Bá Đạo Y Vương - Chương 113: Tư Đồ Tĩnh ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Sở gì về những âm mưu của Diệp gia. Anh lên lầu, thấy Khương Quân Dao ở đó, đoán chừng cô vẫn đang bận rộn ở công ty. Anh tắm rửa xong, đặt lưng xuống là ngủ ngay.
…
Bệnh viện tư Giang Nam.
Tư Đồ Triều và Kim Bằng dẫn theo một cô gái dung mạo xuất chúng bước phòng bệnh riêng.
Cô gái dáng cao ráo, gương mặt tinh xảo như tạc, điểm trừ duy nhất là làn da màu lúa mạch. chính vì làn da khác biệt mà cô toát lên vẻ hoang dã. Cô gái chỉ làn da đặc biệt, mà đôi mắt cũng khác thường. Đồng tử màu xanh nhạt, trông chút yêu dị.
Mèo Dịch Truyện
Cô gái tên Tư Đồ Tĩnh, là chị gái của Tư Đồ Triều, đồng thời cũng là tử truyền của Y Thánh Kim Lăng. Lần cô tình cờ việc đến Giang Đô, liền hai mời đến.
Man Hùng đang canh giữ bên giường bệnh lập tức dậy, cảnh giác mấy , “Kim Bằng, giở trò gì?”
Kim Bằng hừ lạnh, chỉ cô gái bên cạnh giới thiệu: “Man Hùng, đây là cô Tư Đồ, tử truyền của Y Thánh. Lần cô việc đến Giang Đô, đặc biệt mời cô đến khám cho đội trưởng.”
Man Hùng lắc đầu, “Không cần, Diệp thần y tay, đội trưởng sớm muộn gì cũng sẽ tỉnh .”
Kim Bằng khịt mũi, “Cậu tin thằng nhóc đó đến , lỡ đến lúc đó thì ?”
Man Hùng thái độ kiên quyết, “Bản lĩnh của Diệp thần y tận mắt chứng kiến, mạnh hơn nhiều so với thần y mà mời về.”
“Cậu…” Kim Bằng lóe lên vẻ tức giận trong mắt.
Sắc mặt Tư Đồ Triều cũng dễ coi, lạnh lùng : “ thừa nhận y thuật của bằng thằng nhóc đó, nhưng chị chắc chắn mạnh hơn . Cậu nhất nên để chị xem qua, nếu bỏ lỡ cơ hội đừng hối hận.”
Man Hùng nghĩ nghĩ cũng thấy lý, liền với cô gái: “Được , để cô xem, nhưng , động những cây kim bạc đội trưởng.”
Tư Đồ Tĩnh khẽ gật đầu, tiến lên cẩn thận quan sát Mã Tứ Thủy đang hôn mê. Sau khi thấy những cây kim bạc , ánh mắt cô nưng đọng, cẩn thận đ.á.n.h giá một lúc, dường như nghĩ điều gì, ánh mắt chợt trở nên nghiêm trọng.
Một lúc lâu , Kim Bằng mới hỏi, “Cô Tư Đồ, cô thấy thế nào? Có thể chữa ?”
Tư Đồ Tĩnh lắc đầu, “Có Diệp thần y tay là đủ , cần nhúng tay nữa.”
Tư Đồ Triều kinh ngạc, “Chị, y thuật của thằng nhóc đó lợi hại đến ?”
Tư Đồ Tĩnh gật đầu, “Rất lợi hại. Nếu lầm, cách sắp xếp kim bạc bệnh nhân, hẳn là ‘Diêm La Thập Bát Châm’ trong truyền thuyết.”
“Cái gì, Diêm La Thập Bát Châm!” Tư Đồ Triều kinh hãi, “Đó là thứ chỉ trong truyền thuyết , mà thật sự tồn tại?”
Diêm La Thập Bát Châm, một loại châm pháp cực kỳ lợi hại trong giới Đông y. Nghe , ngay cả những nửa bước Diêm La Điện cũng thể cứu sống.
Tư Đồ Tĩnh trả lời, Kim Bằng hỏi: “Cậu bao nhiêu về Diệp thần y ? Có thể giới thiệu cho một phen ?”
Sắc mặt Kim Bằng chút tự nhiên, “Xin cô Tư Đồ, quen với đó, chỉ là con rể chui chạn của Khương gia.”
Ánh mắt Tư Đồ Tĩnh lóe lên, hỏi thêm nữa.
Sau đó, mấy rời khỏi bệnh viện. Trở về chỗ ở, Tư Đồ Tĩnh lấy điện thoại gọi , “Giúp điều tra một .”
…
Sáng hôm , Diệp Sở kết thúc việc tu luyện.
Trong bữa sáng, Hàn Mộng Quyên : “Tiểu Sở, dì gọi điện , lát nữa con cứ trực tiếp đến đó là . Nếu gặp khó khăn gì, cứ với dì.”
Diệp Sở gật đầu, ăn xong bữa sáng liền rời nhà.
Chẳng bao lâu , đến Cục Y tế và Sức khỏe.
