhỏ thôi mà."

 

Diệp Sở gật đầu, trò chuyện thêm vài câu rời . Vừa định về nhà, nhận điện thoại từ Mạnh Hùng. Đối phương với rằng d.ư.ợ.c liệu thu thập đầy đủ. Diệp Sở nhanh chóng đến bệnh viện Giang Nam.

 

Rất nhanh, đến và tới phòng bệnh của Mã Tứ Thủy.

 

Gặp Mạnh Hùng. Ngoài Mạnh Hùng, còn Kim Bằng và hai chị em Tư Đồ Tĩnh.

 

Tư Đồ Tĩnh tò mò đ.á.n.h giá Diệp Sở, đôi mắt yêu dị khẽ lấp lánh. Diệp Sở cũng nhịn mà liếc Tư Đồ Tĩnh thêm vài . Anh chỉ cảm thấy khí chất của cô thật đặc biệt.

 

Mạnh Hùng nhiệt tình bước tới: "Diệp thần y, phiền ngài ."

 

Diệp Sở hỏi: "Dược liệu ?"

 

Mạnh Hùng chỉ mấy cái túi lớn bàn cạnh đó, cùng với hai hộp gỗ tinh xảo: "Đều ở đó cả."

 

Diệp Sở gật đầu, bước tới cầm d.ư.ợ.c liệu về phòng bên cạnh: " cần luyện đan bây giờ, đừng để ai quấy rầy ."

 

Mạnh Hùng trịnh trọng gật đầu.

 

Kim Bằng chặn đường: "Thằng nhóc, những d.ư.ợ.c liệu vô cùng quý giá, nhất là mày chữa khỏi cho đội trưởng, nếu thì đừng trách tao khách khí."

 

Diệp Sở lạnh nhạt : "Chó cản đường, cút ."

 

"Mày..."

 

Kim Bằng tức giận đến nghiến răng ken két, chỉ tay ngay tại chỗ, nhưng ánh mắt sắc lạnh của Mạnh Hùng, cuối cùng vẫn kìm nén cơn giận, lùi sang một bên.

 

Diệp Sở phòng bên cạnh, lấy chiếc đỉnh nhỏ và bắt đầu luyện đan.

 

Thương thế của Mã Tứ Thủy nặng, cần sinh cơ mạnh mẽ mới thể hồi phục và chữa lành. Diệp Sở chuẩn luyện chế Tiểu Sinh Cơ Đan, một loại đan d.ư.ợ.c trị thương, đủ để chữa khỏi cho Mã Tứ Thủy.

 

Anh lấy một phần d.ư.ợ.c liệu và bắt đầu luyện chế. Rất nhanh, trong phòng tràn ngập mùi hương d.ư.ợ.c liệu nồng nặc.

 

Mấy bên ngoài cũng đều ngửi thấy.

 

Tư Đồ Triều chút khó tin: "Chị, thằng nhóc đó thật sự đang luyện đan ?"

 

Luyện đan, chỉ những chân truyền y học cổ truyền mới thể .

 

Tư Đồ Tĩnh khẽ gật đầu: "Chắc là ." Đôi mắt yêu dị của cô lộ vẻ hứng thú.

 

Cô khẽ thì thầm trong lòng: "Hì hì, quả là thú vị."

 

Khoảng một giờ , Diệp Sở tự trong phòng , đến bên giường bệnh, lấy một viên đan d.ư.ợ.c cho Mã Tứ Thủy đang hôn mê uống.

 

Khi đan d.ư.ợ.c xuống bụng, một luồng sinh cơ hùng hậu bùng nổ trong cơ thể , nhanh chóng phục hồi các cơ quan nội tạng tổn thương.

 

Cùng với thời gian trôi qua, sắc mặt tái nhợt của Mã Tứ Thủy dần dần hồng hào trở .

 

Thấy cảnh , Mạnh Hùng lộ rõ vẻ phấn khích.

 

"Thật sự tác dụng, quá ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-117-tieu-sinh-co-dan.html.]

Nói , chân thành cảm ơn Diệp Sở: "Diệp thần y, cảm ơn ngài cứu đội trưởng. Sau nếu bất cứ điều gì cần giúp đỡ, xin cứ , Mạnh Hùng chỉ cần thể , tuyệt đối sẽ nhíu mày nửa cái."

 

Thấy đối phương thật lòng thật , Diệp Sở khẽ gật đầu, lấy một viên đan dược: "Viên đan d.ư.ợ.c sáng mai cho bệnh nhân uống, khi đó bệnh nhân hẳn sẽ tỉnh ."

 

Mạnh Hùng cẩn thận tiếp nhận. Diệp Sở nhanh chóng rút kim châm , vẫy tay với Mạnh Hùng: " còn việc, xin phép cáo từ ."

 

Nói xong, định rời , nhưng một bóng hình uyển chuyển chặn .

 

Diệp Sở nhướn mày: "Có việc gì ?"

