Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Ảnh Đế Biết Thuật Đọc Tâm Điên Cuồng Vì Tôi - Chương 215: Phiên ngoại 2 - Quay lại lúc nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-09-03 16:03:16
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi Ôn Thời công khai tình cảm trong lễ trao giải, cư dân mạng còn quá ngạc nhiên với những điều lớn lao xảy trong cuộc sống của cô. Việc cô đề cử Nữ chính xuất sắc nhất với phim Tầm Tiên Lộ và cuối cùng giành giải Ảnh hậu còn cảm thấy bất ngờ nữa.

Thậm chí, còn nghi hoặc bình luận: “Ảnh hậu? Cô là Ảnh hậu từ lâu ?”

Những thực sự vui mừng lẽ chỉ fan của Ôn Thời. Nhìn sự nghiệp của thần tượng ngày càng thăng tiến, họ dĩ nhiên cảm thấy tự hào, nhưng cũng chút bất mãn.

Khi phim, Ôn Thời tập trung công việc; đến khi nghỉ ngơi, cô cũng hề dành thời gian tương tác với hâm mộ. Ngoài các sự kiện lớn như lễ trao giải những bức ảnh chụp vội fan chia sẻ, cô ký hợp đồng đại diện thương hiệu, cũng tham gia các hoạt động giải trí. Cô thường xuyên “bốc ” khỏi mạng xã hội.

Đã , nửa của cô - Giang Trì Ấp, cũng giống hệt như cô. Hai thực sự là “trời sinh một đôi” trong khoản .

Vì thế, khi tin họ sẽ tham gia một buổi phỏng vấn trực tiếp, fan hâm mộ gần như phát cuồng, chen phòng phát sóng để đợi từ sớm.

Buổi phỏng vấn chủ yếu là nhằm quảng bá cho một hoạt động từ thiện, và đơn vị thực hiện là một kênh truyền thông uy tín.

Đối với các buổi phát trực tiếp, Ôn Thời và Giang Trì Ấp quá quen thuộc. Họ chào hỏi khán giả tự nhiên, khiến khí trở nên thoải mái ngay từ đầu.

Trong phần đầu, phóng viên chúc mừng Ôn Thời giành giải Ảnh hậu, và cô quên cảm ơn ủng hộ .

Sau đó, họ chuyển sang hỏi về những kỷ niệm khi Tầm Tiên Lộ. Ôn Thời lượt trả lời, đôi khi Giang Trì Ấp cũng xen bổ sung, tạo nên bầu khí vui vẻ, cởi mở.

Tuy nhiên, chuyện bắt đầu chuyển hướng khi nữ phóng viên đề cập:

“Hoạt động từ thiện nhằm hỗ trợ những trẻ em mồ côi. Theo thông tin chúng , Giang từng lạc mất bố thời gian sống ở trại trẻ mồ côi.”

Không khí lập tức đông cứng. Sắc mặt Ôn Thời tối sầm , cô hỏi thẳng:

 “Hoạt động từ thiện thì liên quan gì đến chuyện cá nhân của Giang ?”

Phóng viên vội vàng giải thích:

 “Chúng ý xúc phạm, chỉ nghĩ rằng lẽ việc tham gia ý nghĩa đặc biệt với Giang, xuất phát từ trải nghiệm thời thơ ấu của .”

Ôn Thời màn hình phát sóng, thấy nhiều bình luận đầy dấu chấm hỏi. Cô càng cảm thấy tức giận. Những câu hỏi duyệt đó đề cập đến chuyện . Việc bất ngờ tiết lộ quá khứ của Giang Trì Ấp công chúng như thật sự là một hành động thể chấp nhận.

định nổi giận thì Giang Trì Ấp giữ tay . Anh bình tĩnh trả lời:

 “ . Hoạt động từ thiện ý nghĩa lớn với .”

Dù câu trả lời trực tiếp xác nhận, nó cũng ngầm thừa nhận lời phóng viên.

Trên mạng lập tức dậy sóng. Nhiều Giang Trì Ấp xuất bình dân, nhưng ai ngờ từng một tuổi thơ như . Hàng loạt bình luận thể hiện sự thương cảm dành cho .

Buổi phỏng vấn thể tiếp tục như bình thường. Ôn Thời giữ vẻ mặt lạnh lùng đến cuối, chỉ trả lời ngắn gọn. Buổi phát sóng kết thúc một cách chóng vánh.

Ôn Thời lướt qua các bình luận mạng, càng xem càng tức giận. Trong mắt cô, những lời đồng cảm, thương hại vốn dĩ cũng là một kiểu tổn thương.

 “Em tin đây là trùng hợp! Nhất định điều tra rõ ràng, bắt kẻ . Em tuyệt đối để yên cho !”

