Bá Đạo Y Vương - Chương 100: Khương Hải Vân Vô Liêm Sỉ ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Sở tranh cãi với cô , nên tắm lăn ngủ. Khương Quân Dao khẽ hừ một tiếng, cũng lên giường xuống. Sáng hôm , Diệp Sở tiếng cãi vã lầu đ.á.n.h thức. Nhận thấy tình hình , lập tức dậy xuống.

 

Chỉ thấy trong phòng khách lầu, Hàn Mộng Quyên đang chỉ thẳng mũi Khương Hải Vân mà mắng xối xả. “Khương Hải Vân, ông đúng là gan to bằng trời , bảo ông đừng bừa, ông cứ thích bừa. Làm bừa thì thôi , đằng còn giấu mang công ty thế chấp!” Bà càng càng tức, vớ ngay cây chổi lông gà bên cạnh quất tới tấp ông .

 

Diệp Sở định ngăn , thì Khương Quân Dao chạy tới nhanh hơn một bước, giật lấy cây chổi lông gà, “Mẹ, ? Sao thể đ.á.n.h bố chứ.” Hàn Mộng Quyên lập tức bật tủi , “Hu hu hu, còn tại cái tên trời đ.á.n.h …”

 

Bà đứt quãng kể chuyện. Hóa , về vụ đầu tư đó, Khương Hải Vân lời khuyên. Đầu tiên ông dùng hết mấy chục triệu tiền riêng của để đầu tư, đó thấy quá ít, liền lén lút thế chấp công ty, vay mười tỷ tệ đổ hết đó.

 

Hôm qua ký hợp đồng xong, chuyển tiền , hẹn sáng nay sẽ gặp hội đồng quản trị Thương hội Giang Nam. Kết quả sáng sớm nay, Khương Hải Vân phát hiện điện thoại gọi , lập tức nhận điều . Ông liền kể chuyện cho Hàn Mộng Quyên, hai phân tích một hồi, cảm thấy chín phần chín là lừa . Thế là mới cảnh tượng .

 

Khương Quân Dao xong cũng chút tức giận, “Bố, con bảo bố đừng nhúng tay ?” “Bố cứ nghĩ tên họ Tiền đó là bạn của con, chắc sẽ dối, ai mà ngờ…” Khương Hải Vân thở dài thườn thượt, còn chút tinh thần nào như ngày thường.

 

Hàn Mộng Quyên mắng mỏ, “Ông nghĩ là ai? Trong lòng tự mấy cân mấy lạng , bảo ông đừng bừa, ông , giờ thì .” Mắt bà đỏ hoe, lòng đầy chua xót và tủi hờn. Thầm nghĩ lấy một đàn ông vô dụng như thế . Vô dụng thì thôi , còn thích bừa nữa.

 

Khương Hải Vân há miệng, nhưng gì. Hàn Mộng Quyên tiếp tục mắng xối xả, “Giờ thì , ông nội vốn thiên vị phòng lớn, công ty của chúng còn ông thế chấp mất, tiếp theo đây?”

 

Khương Hải Vân hết cách, đành sang Khương Quân Dao, “Quân Dao, con bên đó thể rút một ít tiền ? Trả nợ ngân hàng .” Khương Quân Dao lắc đầu, “Tập đoàn triển khai hợp tác diện với Hoàng Phủ gia , vốn liếng cơ bản đầu tư hết, tạm thời e là rút . Nếu cố tình rút , chắc chắn sẽ bên phòng lớn châm chọc.”

 

Mặt Khương Hải Vân tái nhợt, “Thế thì bây giờ.” Hàn Mộng Quyên cũng lo lắng thôi. Vân Mộng Dược phẩm là tâm huyết cả đời của bà, thể cứ thế mà hủy hoại .

 

Thấy cảnh , Diệp Sở kịp thời bước tới, rút một tấm thẻ đưa cho Hàn Mộng Quyên. “Mẹ, trong thẻ chút tiền, chắc đủ để giải quyết khủng hoảng của công ty. Ngoài , điều cấp bách bây giờ là thông báo cho bên đội tuần tra thành phố, may thể bắt cha con tên họ Tiền , con quen thống lĩnh đội tuần tra thành phố, chúng thể nhờ ông giúp...”

 

Bốp! Khương Hải Vân vung tay đ.á.n.h rơi tấm thẻ ngân hàng trong tay Diệp Sở, mắt phun lửa, “Thằng phế vật, lúc nào mà mày còn ở đây phá đám. Cái tiền ít ỏi của mày cũng là Mộng Quyên cho, cũng mặt dày mà đem . Còn dám quen thống lĩnh đội tuần tra thành phố, mày quen cả thị trưởng luôn , tao thấy mày cái thằng vô dụng đúng là nghiện khoác lác !”

 

Khương Hải Vân càng càng tức, dường như tìm thấy chỗ trút giận, chỉ mũi Diệp Sở mà tuôn một tràng điên cuồng. “Khương Hải Vân, ông cửa kẹp đầu !” Hàn Mộng Quyên quát lớn, “Lỗi của chính ông gây , đừng đổ lên đầu Tiểu Sở mà trút giận.”

