Cảnh là nam nữ chính gặp ở quán bar, đó cãi đến tận ngõ tối. Miệng thì chuyện đại sự, nhưng mắt thì liếc tóe lửa, khí mập mờ đến cực độ.
Vấn đề vẫn như cũ. Tô Di Ninh thì như khúc gỗ, cảm xúc yêu đương. Giang Trì Ấp thì quá "thanh cao", diễn cảnh sâu lắng thì , chứ diễn cảnh trêu đùa thì thiếu hẳn cái chất "trai hư".
Ôn Thời đành tay. Cô cho Giang Trì Ấp một chiếc áo sơ mi đen vải lanh, kiểu dáng lãng tử, tóc mái xõa xuống che bớt vẻ "thanh niên nghiêm túc". Với Tô Di Ninh, cô yêu cầu nhân viên ánh sáng chiếu đèn ấm để ánh mắt cô mềm mại hơn.
Khi còn chút ánh sáng ban mai, cảnh bắt đầu.
Một nam một nữ từ quán bar bước , cãi nảy lửa.
"Em đừng khuyên nữa, tuyệt đối tin chính phủ mới. Nếu bắt , cứ việc tay, cần giảng đạo lý."
" việc nguy hiểm. Chiến thắng của trả giá bằng mạng sống của bao vô tội ?"
Sự chân thành của cô khiến động lòng. Anh nắm lấy cổ tay cô: "Nếu ai cũng như em, sẽ đành lòng. họ như ?"
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
"Em và khác ."
Anh bật mỉa mai: "Nếu em với , thấy những như mà vẫn nghĩ , sẽ tin em."
"Được, với !" Cô kiên quyết.
Anh ngẩn , nụ môi quyến rũ bí ẩn.
"Cắt! Qua ! Duy trì cảm xúc, cận mặt." Đạo diễn Chu hét lớn.
Ông sang Ôn Thời: "Cách của cô cũng hiệu quả đấy."
Ôn Thời cũng xem : "Có gì khó , gương mặt của Giang Trì Ấp linh hoạt, chỉ là khí chất của quá đặc biệt nên khác thường bỏ qua."
Đạo diễn Chu gật đầu: " là tồi. Lần nhận , cô hiểu Tiểu Giang còn hơn cả ."
Ôn Thời đây là fan cuồng của , dĩ nhiên hiểu rõ. cô chắc chắn thừa nhận, chỉ : "Có lẽ gương mặt của Giang lão sư là 'gu' của em thôi."
"Thật ? Anh cũng nghĩ tới..."
Ôn Thời giật , đầu thấy Giang Trì Ấp đang lưng, đầy ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-39-guong-mat-cua-giang-lao-su-la-mon-toi-thich.html.]
"Giang lão sư, sở thích ma dọa thế?"
Giang Trì Ấp : "Nếu Ôn lão sư lưng , chắc cũng dọa."
"Ai...? À, đến lời ? Không sai, mặt thầy Giang đúng là , chỉ tiếc là mọc thêm cái miệng."
Đạo diễn Chu suýt phụt .
Giang Trì Ấp cứng họng, đành : "Vậy xin Ôn lão sư, ?"
"Không dám." Ôn Thời đắc ý: " thầy Giang thành tâm xin , em đành miễn cưỡng chấp nhận."
"Thôi thôi, hai đừng đấu khẩu nữa." Đạo diễn Chu vội ngăn .
Ông với Giang Trì Ấp: "Lại đây xem . Tiểu Ôn tuy mỏ hỗn, nhưng bản lĩnh tồi."
"Được đạo diễn khen, em vui quá." Ôn Thời lập tức nịnh nọt.
Giang Trì Ấp cuối cùng cũng nhận , Ôn Thời giống như một con mèo, vuốt ve đúng chiều lông, thường xuyên khen ngợi, cô mới ngoan. Ngược , cô sẽ xù lông cào cho một trận.
Và , chính là bao giờ cô vuốt ve, chỉ cào.
Điều duy nhất khiến cô đối xử với , hóa là khuôn mặt .
Giang đại ảnh đế, vốn bao giờ dựa nhan sắc: Hôm nay là một ngày tan vỡ phòng tuyến.
Xem xong, Tô Di Ninh do dự một lúc với Ôn Thời: "Chúng kết bạn nhé."
"Được thôi."
Ôn Thời nhanh chóng đồng ý, trong lòng thầm. Sức hút của đúng là thể cản phá, thu phục thêm một fan!
Nhiệm vụ cứu vớt nữ phụ độc ác, thành!
Giang Trì Ấp bên cạnh, tiếng lòng của cô mà càng thấy hoang mang. Cô rốt cuộc đang nghĩ cái gì ? Sao cô hai đó sẽ hòa hợp?
Chắc đầu óc vấn đề thật ... Mà thôi, bây giờ cũng suốt ngày nghi ngờ điên. Bị cô ghét bỏ mà cứ gần, điên thì là gì?