Vừa về đến nhà, Ôn Thời nổi trận lôi đình, khiến Tống Dĩnh cũng giật , vội vàng dỗ dành cô, hứa sẽ giúp cô điều tra đến cùng.

Cuối cùng vẫn là Giang Trì Ấp nấu một bàn đồ ăn ngon, dỗ dành hồi lâu, mới khiến cô nguôi ngoai.

Ôn Tĩnh Vân dĩ nhiên cũng yên, cộng thêm nhân mạch của Giang Trì Ấp, nhiều bên cùng tay, chẳng ai thể che giấu .

Đối thủ cạnh tranh thấy công ty giải trí Ôn thị ngày càng mạnh mẽ, liền nghĩ chiêu trò hạ lưu , chẳng qua cũng chỉ gây khó dễ mà thôi.

Ôn Thời tức giận đến mức quyết đoán bảo Tiểu Mạnh giành lấy vài hợp đồng của nghệ sĩ bên đó. Giang Trì Ấp và Ôn Tĩnh Vân bàn bạc một phen, chỉ lôi kéo nhân tài mà còn chèn ép đối phương đến mức lao đao, cuối cùng bọn họ tìm đến Ôn Khải Minh cầu xin.

Ôn Khải Minh thấy thì suýt chút nữa nhảy dựng lên. Ông Ôn Thời tức giận đến mức nào, bình thường chẳng cho ông sắc mặt , nếu để cô chuyện , khi thẳng tay chặn ông mất!

“Cút! Mau ném ngoài cho ! Nói với , nếu giậu đổ bìm leo thì nên điều mà biến càng xa càng !”

ngay khi nọ bước khỏi tòa nhà Ôn thị, một đám du côn gây sự, đánh đến mức nhập viện, hai chân đều gãy.

Ôn Thời tin, lập tức sang Giang Trì Ấp, hỏi: “Là Giang ?” (Giang là chỉ bố của Ấp ca nha)

Giang Trì Ấp nhếch mép lạnh: “Chuyện lạc đối với ông cũng là nghịch lân, điều tra mà chẳng điều tra cho trọn vẹn.”

“Còn điều tra nữa cơ ?” Ôn Thời khẩy, gì thêm, mà sang bảo Ôn Tĩnh Vân lấy bản tài liệu điều tra của đối phương.

Quả thực họ bỏ ít công sức, thậm chí còn tìm đến cô nhi viện năm đó, thu thập lời kể của những liên quan.

“Một đứa trẻ ngoan, chỉ là bình thường thích chuyện. Để tự lo tiền học, nó đủ việc, gầy trơ xương. Giờ thì , là đại minh tinh…”

“Nổi tiếng đánh liều mạng, ai ở khu mà dám động đến nó? Năm đó chỉ giành của nó mấy đồng, liền đánh đến chảy m.á.u đầu, xem, vết sẹo vẫn còn đây…”

“Tính cách cô độc, trầm lặng, là thấy ưa nổi, chứ chẳng giống bộ dạng minh tinh bây giờ…”

Ôn Thời vốn từng sống , nhưng qua từng câu từng chữ, cô mới thực sự hiểu rõ, sống khó khăn đến mức nào. Chỉ vài dòng ngắn ngủi, cô đến mức nước mắt rơi ngừng.

Đau lòng , nhưng nhiều hơn cả là sự cảm kích và may mắn—may mắn vì lớn lên bình an, may mắn vì từng bước đến ngày hôm nay.

Có lẽ vì nghĩ quá nhiều, tối hôm đó, cô liền một giấc mơ khiến bản rõ là thật ảo.

Khi Ôn Thời mở mắt, cô thấy đang chiếc giường trong đại trạch của Ôn gia.

Cô còn kịp định thần thì chị Triệu đến gõ cửa.

“Tiểu thư, dậy thôi, sắp trễ học đấy.”

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-215-phien-ngoai-2-quay-lai-luc-nho.html.]

Đi học? Đùa cái gì

Ôn Thời sững sờ, lập tức bật dậy chạy đến gương.

Hai tay nhỏ nhắn, đôi chân ngắn ngủn, hai má vẫn còn chút bầu bĩnh của trẻ con—đây chính là cô hồi bé!

Cô… trở về quá khứ ?

Ôn Thời kinh ngạc che mặt, bình tĩnh một chút, lập tức nghĩ đến Giang Trì Ấp.

Cô bật dậy, tìm cặp sách của .

“Lớp Hai, năm nay chính là thời điểm Giang Trì Ấp kẻ thù của bố bắt .”

Ôn Thời nắm chặt tay. Cô nhất định tìm , tuyệt đối thể để chịu khổ thêm nào nữa!

Xuống lầu, cô thấy giọng của Ôn Khải Minh.

“Lớn tướng mà còn gọi dậy, đúng là chiều hư quá mức!”

“Con bé đang tuổi lớn, ngủ thêm một chút thì chứ? Anh ồn ào cái gì?” Tống Dĩnh tức giận đáp.

