Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 273
Cập nhật lúc: 2025-03-22 22:07:25
Lượt xem: 2
Trong khu rừng nắng gắt, ánh nắng chói chang xuyên qua kẽ lá, rải xuống ngôi mộ giữa rừng.
Gió núi lạnh lẽo thổi qua, khiến vô số lá cây rung rinh xào xạc.
Ngôi mộ không xếp đá, không bia mộ, người c.h.ế.t chỉ được chôn cất qua loa.
Đất vàng tơi xốp chất đống trong rừng, tạo thành gò mộ đơn sơ.
Tên trộm cắp vô gia cư này, sau khi c.h.ế.t thật thê lương.
Khi cha mẹ, anh em hắn qua đời, sẽ không còn ai biết tên người nằm dưới mộ.
Ngôi mộ không bia này, tương lai sẽ bị thế gian lãng quên, trở thành ngôi mộ vô chủ trong rừng, bị cỏ dại lấn át.
Nhưng ít nhất lúc này, có người đến thăm nó.
Dù người đến thăm, không phải thân nhân.
Nhan Thanh và Mặc Ly đứng trước gò mộ đất vàng đơn sơ, đi vòng quanh quan sát.
Trước khi đến, Nhan Thanh đã chuẩn bị tinh thần phải tốn nhiều công sức mới gọi hồn hỏi quỷ được, thậm chí chuẩn bị tinh thần về không.
Nhưng hắn không ngờ, kẻ đứng sau lại hoàn toàn không quan tâm đến Hồ Lão Tam.
Nó tự tin đến mức, không sợ người khác truy tìm nó.
Như vậy xem ra, cái c.h.ế.t của Hồ Lão Tam có lẽ thực sự chỉ là tai nạn, chứ không phải bị diệt khẩu sau khi làm việc cho người khác...
Mặc Ly khẽ nói: "Chủ nhân đồng tiền này rất lợi hại, cũng rất tự phụ."
Không sợ người khác truy tìm nó, làm việc xấu xong hoàn toàn không dọn dẹp hậu quả, đây là sự tự tin đến mức nào...
Nhan Thanh mặt không biểu cảm nhìn gò mộ trước mặt, im lặng vài giây rồi nói: "Nó tự phụ hay lợi hại cũng không quan trọng."
Trước tai họa sinh tử, dù là hổ dữ ăn thịt người, Nhan Thanh cũng phải chọc vào râu nó.
Hắn cảm ơn Lão Dương Bì rồi cùng Mặc Ly ở lại, đợi trời tối.
Nắng gắt ban ngày, đa số hồn ma hoang dã không dám ló đầu, phải đợi tối mới mở đàn được.
Nhan Thanh lật ra "Truyện Trừ Yêu của Thẩm Nhị Tỷ", bắt đầu đọc truyện chờ trời tối.
Mặc Ly ngồi trên tảng đá lớn bên cạnh một lúc, thấy chán.
"Nhan Thanh, cậu có mang sách khác không?" Thiếu nữ tìm chuyện nói.
Nhan Thanh lục trong túi vải một lúc, lôi ra một cuốn truyện tranh ném cho Mặc Ly.
Trên bìa là con rồng xanh có lông mi, cùng cậu bé cười tươi, đeo gậy đỏ.
Cuốn truyện tranh Mặc Ly chia sẻ cho hắn trước đó, Nhan Thanh vẫn chưa kịp đọc.
Mặc Ly nhận truyện tranh, ngẩn người một chút.
"... Cậu đúng là Doraemon thật, trong túi thần kỳ gì cũng có."
Thiếu nữ lật truyện tranh cố gắng đọc.
Nhưng cuốn này cô đã đọc rồi, đọc một lúc thấy chán bèn đứng dậy.
"Thôi, tôi vào thành chơi, cậu đi cùng không? Còn sớm lắm mới tối," Mặc Ly nói: "Trên đường đến, tôi thấy một quán máy đánh bạc, đi chơi vài ván?"
Mặc Ly đưa ra lời mời chơi game.
Nhan Thanh lắc đầu: "Cậu đi đi, tôi ở đây đợi cậu."
Hắn chưa từng đến quán máy đánh bạc, rất tò mò về nơi khói thuốc mù mịt, đầy trẻ con đó, nhưng đã quen kiềm chế dục vọng, theo phản xạ từ chối Mặc Ly.
"Vu Quỷ Thuật" hắn đọc gần hết rồi, nhưng "Truyện Trừ Yêu của Thẩm Nhị Tỷ" vẫn chưa xong.
Hắn ngồi dưới ánh nắng yên lặng đọc sách, thiếu nữ một mình hát bài hát rời đi.
Còn sớm lắm mới tối, tính cách bồng bột của Mặc Ly, không thể ngồi đây mấy tiếng được.
"... Một cơn sóng chưa qua, một cơn sóng lại đến."
"Biển người mênh m.ô.n.g gió mưa, một cơn sóng chưa kịp qua, một cơn sóng đã đi, một đời người như giấc mộng tỉnh."
