Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 239
Cập nhật lúc: 2025-03-22 21:54:27
Lượt xem: 2
Hai pho tượng còn lại đứng trước cửa đại điện, bất động.
Nhậm Thanh đột nhiên lao ra, không phát ra bất kỳ tiếng động nào, nhưng chúng đột nhiên quay đầu, như thể có mắt sau lưng nhìn thấy Nhậm Thanh, lại hướng về phía cậu chạy tới.
Trong đại điện cũ kỹ, không có bất kỳ cửa sổ nào, hoàn toàn là một cái hộp vuông xây bằng gạch xi măng.
Hai pho tượng đất một trái một phải chặn cửa chính, linh hoạt hơn Nhậm Thanh tưởng tượng.
—Những pho tượng đất nặng nề như vậy, cũng có thể linh hoạt như thế sao?
Nhậm Thanh có chút chấn động.
Cậu vội vàng nhảy lên từ bệ thờ, nắm lấy thanh xà gần nhất, sau đó vặn mình leo lên như leo xà.
Phía dưới, hai pho tượng thần bị c.h.ặ.t đ.ầ.u chạy tới, đại điện dường như cũng đang rung chuyển.
Nhìn thấy Nhậm Thanh ôm thanh xà leo lên, một trong hai pho tượng cầm lư hương trên bệ thờ, trực tiếp ném về phía cậu.
Tiếng xé gió vang lên, Nhậm Thanh vội vàng né tránh, may mắn không bị trúng.
Hai pho tượng thần bị c.h.ặ.t đ.ầ.u này vẫn có chút đần độn, không quá chuẩn xác.
Thấy lư hương không trúng, chúng lần lượt leo lên bệ thờ, cố gắng với tới thanh xà nơi Nhậm Thanh đang đứng.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Ngôi đại điện này được xây rất thấp, Nhậm Thanh đứng trên bệ thờ chỉ cần dùng một chút sức là có thể nhảy lên.
Còn hai pho tượng thần bị c.h.ặ.t đ.ầ.u cao hơn nhiều, chúng đứng thẳng là có thể với tới thanh xà.
Nhìn thấy hai pho tượng leo lên bệ thờ, Nhậm Thanh vội vàng bò dọc thanh xà, hướng về phía cửa.
Ầm——
Một tiếng vang đục, thanh xà Nhậm Thanh đang ôm rung chuyển.
Hai pho tượng thần bị c.h.ặ.t đ.ầ.u đã nắm lấy thanh xà, muốn giật đứt thanh xà này.
Nhậm Thanh vội vàng buông tay, nhảy xuống từ thanh xà.
Khi chân chạm đất, lòng bàn chân đau nhói.
Nhưng cậu không dám dừng lại, cắn răng chịu đau chạy về phía cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/239.html.]
Trong sân tối tăm âm u, một pho tượng thần bị c.h.ặ.t đ.ầ.u đang chạy về phía này.
Pho tượng bị dụ đi kia, đã quay trở lại.
Nhậm Thanh vội vàng chạy ra ngoài, nhưng cậu không chạy về phía cây hạnh, mà chạy về hướng ngược lại.
Phía sau đại điện, tiếng rung chuyển theo đó vang lên.
Hai pho tượng đất lần này cũng đuổi theo.
Một pho đứng chặn cổng đạo quán, hai pho còn lại nặng nề nhưng linh hoạt bao vây Nhậm Thanh.
Nhậm Thanh chạy đến phía sau đại điện, nhìn thấy một căn nhà ngói thấp bé, có lẽ là nơi ba tên trộm mộ từng sinh sống.
Căn nhà ngói này, thấp hơn cả đại điện phía trước.
Nhậm Thanh vội vàng nhảy lên, tận dụng sức bật vốn không có, hai tay nắm lấy mái hiên thấp, sau đó khó khăn trườn người lên mái nhà.
Sau khi leo lên mái hiên, đứng trên những viên ngói dễ vỡ, Nhậm Thanh nhìn xuống từ trên cao, thấy hai pho tượng đất bị c.h.ặ.t đ.ầ.u đang âm trầm bao vây cậu.
Còn phía đại điện, hai bóng người Tiểu Miên Hoa và Mặc Ly cùng lúc chạy ra.
Pho tượng đất vốn đang canh cổng đạo quán khựng lại, như thể không ngờ còn có người ra ngoài.
Nó định đứng dậy đuổi theo, nhưng đi được hai bước, lại lùi về cổng canh giữ.
Như thể việc chặn cổng quan trọng hơn.
Như vậy, Tiểu Miên Hoa và Mặc Ly không gặp trở ngại, chạy thẳng đến bóng cây hạnh.
Còn dưới chân Nhậm Thanh, tiếng rung chuyển nặng nề vang lên.
Hai pho tượng kia, đã nhặt những viên đá trên mặt đất, ném về phía mái hiên nơi Nhậm Thanh đang đứng.
Và trong ánh mắt liếc của Nhậm Thanh, đột nhiên nhìn thấy ở rìa mái căn nhà ngói thấp bé này, có một bóng đen quỷ dị đang co rúm.
Thứ đó, giống như một xác c.h.ế.t khô mục rữa, đang lẩn trốn trong bóng tối, nhìn chằm chằm vào Nhậm Thanh...
Nhìn thấy xác c.h.ế.t khô này, tim Nhậm Thanh đập mạnh.
Thứ này lại cũng trốn trên mái hiên này!