Bá Đạo Y Vương - Chương 10: Chết thảm lăng trì, Nguyệt Hoa Chi Thể ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:49:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thằng nhóc , ngoan ngoãn bó tay chịu trói, tao thể tha cho mày một cái c.h.ế.t thây.” Lý Trọc cợt .
Diệp Sở vẻ mặt khinh thường, còn khiêu khích ngoắc ngoắc ngón tay.
Lý Trọc giận dữ: “Ngông cuồng! Chết cho tao!”
Bùm!
Viên đạn xé gió bay thẳng về phía Diệp Sở.
Diệp Sở hề né tránh, giơ hai ngón tay kẹp nhẹ một cái.
Viên đạn đang bay tốc độ cao cứ thế kẹp chặt.
Thấy né, ban đầu còn lạnh, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng , tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.
Dùng tay bắt đạn, đây rốt cuộc là loại quái vật gì ?
Ngay cả Khai Mạch Tông Sư cũng thể điều chứ?
Sắc mặt Lý Trọc tái mét, nhận thể chọc một kẻ thù lớn.
Tư Mã Tài tuy cũng sợ hãi, nhưng nhiều hơn là tức giận.
“Sợ cái gì? Hắn chỉ một , xông lên cho tao! Ai g.i.ế.c thằng tạp chủng , thiếu gia đây sẽ cho một trăm triệu!”
Dưới trọng thưởng, tất dũng phu.
Một gã đàn ông vung d.a.o dưa hấu: “Anh em, cùng xông lên!”
Lý Trọc cũng nhanh chóng nổ súng, hai tiếng bùm bùm, hai viên đạn bay thẳng đến đầu và tim Diệp Sở.
Không còn cách nào khác, đắc tội Diệp Sở, chỉ thể liều c.h.ế.t một phen.
Diệp Sở giơ tay bắt lấy hai viên đạn, tay búng nhẹ một cái, viên đạn trong tay bay .
Vút!
Một bên xương bánh chè của gã đàn ông lập tức vỡ vụn, m.á.u tươi tuôn chảy xối xả.
“A, chân của …”
Đám đông vốn đang rục rịch xông lên bỗng chốc im lặng.
“Một lũ phế vật! Thằng nhóc dám g.i.ế.c , nhanh lên!”
Tư Mã Tài tức giận gầm lên.
Mèo Dịch Truyện
Vút vút!
Diệp Sở búng hai viên đạn bắt .
Hai lỗ m.á.u xuất hiện đầu gối Tư Mã Tài, lập tức đau đớn đến xé ruột xé gan.
Ánh mắt Diệp Sở quét qua : “Còn ai thử nữa ?”
Mọi im như tờ, theo bản năng lùi , dám tay nữa.
“A a a, đồ tạp chủng ch.ó má, mày sẽ c.h.ế.t tử tế!”
Tư Mã Tài đau đớn đến biến dạng mặt mũi, điên cuồng gào lên: “Tao thề, nhất định sẽ g.i.ế.c cả nhà mày!”
Cơn đau kịch liệt, cộng thêm đôi chân phế khiến trở nên điên loạn.
Sắc mặt Diệp Sở tối sầm: “Mày thật sự nghĩ tao dám g.i.ế.c mày ?”
Anh tay sát hại vì mới ngoài, gây chuyện.
Tư Mã Tài điên cuồng lớn: “Ha ha ha, mày xem cái vẻ nhát gan của kìa, cho trăm cái gan cũng dám động thủ với thiếu gia đây.”
Lý Trọc vốn ôm một bụng bực tức, nếu Tư Mã Tài, rước những chuyện phiền phức .
Giờ chế giễu, lửa giận trong lòng thể kiềm nén nữa.
Hắn dậy, nhặt con d.a.o dưa hấu, nhanh chóng bước tới.
Xoẹt xoẹt hai nhát c.h.é.m đứt cánh tay Tư Mã Tài, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe lên mặt .
“Tao mày! Mày thật sự nghĩ là cái thá gì ? Không Tư Mã gia, mày chỉ là một cọng rơm rác!”
Tư Mã Tài kêu la t.h.ả.m thiết, trong mắt tràn đầy oán độc.
“Tạp… tạp chủng, chúng… chúng mày đều chết!”
Lý Trọc lười biếng để ý, nhanh chóng đến mặt Diệp Sở, vẻ mặt nịnh nọt: “Đại ca, ngài hài lòng ạ?”
Diệp Sở khẽ gật đầu, đó về phía đám đàn ông, nhàn nhạt : “Các lên, mỗi cho tên đó một nhát dao.”
Mọi , nhất thời ai động đậy.
Lý Trọc trừng mắt: “Mẹ kiếp, tai điếc hết ? Không thấy đại ca gì ?”
Đám đàn ông dám do dự nữa, nhao nhao xông lên ‘bổ sung’ dao.
Ngay cả gã đàn ông gãy xương bánh chè cũng lên c.h.é.m một nhát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-10-chet-tham-lang-tri-nguyet-hoa-chi-the.html.]
