Câu chuyện về , dù chi tiết, cũng chỉ gói gọn trong vài câu.
Sau khi lạc, tinh thần định. Khi đưa về, vì chấn thương của , bà càng thêm dằn vặt, bệnh tình trở nên trầm trọng. Để bà định, hai ít khi gặp . Mấy năm gần đây, bà quen với việc ở viện dưỡng lão, sống cùng bố .
Điều duy nhất giấu là tình trạng chấn thương thực sự của . Anh nghĩ nên đợi cô yêu thêm một chút nữa.
“Mẹ khi nước ngoài là giáo viên mỹ thuật. Mẹ chắc chắn sẽ thích em.” Anh hôn lên mu bàn tay cô.
Ôn Thời vuốt ve khuôn mặt , lòng đau như cắt. Cô thể tưởng tượng một thiếu niên hơn mười tuổi đối mặt với những chuyện đó sẽ .
Cô đột nhiên cảm thấy ơn, vì kiên cường trưởng thành, bước đến mặt cô, để họ bỏ lỡ .
“Quay xong phim , chúng sẽ thăm .”
Anh nghiêng đầu áp sát lòng bàn tay cô. Chính cô là tiếp thêm sức mạnh cho . Về , cả đời thể rời xa cô nữa.
Anh khẽ : “Được, nhất định sẽ vui.”
Hai tuy nhiều, nhưng trái tim dường như bao giờ gần đến thế.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Sau một ngày nghỉ, Ôn Thời việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-188-ve-sau-con-nhieu-thoi-gian.html.]
Những ngày đó, cô chạy qua chạy giữa hai đoàn phim. Sau một thời gian rèn luyện, các cảnh hành động của cô uyển chuyển mạnh mẽ, khiến chỉ đạo võ thuật ngớt lời khen.
Hôm nay, đoàn phim cảnh Lục Dao giả vờ ngăn cản Huyền Linh tàn sát dân làng.
Phần đầu là cảnh riêng của Giang Trì Ấp. Huyền Linh xông trấn nhỏ, g.i.ế.c chóc như ngóe. Diễn xuất của bùng nổ kiểm soát, khiến xem rùng .
Ôn Thời màn hình, thầm nghĩ, nếu thật sự rút lui khỏi màn ảnh, đó sẽ là một tổn thất lớn.
Cảnh riêng của nhanh chóng thành. Đến cảnh đối diễn, ba NG, đạo diễn Kiều chịu nổi nữa, cầm loa hét lên:
“Giang lão sư, dù trong lòng Huyền Linh động thủ, nhưng diễn cũng thật hơn chứ! Động tác của còn mạnh bằng Ôn Thời, giả quá !”
Cả đoàn phim đều sững sờ. Hiếm khi thấy NG liên tiếp như .
Giang Trì Ấp mặt đổi sắc, áy náy : “Xin , trạng thái của lắm.”
Đạo diễn Kiều cũng thấy nặng lời, bèn cho nghỉ ngơi.
Ôn Thời liếc Giang Trì Ấp. Người khác hiểu, chứ cô thì tỏng.
Anh sợ cô thương nên mới dám tay mạnh.