Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Ảnh Đế Biết Thuật Đọc Tâm Điên Cuồng Vì Tôi - Chương 134: Máu độc chiếm của anh bùng lên rồi!

Cập nhật lúc: 2025-09-02 15:53:55
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Giang Trì Ấp sang, Ôn Thời lập tức giơ tay vẫy chào, mặt cũng nở một nụ tươi rói.

rằng, một đại mỹ nhân lạnh lùng khi sẽ sức hút chí mạng đến mức nào, ngay cả Giang Trì Ấp cũng cảm nhận ánh mắt nóng bỏng đang dán chặt về phía cô.

Anh bước nhanh về phía Ôn Thời, dùng hình cao lớn của để chắn bớt một phần ánh mắt tò mò.

"Anh đến sớm ," Ôn Thời mỉm .

"Chỗ ở gần đây mà." Giang Trì Ấp cũng , cố gắng kiềm chế ý vòng tay ôm lấy eo cô. Cô sinh vốn là để thu hút ánh , nếu chỉ vì chút ghen tuông nhỏ nhặt mà kiềm chế , thì thật quá trẻ con .

Anh nghĩ , nhưng cơ thể mấy lời. Anh đưa tay , giọng trầm thấp: "Anh dẫn em đến chỗ ."

"Hửm?" Ôn Thời ngạc nhiên. Đây tiệc trang trọng gì mà lịch thiệp đến ?

Giang Trì Ấp cứ coi như thấy sự băn khoăn của cô, bàn tay vẫn kiên nhẫn chìa .

Thấy kiên trì, Ôn Thời cũng đặt tay lên tay , mỉm : "Hiếm khi Giang lão sư lịch thiệp đến thế đấy."

Giang Trì Ấp chỉ gì, đó khẽ kéo tay cô gần hơn.

Nhìn hai khoác tay bước đến, ít lập tức thu ánh mắt, bắt đầu tò mò về mối quan hệ giữa hai .

Giang Trì Ấp dẫn Ôn Thời đến bàn chính.

Lúc , Kiều Đông Tân và Thư Mạc đang trò chuyện. Thấy họ đến, cả hai liền đầu, gật đầu chào.

"Đạo diễn Kiều, Thư lão sư" Ôn Thời cũng gật đầu chào .

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Mọi vẫn xuống, Ôn Thời cũng đó họ trò chuyện. Cô rút tay đang đặt tay Giang Trì Ấp về, nhưng nắm chặt hơn.

Ôn Thời kinh ngạc, liền thấy đầu , vẻ mặt tự nhiên hỏi cô: "Em uống gì ?"

"Ừm, giống chăng?" Ôn Thời liếc ly rượu vang đỏ trong tay họ.

Giang Trì Ấp mỉm : "Em chẳng dị ứng với rượu ? Tất cả đều là quen, em cần uống rượu ."

"Hả?" Ôn Thời ngạc nhiên, dị ứng với rượu từ bao giờ thế?

đó cô liền hiểu ý của Giang Trì Ấp. Trong những dịp như thế , nếu cô uống rượu, chắc chắn sẽ đến mời, nhất là nên động ngay từ đầu.

Những khác cũng mỉm thiện với cô, đạo diễn Kiều Đông Tân cũng phụ họa theo: "Đều là bạn bè cả, Ôn lão sư cần khách sáo, cứ thoải mái thôi."

"Cảm ơn." Ôn Thời ngượng ngùng mỉm với .

Giang Trì Ấp cầm một ly nước cam từ bàn đưa cho cô: "Nước cam ?"

‘Anh đưa đến mới hỏi ’ Ôn Thời lườm một cái, đưa tay nhận lấy, nhỏ giọng : "Cảm ơn ."

Giang Trì Ấp với cô, đó tham gia cuộc trò chuyện.

Họ đang về chuyện đầu tư phim ảnh. Ôn Thời vốn thích đầu tư, rằng đây đều là những m.á.u mặt trong ngành, cô lập tức dỏng tai ngóng học hỏi.

Chỉ là họ chuyện càng ngày càng chuyên sâu, Ôn Thời vốn chỉ chuyên về quản lý, nên những kiến thức quá sâu khiến cô bắt đầu cảm thấy mơ hồ, dần dần cô lơ đễnh.

Cô ngước mắt Giang Trì Ấp, Thư Mạc đối diện.

Thư Mạc cũng ngoại hình xuất sắc, tính cách điềm đạm, mang khí chất của một đàn ông trưởng thành, thoạt khá giống Giang Trì Ấp.

khi Giang Trì Ấp, sự so sánh trở nên khá rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-134-mau-doc-chiem-cua-anh-bung-len-roi.html.]

Ôn Thời lập tức dừng suy nghĩ: ‘Đang nghĩ gì , tự dưng so sánh khác với Giang Trì Ấp gì! Không đúng, chẳng vô tình nâng lên ?’

