Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 164
Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:51:45
Lượt xem: 1
Giọng gọi hồn trầm thấp lan tỏa trong bóng tối như sợi tơ nhện, dần dần trở nên khàn đục, không phân biệt được nam nữ.
Một luồng gió âm kỳ lạ từ đâu thổi tới, lặng lẽ lướt qua căn phòng đóng kín cửa.
Ngọn nến trước gương đột nhiên co lại thành một chấm nhỏ bằng hạt đậu, bóng tối xung quanh như thủy triều lập tức nhấn chìm căn phòng.
Nhậm Thanh mặt không chút biểu cảm, nhưng bộ đồng phục lạnh lẽo trên người dường như đang thít chặt lại, như có sinh mệnh.
Khuôn mặt trong gương, dưới ánh nến chập chờn, chốc lát cũng trở nên trắng bệch, rợn người.
Luồng gió âm từ bóng tối thổi tới, càng lúc càng lạnh lẽo thấu xương.
Tầm nhìn của cậu, lớp vữa tường không ngừng nứt nẻ, bong tróc.
Rõ ràng là một căn phòng kín, nhưng lúc này, cả căn phòng lại như rơi vào đống đổ nát hoang tàn, gió lạnh lẽo không ngừng thổi qua.
Làn da lộ ra ngoài của Nhậm Thanh, bị cái lạnh đó chích đến nổi da gà.
Những âm thanh kỳ lạ sột soạt, đột nhiên xuất hiện trong bóng tối.
Như có vô số bàn tay trong bóng tối xé rách cửa sổ, cào xước cửa, tiếng chói tai khiến da mặt Nhậm Thanh co giật, màng nhĩ đau nhức.
Lúc này, Nhậm Thanh cảm thấy sàn nhà dưới chân dần trở nên thô ráp, không còn là sàn gỗ trong phòng Lý Hồng Diệp nữa, mà giống như nghĩa địa, đống đổ nát.
Gọi hồn hỏi quỷ...
Nhậm Thanh khẽ hít một hơi lạnh, có chút căng thẳng.
Đây là lần đầu tiên cậu đi vào âm phủ sau khi trở thành người đi âm.
Và lần này, cậu không có Lục Thẩm đi cùng!
Định thần lại, Nhậm Thanh tiếp tục lẩm bẩm với khuôn mặt trong gương.
"Nến nhảy ba nhảy, nước suối quanh ba vòng..."
"Gió đông tây nam bắc đừng lưu lại, gà gáy canh ba liền quay đầu."
"Lý Hồng Diệp à Lý Hồng Diệp, trăng lặn về tây đừng ham chơi, nhà có cơm nóng canh nóng đợi cậu về."
"Du hồn trước sau nhà đừng đến gần, oan hồn tà chủ cũng mau tan biến..."
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/164.html.]
"Lý Hồng Diệp à Lý Hồng Diệp..."
Giọng khàn đục trầm thấp, không phân biệt được nam nữ, lẩm bẩm lan tỏa trong bóng tối.
Mỗi lần Nhậm Thanh đọc xong một đoạn, cậu lại dùng ngón tay chấm m.á.u lên tờ giấy xếp trước mặt.
Khi m.á.u tươi thấm vào giấy, tờ giấy cắt hình con bướm kia nhẹ nhàng vỗ cánh, bay vào bóng tối, không biết bay đi đâu.
Luồng gió âm từ đống đổ nát thổi tới, càng lúc càng lạnh lẽo.
Nhậm Thanh ngồi một mình trước gương, mơ hồ cảm thấy xung quanh càng lúc càng nhiều bóng đen đi lại. Những thứ đó đang đi lang thang, xé rách, dường như muốn xông vào.
Nhưng chiếc mặt nạ quỷ đeo sau gáy cậu, lúc này sống dậy, cựa quậy sau lưng cậu.
Những hình nhân dây đỏ dưới chân Nhậm Thanh, kêu la kỳ quái, chạy nhảy.
Trong tro hương trước gương, những khuôn mặt người c.h.ế.t cắn xé nhau, ánh mắt đầy oán hận nhìn những bóng đen xung quanh, như những con rắn độc nằm phục.
Gió âm thổi từng cơn, bóng quỷ trong bóng tối lúc ẩn lúc hiện, chúng phát ra tiếng cười quái dị lạnh lẽo.
Như đang chế nhạo Nhậm Thanh, nhưng lại không dám đến gần.
Nhậm Thanh xem như không thấy, chỉ lạnh lùng tiếp tục nghi thức gọi hồn.
"Lý Hồng Diệp à Lý Hồng Diệp..."
Nhậm Thanh lẩm bẩm, ngón tay chấm m.á.u chạm vào tờ giấy xếp cuối cùng.
Tờ giấy hút m.á.u bay lên, không chỉ hút máu, mà còn hút đi một phần sức lực của Nhậm Thanh.
Lúc này, khuôn mặt Nhậm Thanh đã tái nhợt, nhiệt độ cơ thể dường như cũng bị hút đi nhiều, tay chân trở nên lạnh ngắt.
Nhưng cậu không dừng lại, vẫn lẩm bẩm, cố gắng gọi tên cô gái đó, cố gắng gọi cô ấy ra khỏi bóng tối.
Tiểu Miên Hoa run rẩy, sợ hãi co rúm dưới chân Nhậm Thanh, lo lắng liếc nhìn xung quanh.
Không biết bao lâu sau, đột nhiên một luồng gió lạnh thấu xương thổi qua, Tiểu Miên Hoa giật mình, phát hiện những bóng quỷ trong bóng tối không biết lúc nào đã biến mất.
Xung quanh Nhậm Thanh và cô bé, trống rỗng, không còn gì.
Trong chiếc gương lạnh lẽo dưới ánh nến chập chờn, khuôn mặt mặc đồng phục, trắng bệch kỳ dị trong gương nhìn thẳng vào Nhậm Thanh, khóe miệng nó cong lên, lộ ra nụ cười quỷ dị rợn người...
Đến rồi!