Ôn Thời đặt chân đến phim trường mới, đạo diễn Chu réo tên cô.
"Cuối cùng cô cũng lết xác tới ?" Ông quét mắt một lượt phán: "Mặt cô tròn như cái bánh bao kìa!"
Ôn Thời cứng . Chết tiệt, body-shaming công khai luôn!
Cô hề hề: "Đạo diễn, mắt ngài tinh như rada nhỉ, em mới hít khí thôi mà cũng béo lên ?"
"Đừng lươn lẹo!" Đạo diễn Chu hừ mũi. "Trong mắt , cô cần bốc ngay năm cân. Gò má sắc lên! Người máy gì má phúng phính như thế!"
lúc , Tô Di Ninh lướt qua. Cô nàng cố tình vén tóc, khoe trọn góc cạnh hảo, còn nhướng mày khiêu khích Ôn Thời.
"Đấy, cô chỉ cần một nửa của Tiểu Tô là mừng ." Đạo diễn Chu tiếp tục xát muối.
Tô Di Ninh thể lấn tới: "Mặt cô sưng đấy? Quản lý cân nặng kiểu gì mà lạ ?"
Ôn Thời hiểu . Đây là màn trả thù cho bữa thịt nướng hôm nọ! "Đồ nhỏ mọn." Cô lẩm bẩm.
"Cô cái gì?" Tô Di Ninh tay với tốc độ của một sát thủ, véo má Ôn Thời như véo một miếng mochi mềm dẻo.
"A... em gì... Chị Đại tha mạng!" Ôn Thời lập tức nhận sai.
Tô Di Ninh buông tha, còn dùng tay véo nốt bên má còn . "Ừm, mềm thật, nhéo tay ghê."
"Đạo diễn cứu em!" Ôn Thời cầu cứu trong vô vọng. Đáp cô là tiếng hô hố của ông Chu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-72-mat-tien-quoc-bao-cam-xam-pham.html.]
Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bàn tay rắn chắc từ vươn tới, gỡ tay Tô Di Ninh . "Đừng nhéo nữa, mặt cô là tài sản quốc gia đấy."
Ôn Thời , đập mắt là chiếc cằm V-line hảo. Suy nghĩ đầu tiên trong đầu cô là: Ủa, hôm nay ai cũng thích khoe cằm ? Trào lưu mới ?
Giang Trì Ấp thấy, mặt tối sầm , cũng tiện tay... véo một cái má cô.
Ôn Thời hóa đá.
Anh ho khan, mặt đổi sắc : " chỉ kiểm tra xem thật là tay thôi."
Cả trường nổ một trận long trời lở đất.
Ôn Thời ôm hai má đáng thương, uất ức hai "hung thủ", nhưng dám hó hé lời nào. Cô sang hét mặt đạo diễn Chu: "Ông cái gì mà ?!"
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Thấy cô tội nghiệp quá, Tô Di Ninh ngứa tay. Ôn Thời hoảng hốt, dùng tốc độ ánh sáng nấp lưng Giang Trì Ấp, chỉ ló đôi mắt lườm nguýt.
"Chị Tô, chị bớt tập tạ , tay chị mạnh như kìm !"
"Ồ, chị sẽ chuyên tâm tập tay, để dành véo em thôi!" Thấy Tô Di Ninh lao tới, Ôn Thời la lên: "Thầy Giang, hộ giá!"
Giang Trì Ấp cô kéo áo xoay như chong chóng, bực buồn . Anh đặt tay lên đầu cô, giữ : "Đứng yên!" sang Tô Di Ninh: "Thôi, đừng trêu cô nữa."
Tô Di Ninh tiếc nuối dừng , "chậc" một tiếng, ánh mắt như : "Đồ bảo mẫu."
Ôn Thời thoát nạn, thở phào. Sở thích bắt nạt khác của chị đúng là biến thái mà! Đáng sợ quá!
Giang Trì Ấp thấy, cố lắm mới bật thành tiếng. Anh khum tay che miệng, : "Đạo diễn Chu, ?"