Anh lấy điện thoại Hàn Mộng Quyên đưa gọi, chẳng mấy chốc một phụ nữ trung niên cửa. Bà dẫn Cục Y tế và Sức khỏe.
Trên đường , phụ nữ trung niên tự giới thiệu: “Chàng trai trẻ, là Từ Mỹ Tĩnh, là bạn học của Mộng Quyên.”
Diệp Sở lịch sự đáp : “Dì Từ, con là Diệp Sở.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-113-tu-do-tinh.html.]
Từ Mỹ Tĩnh “ừm” một tiếng, hỏi: “Tiểu Diệp, cháu thi chứng chỉ Tây y Đông y?”
Diệp Sở suy nghĩ một lát : “Chứng chỉ Đông y ạ.”
Từ Mỹ Tĩnh hỏi, “Cháu nghiệp trường nào? Có kinh nghiệm thực tập gì ? Kể kỹ cho dì về tình hình của cháu .”
Diệp Sở cũng giấu giếm, đại khái kể về tình hình của .
Từ Mỹ Tĩnh xong cả đều ngây . Tốt nghiệp cấp hai, còn tiền án, bất kỳ kinh nghiệm thực tập nào, mà còn thi chứng chỉ Đông y?
Hàn Mộng Quyên chỉ nhờ bà giúp đỡ, nhưng những chuyện , thì bà thể giúp ?
Đừng bà chỉ là một chủ nhiệm ở Ủy ban Y tế và Sức khỏe, ngay cả cục trưởng, e rằng cũng thể giải quyết . Giấy phép hành nghề y là thứ khác, thể tùy tiện . Nếu cẩn thận, sẽ xảy chuyện.
Bà trầm ngâm một lát, uyển chuyển mở lời: “Tiểu Diệp, cháu bằng cấp kinh nghiệm, e rằng khó xử lý, trừ phi bảo lãnh, thì may mới thể .”
Diệp Sở sớm đoán điều , hỏi: “Không cần như thế nào mới thể bảo lãnh ạ?”
Khóe miệng Từ Mỹ Tĩnh giật giật, thầm nghĩ cái trình độ của thằng nhóc , nhất là bỏ cuộc . dù cũng là con rể của bạn , bà cũng tiện thẳng quá, nghĩ một lát : “Với tình huống của cháu, e rằng là Quốc Thủ mới .”
Diệp Sở “ồ” một tiếng, “Được, con gọi điện đây.”
Trong mắt Từ Mỹ Tĩnh lóe lên vẻ chán ghét, tuổi còn trẻ mà thích khoe khoang, là thói quen . Bà đang định Hàn Mộng Quyên dạy dỗ Diệp Sở một trận, thì đúng lúc , hai tới.
Bà giật , định tiến lên chào hỏi, thì thấy Diệp Sở bước tới một bước. Sắc mặt bà đổi, tới hề tầm thường, đụng thì chút nào.
Vừa định mở miệng, thì thấy Diệp Sở ha hả : “Lý lão, lâu gặp.”
Một trong hai đó chính là Quốc Thủ Lý Chính Nguyên.
“Diệp thần y, ở đây?” Lý Chính Nguyên ngạc nhiên hỏi.
Diệp Sở cũng giấu giếm, kể tình hình. Lý Chính Nguyên xong thấy buồn , “Diệp thần y, với y thuật của , mà còn cần giấy phép hành nghề y .”
Diệp Sở bất đắc dĩ, “Quy tắc là , cũng còn cách nào khác.”
Người đàn ông trung niên bên cạnh hỏi: “Lý lão, đây là vị nào?”
Lý Chính Nguyên giới thiệu: “Lão La, đây chính là Diệp thần y mà với ông, bệnh của phu nhân Hoàng là do chữa khỏi.”
Người đàn ông trung niên giật , vội vàng đưa tay , “Diệp thần y, là La Vân, hân hạnh, hân hạnh.”
Diệp Sở đưa tay bắt tay đối phương.
Từ Mỹ Tĩnh ở cách đó xa đến sững sờ. Diệp Sở mà khoe khoang, thật sự quen Quốc Thủ.
“Lý lão, bên cháu cần bảo lãnh một chút, thể giúp một tay ạ?” Diệp Sở Lý Chính Nguyên.
“Chuyện nhỏ thôi.” Lý Chính Nguyên La Vân, “Ông , lão La?”
“Đương nhiên vấn đề gì.” La Vân gật đầu, dặn dò Từ Mỹ Tĩnh: “Chủ nhiệm Từ, chuyện phiền cô , nếu gặp khó khăn gì cứ với .”
“Vâng, thưa Cục trưởng.”
Từ Mỹ Tĩnh vội vàng gật đầu, Diệp Sở, nở nụ xu nịnh: “Diệp thần y, chúng… chúng thôi.” Thái độ khác hẳn lúc .
Cho đến giờ phút , bà vẫn thể tin nổi, Diệp Sở một kẻ con rể chui chạn, quen đại nhân vật như Lý Quốc Thủ.
“Cục trưởng La, Lý lão, xin cảm ơn.”
Diệp Sở nở nụ ơn với hai , theo Từ Mỹ Tĩnh rời .
…