Khi phần trình diễn của Ôn Thời kết thúc, buổi hòa nhạc bước giờ nghỉ.
Ngồi giữa đám đông, Giang Trì Ấp – trùm kín mít – vẻ nổi bật một cách kỳ lạ. Cô gái cạnh tò mò hỏi: “Anh trai, là fan của ai thế?”
Anh lạnh nhạt đáp: “Ôn Thời.”
Cô gái lập tức phấn khích: “Anh cũng là fan của Bình Hoa ? cũng ! Trời ơi, cô đúng là đỉnh của chóp!”
Cô gái liếc ghế trống bên cạnh , dò hỏi: “Anh bạn gái cho leo cây ?”
Khóe mắt khẽ cong lên: “Không, cô sắp đến .”
Một lúc , quả nhiên một cô gái trùm kín bước đến xuống cạnh .
Cô gái cạnh chỉ thấy nửa sống mũi hảo của mới tới, càng càng thấy quen. Là một fan cuồng, cô nhận ngay. Cô định hét lên thì thấy Giang Trì Ấp giơ ngón trỏ lên dấu im lặng.
Ôn Thời cũng sang, đặt ngón tay lên môi hiệu giữ bí mật nháy mắt tinh nghịch.
“Giang... Giang Trì Ấp?!” Cô gái gần như thể tin mắt .
Anh mỉm gật đầu.
Cô gái lập tức che miệng, phát tiếng hét lời, cảm thấy như cứu cả thế giới.
Để tránh gây náo loạn, hai lặng lẽ rời .
Trên xe, Ôn Thời mở Weibo xem phản ứng của cư dân mạng. Ngoài những bình luận về phần trình diễn, một hashtag kỳ lạ thu hút sự chú ý: #FanCủaBìnhHoaGiàuCỡNào.
Cô tò mò bấm , thấy bức ảnh chú Ứng cùng một nhóm lãnh đạo cấp cao, cầm băng rôn logo Tống Thị, cổ vũ trông vô cùng hài hước.
Cô đưa điện thoại cho xem. Anh cũng nhịn .
Cô lướt xuống, thấy một bức ảnh chụp giữa đám đông. Bình luận bên đang đoán danh tính của .
Ôn Thời sang , siết nhẹ tay : “Hay là, nhân dịp công khai luôn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-198-gioi-thieu-anh-voi-toan-the-gioi.html.]
“Cảm thấy áp lực ?”
Cô lắc đầu: “Không hẳn. Thật , em dùng cách của để công khai, chỉ là như bất công với .”
Nghe , ánh mắt lóe sáng. Anh kéo cô gần: “Anh càng mong đợi cách của Ôn lão sư đấy.”
“Vậy , em tin sẽ thích.” Cô mỉm , thầm nghĩ: ‘Phải nghĩ xem thế nào để giới thiệu với cả thế giới đây? Là Giang lão sư của em? Hay là bạn trai của em?’
Sau buổi hòa nhạc là tiệc mừng. Bốn cô gái ôm nức nở. Nghĩ đến việc từ nay mỗi một ngả, lòng Ôn Thời cũng chùng xuống. Cô cùng Hồ Tiểu Ngọc uống hai ly rượu.
Trên đường về, Giang Trì Ấp nghĩ cô say, bất lực trách: “Người giải tán nên buồn, em uống nhiều gì?”
Ôn Thời tay chân mềm nhũn nhưng vẫn cãi: “Em say, chỉ mệt thôi!”
“Được , say.”
Thấy tin, cô tức giận cấu mạnh tay : “Em lừa mà!”
Trong mắt , lời của cô hệt như say.
Về đến phòng, đỡ cô xuống rót nước. Khi , thấy cô , chỉ tiếng động trong phòng tắm. Anh gõ cửa, lo lắng: “Giờ em nên tắm, dễ ngã lắm!”
“Đã bảo em say mà!” Cô cởi đồ đáp , “Nước nóng giúp giảm mệt mỏi, ? Mau khỏi phòng em ! Đừng tưởng em say mà... Hừm, dù thì ngoài ngay!”
Nghe những lời , chỉ lắc đầu. Tiếng nước chảy “rào rào” khiến lòng bồn chồn, trong đầu hiện lên hình ảnh quyến rũ của cô sân khấu hôm nay, tai bắt đầu đỏ bừng.
Anh đang định lấy nước uống thì từ trong phòng tắm vang lên hai tiếng "Cạch! Bịch!"
“Sao ? Ôn Thời!” Anh lập tức chạy cửa.
“Em… em .” Giọng cô vọng , “Đều tại em dễ ngã, giờ thì ngã thật ! Đồ mỏ quạ!”
Cô lẩm bẩm vịn bồn rửa mặt để dậy, nhưng tay trượt, ngã sõng soài nữa, đau đến mức kêu lên một tiếng.
Cánh cửa phòng tắm "cạch" một tiếng mở .
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Cô ngẩng đầu bước , đầu óc trống rỗng, trong đầu chỉ vang lên tiếng thét: ‘Ôn Thời, não mày hỏng ? Sao khóa cửa chứ!’