Sáng hôm , Ôn Thời cuối cùng cũng nhận cuộc gọi "hỏi thăm" muộn màng từ Lưu Mỹ Phi.
Giọng bà mấy dễ chịu: "Chẳng cháu dính Giang Trì Ấp ? Dạo cháu lên hot search bao nhiêu ? Lên nhiều quá dễ phản tác dụng đấy!”
“Những việc dì nên xử lý ?” Ôn Thời đang ăn sáng cùng , cô hề né tránh: “Hot search tối qua, dì , tại dì giải quyết?”
Thấy cô nổi giận, Lưu Mỹ Phi vội dịu giọng: "Tiểu Thời , dì cũng bận mà. Tiểu Mạnh cũng thế, chuyện lớn mà báo cho dì. May mà …” Bận? Chắc là bận đếm tiền của chứ gì.
Ôn Thời lạnh: “Nếu dì nhỏ bận quá lo , cháu tìm khác nhé.”
Lưu Mỹ Phi hoảng hốt: "Dì chỉ bận nhất thời thôi! Dì với cháu là bạn cũ, ai chân thành với cháu bằng dì nữa chứ?”
Ôn Thời lúc lật bài, nên : “Tối qua cháu sợ quá nên mới trách dì thôi. Dì là cháu lớn lên, cháu tin dì thì tin ai?”
Lưu Mỹ Phi mới yên tâm.
Suốt cuộc gọi, Tống Dĩnh gì. Đợi cô cúp máy, bà mới hỏi: “Dì nhỏ của con vẫn luôn vô tâm thế ?”
“Dạo dì vẻ bận ạ.” Ôn Thời cúi đầu uống cháo.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Sắc mặt Tống Dĩnh sa sầm: "Bận cái gì mà quan tâm con! Bao năm qua dì lấy bao nhiêu tài nguyên từ và trai con. Trong tay dì , nghệ sĩ nào giá trị hơn con?”
“Mẹ đừng giận, chắc vì chúng cho dì nhiều tài nguyên quá nên dì mới bận.”
Cô thật sự Lưu Mỹ Phi luôn xin tài nguyên từ gia đình . Không lạ gì khi bà coi trọng một diễn viên hạng trung như cô. Nếu cô nổi tiếng, bà sẽ thể tiếp tục xin xỏ nữa.
Tống Dĩnh ngốc, chỉ nghĩ một chút hiểu : “Con ý với Lưu Mỹ Phi từ lâu đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-34-lam-mot-co-gai-duoc-me-cung-chieu.html.]
Ôn Thời thấy bình tĩnh, liền kể chuyện.
Tống Dĩnh lập tức nắm mấu chốt: “Tiền của con là do bà quản lý ?”
“Vâng, nhưng cũng nhiều, chỉ ba mươi triệu thôi.”
Tống Dĩnh nắm tay cô, an ủi: “Con dùng tiền tiêu vặt của đầu tư, thế là giỏi hơn mấy đứa phá gia chi tử bên chi ba !”
Bà tiếp: “Chuyện của Lưu Mỹ Phi con đừng lo, sẽ điều tra giúp con. Mẹ cũng xem bạn cũ 'chăm sóc' con gái thế nào!”
Ôn Thời , lập tức thấy yên tâm, ôm chầm lấy bà: "Mẹ ơi, con ? Tối qua hai đứa con luống cuống hết cả lên.”
Tống Dĩnh chọc trán cô: "Con đấy, chuyện gì cũng với trai, cứ tự gánh chịu?”
Ôn Thời dụi đầu vai bà: "Từ nay con sẽ thế nữa. Con quyết định , từ nay con sẽ một đứa con gái cưng vô dụng, sự nhờ gánh vác!”
“Con bé !” Tống Dĩnh cô chọc , nhưng mắt hoe đỏ.
Hai con ăn sáng xong, cùng đến phim trường.
Vừa đến nơi, Tống Dĩnh thấy bất . Bên cạnh Ôn Thời chỉ mỗi Tiểu Mạnh, xe đưa đón cũng là xe của đoàn phim, đến một chiếc xe bảo mẫu Lưu Mỹ Phi cũng chuẩn cho cô.
Bà lập tức gọi cho Ôn Tịch Vân: "Trước hết con cho em gái một chiếc xe bảo mẫu . Con bé ở phim trường cả ngày, đến chỗ nghỉ ngơi cũng .”
Ôn Tịch Vân đồng ý ngay.
Tống Dĩnh con gái đang cạnh đạo diễn Chu, gương mặt bà ánh lên nụ dịu dàng: "Con bé thực sự thích công việc , đạo diễn quý nó lắm, ngày nào cũng vui vẻ.”
“Nó vui là .” Ôn Tịch Vân : “Mẹ cứ ở vài ngày, phía cha con lo. Đợi con bớt bận sẽ đến thăm và em gái.”