 

Khương Hải Vân hừ lạnh, “Chuyện đúng là của , nhưng xét kỹ , cũng thoát khỏi liên quan đến thằng nhóc .” Diệp Sở ngơ ngác, chuyện dính dáng đến ?

 

Hàn Mộng Quyên tức đến bật , “Ông thử xem, liên quan đến Tiểu Sở ?” “Nói , vì cái thằng vô dụng ngày gài bẫy tên họ Tiền đó ?” Khương Hải Vân hùng hồn lý luận: “Đối phương bụng mời chúng ăn cơm, ngược hãm hại, trong lòng khó tránh khỏi oán khí. Chắc chắn là vì nuốt trôi cục tức , nên mới nảy sinh ý định trả thù, chứ nếu vô cớ vô cớ, đối phương hãm hại chứ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-100-khuong-hai-van-vo-liem-si.html.]

Diệp Sở khóe miệng giật giật, ông bố vợ của đúng là vô liêm sỉ hết sức. Chuyện mà cũng thể cố tình kéo . Ông lừa, chẳng lẽ não ?

Mèo Dịch Truyện

 

Hàn Mộng Quyên mỉa mai, “Ông đúng là giỏi tìm cớ cho bản , rõ ràng là tự não nên mới lừa, mà còn mặt dày đổ cho khác. Hơn nữa, lúc đầu chúng đều khuyên ông đừng xung động, ông lọt tai ? , ông chính là cái đầu heo, cả đời bùn nhão trát lên tường , cũng chẳng trách ông nội thích ông.”

 

Hàn Mộng Quyên đang tức giận, hết lời, khiến Khương Hải Vân mặt đỏ tía tai. “Hàn Mộng Quyên, cô bớt tự cho là đúng . Chẳng là vì cô sinh cho con trai, nên ông nội mới thích phòng thứ hai của chúng …”

 

Thấy hai càng cãi càng dữ dội, Khương Quân Dao lớn tiếng quát, “Đủ !” Hai lập tức im bặt, nhưng vẫn hài lòng mà lườm .

 

Khương Quân Dao xoa xoa thái dương, “Có thời gian ở đây cãi , thà nhanh chóng tìm mối quan hệ, xem lấy tiền .” Hai nghĩ cũng , lập tức gọi điện tìm mối quan hệ. bận rộn một hồi, cha con Tiền Hâm ôm tiền bỏ trốn nước ngoài từ lâu .

 

Khả năng thu hồi tiền là vô cùng nhỏ. “Thế thì bây giờ?” Hàn Mộng Quyên mặt đầy vẻ suy sụp.

 

Thấy bà như , Diệp Sở nhặt tấm thẻ lên và , “Mẹ, trong tấm thẻ mấy chục tỷ, cứ cầm lấy mà dùng .” Khương Hải Vân quát lớn, “Thằng phế vật, mày im miệng , tao thấy mày đúng là cố tình đến đây chọc tức chúng mà.”

 

Diệp Sở giải thích, liền đột nhiên cảm thấy một ánh mắt lạnh lẽo sang. “Đủ , chuyện sẽ tự tìm cách giải quyết, giúp thì thôi, nhưng đừng đến gây thêm rắc rối.” Khương Quân Dao giọng nghiêm khắc.

 

Diệp Sở nghiêm túc chằm chằm đối phương, “Lời thật , cầm thẻ ngân hàng kiểm tra là .” “Không cần thiết.”

 

Khương Quân Dao giọng lạnh nhạt, đáy mắt thoáng qua vẻ thất vọng. Sau đó cô Khương Hải Vân và Hàn Mộng Quyên, “Bố , hai đừng cãi nữa, chuyện con sẽ nghĩ cách.” Nói xong, cô liền lên lầu.

 

Diệp Sở thầm lắc đầu, đến nước , mà đối phương chẳng tin lấy một chút. Không khó để nhận , từng lọt mắt Khương Quân Dao.

 

“Thằng phế vật, năng lực còn c.h.ế.t chịu nhận, suốt ngày chỉ khoác lác.” Khương Hải Vân lườm Diệp Sở một cái, mặt đầy khó chịu.

 

“Ông im miệng !” Hàn Mộng Quyên vui quát, sang Diệp Sở, “Tiểu Sở, Quân Dao tính cách nó đó, con đừng chấp nhặt với nó.”

 

Nhìn tấm thẻ ngân hàng trong tay, bà chần chừ một lát, vẫn chọn nhận lấy, định bụng sẽ giữ giúp . “Vì con tấm lòng , sẽ nhận , đợi rủng rỉnh sẽ trả cho con.” Bà tươi roi rói, trông vui vẻ, nhưng trong lòng thầm thở dài.

 

Diệp Sở thứ đều , chỉ điều thích khoác. Rõ ràng, bà cũng tin lời Diệp Sở. Phải thôi, một mới tù, ngay cả việc cũng , đột nhiên lấy mấy chục tỷ, ai mà tin .

 

 

Loading...