Mà còn c.h.é.m ác nhất.
Gã đàn ông cảm thấy chân phế đều là do Tư Mã Tài hại.
Tư Mã Tài cho đến c.h.ế.t cũng ngờ, Diệp Sở thật sự dám g.i.ế.c , hơn nữa còn là lăng trì.
lúc , ông lão đang hôn mê tỉnh dậy.
Nhìn thấy Tư Mã Tài m.á.u thịt be bét, sắc mặt ông đại biến, đó hai lời, bỏ chạy.
Diệp Sở thể cho ông cơ hội, cầm lấy chén bàn ném .
Chén vỡ vụn, đầu ông lão cũng xuất hiện một lỗ máu, c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Diệp Sở nhe răng với Lý Trọc: “Đầu trọc lớn, chuyện đó chắc mày xử lý thế nào chứ?”
Lý Trọc vội vàng gật đầu: “Đại ca yên tâm, chuyện hôm nay tuyệt đối sẽ truyền ngoài.”
Đùa , những ở đây đều tay.
Một khi Tư Mã gia , bọn họ ai chạy thoát.
Diệp Sở khẽ gật đầu: “Đi ngoài , tiện thể xử lý thi thể.”
Lý Trọc dám do dự, lập tức sai mang t.h.i t.h.ể khỏi văn phòng.
Diệp Sở đến mặt Hoàng Phủ Thi Nguyệt, đối phương d.ụ.c hỏa thiêu đốt.
Phải rằng, dáng vẻ Hoàng Phủ Thi Nguyệt lúc vô cùng quyến rũ.
Nếu ngoài, Diệp Sở thể sẽ giữ .
Ngửi thấy mùi đàn ông, Hoàng Phủ Thi Nguyệt lập tức nhào tới, may mắn Đông Mai kịp thời ngăn .
“Đặt cô lên ghế sofa.”
Đông Mai vẻ mặt cảnh giác: “Anh gì?”
Diệp Sở liếc trắng mắt: “Đương nhiên là giải độc, thì còn gì nữa?”
Đông Mai lập tức giận dữ: “Hỗn đản! Anh cút , ở đây, đừng hòng đụng một sợi tóc của tiểu thư!”
Vốn dĩ cô ơn việc Diệp Sở tay.
ngờ thừa nước đục thả câu.
Diệp Sở cạn lời: “ là dùng chân khí giải độc, cô nghĩ cái gì ?”
Đông Mai đỏ bừng mặt, hừ lạnh: “Ai bảo rõ ràng.”
Cũng trách cô hiểu lầm.
Hoàng Phủ Thi Nguyệt trúng t.h.u.ố.c kích dục, giải độc, cần cái .
“Anh nhất đừng ý đồ , nếu sẽ g.i.ế.c .” Cô lạnh lùng .
Diệp Sở lười biếng để ý, điểm vài huyệt đạo Hoàng Phủ Thi Nguyệt, phong tỏa hành động của cô, đó đỡ cô thẳng dậy.
Hai lòng bàn tay chạm , vận chuyển chân khí, để nó tiến cơ thể Hoàng Phủ Thi Nguyệt.
“Ừm, đây là…?”
Ánh mắt Diệp Sở ngưng đọng, cẩn thận kiểm tra, phát hiện Hoàng Phủ Thi Nguyệt là thể chất đặc biệt.
Đó là một loại thể chất tên Nguyệt Hoa Thể, thể hấp thu nguyệt hoa để tu luyện, hiếm thấy.
“Vận may của quá ?”
Diệp Sở thầm cảm khái, tự hỏi vận may của quá ?
Theo chân khí nhập thể, t.h.u.ố.c k.í.c.h d.ụ.c trong cơ thể Hoàng Phủ Thi Nguyệt hóa thành mồ hôi, ngừng bài tiết qua lỗ chân lông.
Hơn hai mươi phút , Hoàng Phủ Thi Nguyệt trở trạng thái bình thường.
Diệp Sở thu tay, : “Tiểu thư Hoàng Phủ, cảm thấy thế nào?”
“Đỡ hơn nhiều , đa tạ tiểu tay.” Hoàng Phủ Thi Nguyệt tiên bày tỏ lòng ơn, đó tò mò hỏi: “Chưa tiểu quý danh là gì?”
“Diệp Sở.”
Diệp Sở cái tên, ánh mắt chớp chằm chằm Hoàng Phủ Thi Nguyệt.
Quần áo cô sớm ướt đẫm mồ hôi, dính chặt , đường nét bên trong càng thêm rõ ràng.
Hai cúc áo n.g.ự.c bung vì lúc nãy giằng co.
Có thể thấy một khe n.g.ự.c trắng nõn sâu hun hút, làn da ẩm ướt, vài giọt mồ hôi từ từ trượt xuống theo khe ngực.
Trông vô cùng hấp dẫn.
“Tên lưu manh thối tha, cái gì đấy?”
Đông Mai lớn tiếng mắng.
Hoàng Phủ Thi Nguyệt cúi đầu xuống, lập tức mặt mày đỏ bừng, vội vàng lưng .