“Chỉ nó là tiểu thư nuông chiều chắc? Lúc Tĩnh Vân bằng tuổi nó, như thế !”

Nghe bố cãi , Ôn Thời bĩu môi. Lâu lắm thấy cảnh tượng , cũng hoài niệm thật.

Vừa thấy cô xuất hiện, hai lập tức ngừng tranh cãi. Ôn Tĩnh Vân sang lườm cô.

Ôn Thời vờ như thấy, lễ phép chào: “Mẹ, chào buổi sáng.” Sau đó sang đang im lặng ăn sáng: “Anh, chào buổi sáng.”

Ôn Tĩnh Vân suýt nữa rơi nĩa, ngẩng đầu cô như thể thấy quỷ.

Ôn Thời phớt lờ ánh mắt của , cầm một chiếc sandwich, nghĩ nghĩ, lấy thêm một cái.

“Con sắp trễ , con đây!”

xong liền vội vã xách cặp chạy ngoài.

“Con chạy từ từ thôi, uống hết sữa !” Tống Doanh vội vàng gọi với theo. khi bà đuổi đến cửa, chỉ còn thấy chiếc xe rời khỏi sân.

Ôn Thời nào tâm trí học hành, cô trực tiếp bảo tài xế đưa đến cổng trường của Giang Trì Ấp.

“Tiểu thư, cô đến đây ?” Tài xế quanh trường học cũ kỹ, chút cau mày.

“Gặp một bạn.” Ôn Thời lấy gói giấy đựng sandwich. “Chú đợi cháu ở đây nhé!”

Xuống xe, cô xách theo đôi chân ngắn mà chạy trong trường. Lúc đang là giờ tự học buổi sáng, nhưng trường vốn là trường hạng ba nổi tiếng. Tiếng học bài chẳng bao nhiêu, ngược tiếng ồn ào, đùa giỡn thì rộn ràng dứt.

Lớp 9 ban 6, tìm !

Ôn Thời thở hổn hển cửa lớp.

tìm Giang Trì Ấp!” Giọng trong trẻo của cô bé lập tức thu hút sự chú ý của cả lớp. Những học sinh đang cãi cọ, đánh đùa liền im lặng trong thoáng chốc.

Thấy là một cô bé nhóc con, bắt đầu ồn ào trở .

“Giang Trì Ấp, tìm kìa!”

gọi lớn. Lúc Ôn Thời mới rõ, ở góc cuối lớp, một thiếu niên đang nhíu mày cô, chính là phiên bản trẻ con của Giang Trì Ấp.

Khác với Giang Trì Ấp mà cô quen thuộc, giữa chân mày của thiếu niên chỉ lạnh lùng, mà còn nét âm trầm, gai góc. Rõ ràng là dáng vẻ của một kẻ khó đối phó.

“Giang Trì Ấp!” Ôn Thời hề sợ hãi, nhón chân vẫy tay với .

Thiếu niên Giang Trì Ấp lúc mới dậy, vẻ mặt đầy phiền muộn ngoài. “Em là…”

Cậu còn kịp hỏi hết câu, nhét tay một gói giấy ấm áp.

“Em tên là Ôn Thời, từ nay em sẽ là tài trợ… À , là chăm sóc , Giang… , Anh Trì Ấp.”

Đôi mắt đen của Giang Trì Ấp bỗng trợn lớn: “Em đang nhăng cuội gì đấy…”

“Giờ em còn học, trưa nay em sẽ đến tìm nhé!” Ôn Thời đợi thêm, chạy mất.

Vừa qua một khúc quanh, cô tựa tường xuống, nước mắt ngừng tuôn rơi.

Gầy, thực sự gầy. Khuôn mặt còn mang thương tích, quần áo rách rưới, đôi giày cũng thủng lỗ chỗ. Ánh mắt lạnh lẽo như sói con, mà xót xa chịu .

Giang Trì Ấp nhíu mày, ngẩn tại chỗ một lúc lâu mới lớp. Cậu mở gói giấy mà cô bé đưa.

Hai chiếc sandwich mềm mại, thơm phức.

“Con bé nhóc nãy là ai ?”

Giang Trì Ấp lạnh giọng đáp: “Một đứa trẻ rảnh rỗi, con nhà giàu tỏ lòng thương cảm khác mà thôi.”

Loại từng thấy nhiều , chẳng qua chỉ là hứng thú nhất thời, bố thí cho họ vài hôm là quên ngay.

Chỉ là đặc biệt hơn một chút, đến là một đứa trẻ. Có lẽ bố cô bé đang chuyện với giáo viên về tình hình của đó .

Cậu nghĩ , nuốt nước bọt, cất chiếc sandwich. Bất kể mục đích là gì, ít nhất bữa trưa và bữa tối hôm nay .

Loading...