"Đáy Thái Bình Dương sâu thẳm buồn đau..."
Giọng hát trong trẻo của thiếu nữ dần xa trong rừng núi, Nhan Thanh ngồi dưới bóng cây đọc sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/273.html.]
Ánh nắng xuyên qua kẽ lá, rải những đốm sáng lên người, tay hắn.
Gió trong rừng núi trở nên tĩnh lặng, Nhan Thanh yên lặng ngồi cả buổi chiều.
Cuối cùng, hắn đã đọc xong cuốn "Truyện Trừ Yêu của Thẩm Nhị Tỷ".
Trong sách không nhắc đến Quỷ Vương Quan và cõi quỷ Ô Giang, nhưng kết thúc là Thẩm Nhị Tỷ dẫn đệ tử đã trưởng thành về Tạng Kha.
Thẩm Nhị Tỷ đi khắp nơi, quyết định về quê dưỡng lão.
Dù theo tuổi tác trong sách, lúc này Thẩm Nhị Tỷ mới hơn ba mươi tuổi.
Nhan Thanh bỏ sách vào túi vải, ngẩng đầu nhìn trời.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Mặt trời đã lặn sau núi xa, chân trời nhuộm đỏ ráng chiều.
Nhan Thanh đứng trong rừng núi đợi rất lâu, đến khi màn đêm buông xuống, trăng sao hiện ra, cô gái tên Mặc Ly vẫn chưa về.
Nhan Thanh không đợi nữa, mà lấy đồ từ túi vải ra, bắt đầu bày biện trước mộ.
Hắn rắc tro hương từng chút xung quanh gò mộ, bao vây ngôi mộ này.
Sau đó cắm nhang trước mộ, đốt nến, đặt tấm gương mới trước mộ, mặt gương nhẵn bóng hướng về Nhan Thanh.
Đợi đến khi màn đêm hoàn toàn bao phủ núi non, ánh trăng rải xuống núi. Nhan Thanh ngồi trước mộ Hồ Lão Tam, lấy mặt nạ ác quỷ đeo sau đầu.
Ánh nến le lói trong bóng tối, Nhan Thanh mặt không biểu cảm lấy chai nước khoáng, đổ m.á.u đỏ tươi vào bát.
Lại lấy giấy cắt sẵn, xếp ngay ngắn trước mặt.
Cuối cùng, hắn lấy trống nhỏ làm từ da Biến Bà, khẽ gõ.
Thùng thùng thùng -
Tiếng trống trầm đục, dần xa trong bóng tối.
Khuôn mặt Nhan Thanh, dưới ánh nến le lói trở nên âm u kỳ quái.
Môi hắn cử động, phát ra âm thanh trầm khàn kỳ dị.
"... Nến nhảy ba nhịp, suối trước cửa quấn ba vòng."
Theo âm thanh trầm khàn kỳ quái vang lên, xung quanh gò mộ đột nhiên yên tĩnh.
Những tiếng côn trùng chói tai trong rừng núi, đột nhiên biến mất.
Dường như lũ côn trùng đều trốn hết.
Âm thanh kỳ quái của Nhan Thanh, tiếp tục vang lên.
"Gió đông tây nam bắc đừng lưu lại, gà gáy canh ba quay đầu về."
"Hồ Lão Tam ơi Hồ Lão Tam, trăng lặn về tây đừng ham chơi, nhà có cơm nóng canh nóng đợi cậu về."
Gió âm lạnh lẽo thổi qua trước mộ, ngọn nến đang cháy đột nhiên rung mạnh.
Giây tiếp theo, ngọn lửa nến đột nhiên biến thành màu xanh.
Dưới ánh sáng xanh lét, khuôn mặt trắng bệch của Nhan Thanh trong bóng tối tựa như ác quỷ.
Chiếc mặt nạ ác quỷ sau đầu hắn, cũng trở nên sống động.
Như thể sau đầu hắn mọc ra một khuôn mặt quỷ dữ.
"... Hạt gạo về kho hồn về nhà, ba nén hương dẫn đường xa."
"Hồ Lão Tam ơi Hồ Lão Tam..."
Âm thanh trầm khàn kỳ quái của Nhan Thanh lan ra trong bóng tối, ngọn lửa nến xanh lét điên cuồng rung lắc.
Xung quanh rừng núi trở nên đen kịt, trên bầu trời đêm mặt trăng biến mất, sao trời biến mất.
Nhan Thanh như rơi vào một thế giới đen tối kỳ quái, ngoài phạm vi ánh sáng xanh lét của ngọn nến, hoàn toàn bị bóng tối nhấn chìm.
Âm thanh ma quỷ lạnh lẽo vang lên trong bóng tối.
Như có thứ gì đó kinh khủng đang bò trườn trong bóng tối.
Trong lòng Nhan Thanh, đột nhiên nhói lên.
Hồ Lão Tam này chẳng lẽ cũng biến thành ác quỷ rồi?
Cái động tĩnh này không giống hồn ma hoang dã chút nào!