Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 242

Cập nhật lúc: 2025-03-22 21:55:24
Lượt xem: 2

Pho tượng thần bằng gỗ, dưới ánh đèn pin trắng bệch trông có chút kỳ dị.

Nó dường như được chạm khắc từ gỗ cây hòe già, thân gỗ đen sẫm chắc nịch dính đầy bùn đất, tỏa ra mùi tanh của đất cùng một mùi lạ đặc trưng của gỗ hòe, vừa hôi lại vừa không hôi, ngửi vào khiến người ta cảm thấy choáng váng.

Thân hình ba đầu sáu tay của vị thần linh chi chít vết nứt, những dòng chú son hình nòng nọc phủ kín pho tượng gỗ, đã hòa làm một với vân gỗ.

Đồng tử được tạo thành từ mắt gỗ, đen thẫm sâu thẳm. Giữa hai lông mày dài hẹp vẽ ba con mắt dài hẹp chật chội.

Chiếc miệng cười toe toét, giữa những chiếc răng nanh bằng gỗ ngậm một mảnh ngọc cổ màu trắng sữa.

Chỉ cần nhìn vào pho tượng thần tà ác này, đã khiến người ta cảm thấy rùng mình.

Như thể nhìn thấy một thứ gì đó không thể lý giải, âm u đáng sợ.

Vẻ mặt cười toe toét của nó, như đang chế nhạo sự chống cự tuyệt vọng của ba người họ.

Nhậm Thanh lẩm bẩm: "Đi! Mau đi làm lễ!"

Cậu nắm lấy vách đá bên cạnh, cố gắng đứng dậy, hoàn toàn không dám nghỉ ngơi.

Nhưng vừa đứng lên, đầu gối và mắt cá chân đau đến mức khiến cậu nhăn nhó, lập tức cứng đờ tại chỗ, đau đến mức hít khí lạnh.

Ánh đèn pin của Mặc Ly chiếu vào mắt cá chân trái của Nhậm Thanh, phát hiện nơi đó đã bầm tím sưng to một mảng.

Cô ngồi xổm xuống, cuốn ống quần phải đang chảy m.á.u của Nhậm Thanh lên. Chỉ thấy dưới ánh đèn pin trắng bệch, đầu gối phải của Nhậm Thanh có một mảng thịt nát bươm, đất cát và m.á.u thịt lẫn lộn, trông vô cùng ghê rợn.

Cô gái nhìn Nhậm Thanh, nói: "Cậu bị thương nặng quá..."

Cô đứng dậy, đưa tay ra đỡ Nhậm Thanh.

Đối mặt với bàn tay đưa ra của cô gái, Nhậm Thanh bản năng có chút chống đối. Sự tiếp xúc thân mật khác giới này khiến lòng tự trọng của cậu thiếu niên không tự chủ trỗi dậy.

Nhưng cuối cùng, cậu vẫn cắn răng chịu đựng sự khó chịu trong lòng, để mặc cô gái đỡ mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/242.html.]

Lúc này tình huống nguy cấp, hoàn toàn không phải lúc để bận tâm những chuyện này.

Hai người đỡ nhau đi sâu vào hang động tối tăm.

"Phải tranh thủ thời gian, chỉ còn hơn mười phút nữa thôi..."

Nhậm Thanh trong vòng tay đỡ của Mặc Ly, bước từng bước nặng nề về phía sâu trong hang động, có chút sốt ruột.

Chiếc gương đồng trong tay cậu hướng về phía sau, trong hình ảnh phản chiếu, ba đôi giày lại đuổi theo.

Khoảng cách của chúng lúc này chỉ còn sáu bước.

Khi Nhậm Thanh và Mặc Ly đi vào căn phòng đá tối tăm sâu trong hang động, khoảng cách giữa ba đôi giày và họ chỉ còn năm bước.

Đoạn đường trong hang động ngầm vốn đã khó đi, Nhậm Thanh lại bị thương, càng tốn thêm thời gian.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Sau khi vào phòng đá, Nhậm Thanh lập tức nắm lấy pho tượng thần đào từ dưới đất lên, dùng sức đặt lên chiếc bàn thờ thần bí trong căn phòng đá tối tăm.

Toàn thân cậu đau rát, nhưng lúc này không có thời gian để xử lý vết thương.

Chiếc bàn thờ đầy sáp đỏ, tỏa ra khí tà ác không lành.

Chiếc bàn thờ này, là nơi nguy hiểm nhất trong căn phòng đá ngầm, thậm chí cả ngôi đạo quán bỏ hoang.

Ba tên trộm mộ từng thờ phụng tà thần ở đây, sức mạnh của tà thần cũng từ chiếc bàn thờ này tỏa ra.

Lúc này, khi pho tượng thần bẩn thỉu, dính đầy bùn đất đập xuống bàn thờ, màu đỏ của cả chiếc bàn thờ dường như càng thêm sâu thẳm quỷ dị.

Mơ hồ, ba người đứng trong phòng đá thực sự cảm nhận được cảm giác bị dõi theo.

Tay Nhậm Thanh lục lọi trong túi vải, lấy ra từng thứ cần thiết để thỉnh thần vấn quỷ.

Hương, nến, chiếc trống nhỏ làm từ da biến bà, một nắm gạo nếp tạm thời làm đồ cúng, hai quả long nhãn khô héo...

Mặc Ly và Tiểu Miên Hoa đứng hai bên Nhậm Thanh, sẵn sàng nghe theo chỉ dẫn.

Loading...