"Đây đều là chuẩn cho." Ôn Thời với Hồ Tiểu Ngọc.
Ngồi bên cạnh, Đường Thiệu Khả thò đầu : "Mẹ của cô là sáng lập thương hiệu Mộc Hạ, chắc sản phẩm là của Mộc Hạ nhỉ?"
Ôn Thời hỏi bất ngờ. "Có lẽ ."
Khi Đường Thiệu Khả nhắc đến gia thế của Ôn Thời, cả nhóm chút ngại ngùng. Hồ Tiểu Ngọc liếc cô , ánh mắt mang theo chút cảnh cáo.
Đường Thiệu Khả dường như nhận , tiếp tục hỏi: " thích sản phẩm của Mộc Hạ. Mùi từng ngửi qua, là sản phẩm mới mắt ?"
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
"Từ đến giờ đưa gì thì dùng nấy."
"Thật là hạnh phúc." Đường Thiệu Khả : "Cô Ôn đúng là cần lo lắng những việc nhỏ nhặt như ."
[Chị đang mỉa mai Bình Hoa là tiểu thư gì ?]
[Vậy nên chợ mua rau chắc cũng là kịch bản.]
Ôn Thời nhận ẩn ý đó. Cô nhẹ: " , yêu thương lắm, từ đồ dùng cá nhân, quần áo đến trang sức đều là chuẩn . Bà chẳng bao giờ để lo lắng." Nói xong, cô còn giả vờ ngạc nhiên hỏi: "Các thế ?"
Hồ Tiểu Ngọc lườm cô một cái: "Được , , , cần khoe nữa!"
[Bám váy thật đáng ghét!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-84-cuoc-chien-khoe-me-va-cu-quang-cao-di-vao-long-dat.html.]
[Ghen tị khiến con trở nên xí, của Ôn Thời ơi, dì cần thêm con gái ?]
Các bình luận kéo lệch hướng, tất cả đều lên án hành động "khoe " của cô. Hashtag #ÔnThờiConCưngCủaMẹ# nhanh chóng xuất hiện.
Trang chính thức của Mộc Hạ cũng bỏ lỡ cơ hội, đăng ngay một bài :
[Sữa tắm mà cô Ôn sử dụng là hương liệu đặc chế riêng bởi bà Tống, sáng lập thương hiệu, là sản phẩm độc nhất vô nhị, chứa đựng tình yêu thương của , bán thị trường.]
Nhìn thấy dòng trạng thái , cư dân mạng phát điên, đua nũng phần bình luận. Tống Dĩnh ngớt, lập tức tổ chức bốc thăm phát quà, đẩy nhiệt độ của thương hiệu lên đỉnh điểm.
Sau đó, Đường Thiệu Khả vô tình quảng cáo miễn phí cho Mộc Hạ, tức đến suýt thổ huyết.
…
Trong lúc trò chuyện, cả nhóm đến khu trồng rau. Giang Trì Ấp sẵn danh sách, phân công nhiệm vụ cho .
Ôn Thời chậm , bên cạnh , khẽ che mic hỏi nhỏ: "Hái rau cúi , vết thương của chứ?"
"Không nghiêm trọng đến ." Anh cũng hạ giọng trả lời.
Ôn Thời nhíu mày, định gì đó thì Đường Thiệu Khả lớn tiếng gọi: "Cô Ôn và thầy Giang qua đây ? Đang thì thầm gì ?"
Khi cô gọi, máy lập tức hướng về phía hai . Vì cả hai đều hạ giọng chuyện nên vô thức gần , từ góc trông giống như họ đang tựa sát .