‘Đã hai đàn ông xuất sắc như cạnh , thật khó để so sánh mà!’

‘Dù thế cũng nên so sánh! Hơn nữa, so với Thư Mạc thì thế thật là bất công với !’

Trong đầu cô, hai luồng suy nghĩ đang tranh cãi , còn ở phía Giang Trì Ấp, cuộc trò chuyện dường như phần ngưng trệ. Anh đưa tay che miệng, ho nhẹ một tiếng, kìm nén tiếng , mới với : "Xin , chúng đến ."

Tuy nhiên, việc cô nghĩ rằng Thư Mạc xuất sắc khiến chút, chỉ một chút vui.

Sau khi trò chuyện thêm một lúc, xuống và bắt đầu dùng bữa.

như dự đoán, trong những dịp như thế thể thiếu chuyện mời rượu, và càng uống nhiều, việc mời rượu càng trở nên hăng hái hơn.

Chỉ chỗ của Ôn Thời là yên tĩnh, ai bắt chuyện, mà là vì Giang Trì Ấp ngay bên cạnh cô, giống như một "hiệp sĩ áo đen" bảo vệ, thể hiện rõ mối quan hệ đặc biệt giữa hai , khiến khác dám đến gần.

Không ai quấy rầy, Ôn Thời cũng chẳng ăn thoải mái, cô đếm nổi đây là thứ bao nhiêu đến mời rượu Giang Trì Ấp .

"Anh chứ?" Ôn Thời liếc ly rượu của đầy , nhỏ giọng hỏi.

Giang Trì Ấp lắc đầu, nhỏ: "Em cứ ăn . Nếu em rời , sẽ gọi Tiểu Mạnh đến."

"Ồ, " Ôn Thời gật đầu, nhỏ giọng thêm: "Anh cũng ăn chút gì , uống nhiều thế cho dày ."

xong liền đẩy chén súp mặt về phía : "Súp bò chua cay, em động đũa, uống chút để lót ."

Với Giang Trì Ấp, lượng rượu chẳng là gì, nhưng sự quan tâm của cô khiến chút lâng lâng. Anh đưa tay cầm lấy chén súp, : "Vậy khách sáo nhé."

Ôn Thời liếc một cái, chỉ là một chén súp thôi mà, cô thể múc thêm. Cả buổi tối nay hành động thật kỳ lạ.

Cuối cùng, đến khi tiệc kết thúc, Giang Trì Ấp cũng chỉ uống đúng một chén súp đó.

Mặc dù tửu lượng của , nhưng khi bước khỏi phòng tiệc, bước chân của phần lảo đảo.

Trợ lý của theo, chỉ tài xế, nên Ôn Thời yên tâm để một xe, liền bảo Tiểu Mạnh dìu lên xe của cô.

Khi Ôn Thời lên xe, cô quanh bãi đỗ.

Tiểu Mạnh vốn mới trong giới, thấy liền ngay: "Chị đừng lo, em sẽ liên hệ với bộ phận truyền thông, dù ai chụp cũng thể đăng tải ."

"Cậu càng ngày càng rành việc đấy." Ôn Thời giơ ngón cái khen ngợi , : "Đưa Ấp ca về khách sạn ." Sau đó, cô lên xe.

Trên xe, Giang Trì Ấp tựa ghế, nghiêng đầu .

"Cười cái gì mà , chẳng là tại !" Ôn Thời tức tối lườm một cái.

Lườm xong, cô nhịn liếc thêm một nữa.

Anh trông thực sự vẻ say, ánh mắt nửa tỉnh nửa mê. Khi sự tỉnh táo còn kiềm chế đôi mắt sắc lạnh, nét quyến rũ ngầm dần hiện lên. Ánh mắt cô lướt qua phần cổ của một lúc.

Đường nét thon dài của cổ thực sự quá tuyệt!

Khi cô còn đang thầm khen ngợi, đột nhiên tay cô Giang Trì Ấp nắm lấy. Trước khi cô kịp phản ứng, kéo mạnh cô , khiến nửa của cô đổ về phía tay vịn của ghế .

"Anh phát điên gì ?" Ôn Thời ngẩng đầu, chạm đôi mắt đen nhánh của , hiểu vì cơn tức liền giảm ba phần.

Giang Trì Ấp cô, nhẹ: "Là em , chỉ để em rõ hơn thôi." Anh cúi sát mặt cô, hỏi nhỏ: "Thế , em thấy rõ ?"

Ôn Thời khuôn mặt phóng đại của , là vì sức ép thị giác vì lý do gì khác, cô cảm thấy da đầu như tê dại, một cảm giác tê tái lan khắp cơ thể.

Trời đất! Không lẽ cô thực sự đang trêu đùa !

Loading...