 

Tư Đồ Tĩnh gật đầu, tò mò hỏi: " hỏi một chút, viên đan d.ư.ợ.c luyện chế là Tiểu Sinh Cơ Đan ?"

 

Diệp Sở ngạc nhiên, đối phương Tiểu Sinh Cơ Đan! Anh khẽ gật đầu.

 

Tư Đồ Tĩnh kinh ngạc : "Thật ? Anh thể luyện chế Tiểu Sinh Cơ Đan, thật quá lợi hại." Đôi mắt của cô lộ một tia kính phục.

 

Tiểu Sinh Cơ Đan là đan d.ư.ợ.c tam phẩm, Diệp Sở còn trẻ như thể luyện chế, cho thấy trình độ luyện đan của cao.

 

Được một đại mỹ nhân khen ngợi, Diệp Sở trong lòng khá sảng khoái, khiêm tốn : "Quá lời , chỉ là may mắn luyện thành thôi."

 

Tư Đồ Tĩnh mím môi : "Luyện đan chuyện may mắn ." Nói xong, cô đưa bàn tay thon thả : " là Tư Đồ Tĩnh, chúng thể quen ?"

 

"Đương nhiên thể." Diệp Sở gật đầu, đưa tay nắm lấy tay cô. Theo thói quen, dò xét chân khí, kiểm tra thể chất của đối phương.

 

động tác, Tư Đồ Tĩnh rút tay , đùa: "Diệp thần y, cứ nắm tay con gái mãi là lịch sự nhé."

 

Diệp Sở gượng: "Cô Tư Đồ quá xinh , khiến chút thất thần, xin ."

 

Tư Đồ Tĩnh vuốt lọn tóc đen trán, duyên dáng: "Khà khà, Diệp thần y tuổi còn trẻ mà khéo ăn như , xem lừa ít cô gái ."

 

Diệp Sở nghiêm túc : "Cô Tư Đồ đừng lung tung, quân tử chính trực mà."

 

"Khà khà khà..."

 

Thấy hai càng càng thiết, Tư Đồ Triều nhanh chóng tới: "Chị, thằng nhóc chẳng lành gì , chị tránh xa nó một chút." Hắn trong lòng chút khó hiểu, hôm nay Tư Đồ Tĩnh ? Hành vi cử chỉ thật bất thường. Bình thường rõ ràng là một cao lãnh, đặc biệt là coi thường đàn ông. Hôm nay chủ động tìm Diệp Sở chuyện, thật sự kỳ lạ.

 

Tư Đồ Tĩnh lộ vẻ vui: "Im miệng, vô lễ với Diệp thần y."

 

Sắc mặt Tư Đồ Triều cứng đờ, chị vì một ngoài mà quát mắng ? Trong mắt lóe lên một tia âm u, ngang ngược : "Em im, thằng nhóc lông còn mọc đủ, tính là cái thần y ch.ó má gì, em thấy nó chỉ là mèo mù vớ cá rán, ăn may thôi."

 

Sắc mặt Tư Đồ Tĩnh trầm xuống: "Chị bảo em im miệng."

 

Trong giọng ẩn chứa một áp lực vô hình, Tư Đồ Triều trong mắt lóe lên một tia sợ hãi, hung hăng trừng mắt Diệp Sở một cái, đó lùi sang một bên.

 

Tư Đồ Tĩnh áy náy : "Diệp thần y, để xem trò ."

 

Diệp Sở xua tay: "Trẻ con thôi mà, dở trò hờn dỗi là chuyện bình thường."

 

Tư Đồ Triều nghiến răng ken két, ánh mắt c.h.ế.t chóc chằm chằm Diệp Sở. Một thằng nhóc đầy hai mươi tuổi, dám là trẻ con. Đây quả là sự sỉ nhục trần trụi.

 

Tư Đồ Tĩnh chuyển đề tài: "Diệp thần y, còn trẻ mà y thuật lợi hại như ? Không sư thừa ở ?"

 

Diệp Sở tùy tiện : "Đâu sư thừa gì, tự học thành tài thôi." Lần đầu gặp mặt, sẽ tiết lộ gốc gác của .

 

"Lợi hại ?" Tư Đồ Tĩnh kinh ngạc , đó tiếp lời: "Không giấu gì , sư phụ chính là Kim Lăng y thánh, nếu Diệp thần y chê, thể bái nhập môn hạ của sư phụ , với thiên phú của , tương lai chắc chắn vô hạn."

 

"Không cần , thích ràng buộc, một tự do hơn." Diệp Sở lắc đầu từ chối.

 

"Vậy thì thật đáng tiếc."

 

Tư Đồ Tĩnh tiếc nuối mặt, nhưng cũng tiếp tục chủ đề , đó trò chuyện thêm vài câu, hai bên trao đổi thông tin liên lạc Diệp Sở rời .

 

Chờ , Tư Đồ Triều lập tức bước tới, vẻ mặt đầy bất mãn: "Chị, thằng nhóc đó lợi hại đến ? Chị cần như thế ?"

 

 

Loading...