Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 150
Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:46:00
Lượt xem: 2
Nhậm Thanh đặc biệt vui mừng.
Ban đêm là thời gian hoạt động của người đi âm.
Mặc dù theo ghi chép trong “Vu Quỷ Thần Thuật”, sau khi khai đàn điểm hương và chính thức kế thừa ngôi vị người đi âm, mỗi ngày chỉ cần ngủ hai đến ba tiếng.
Nhưng nếu có thêm thời gian tự do vào ban đêm, đó vẫn là điều tốt đối với Nhậm Thanh.
Tan học, cậu trở về căn phòng thuê của lão Trần, dọn đồ đạc đến nhà Lục Thẩm.
Đồ đạc không nhiều, chỉ vài bộ quần áo, nửa thùng khoai tây, vài nồi niêu xoong chảo, cùng mấy cuốn sách giáo khoa nặng trịch.
Về đến nhà, Tiểu Miên Hoa nằm dài trước cổng sân bê tông, phơi nắng một cách lười biếng.
Nhậm Thanh quen tay xoa đầu cô bé, rồi vào bếp nấu cơm.
Lục Thẩm có một nồi cơm điện và một bao gạo mới, giúp Nhậm Thanh tiết kiệm được nhiều thời gian.
Trước đây, cậu phải tự hấp cơm ngô, tuy rẻ nhưng quá trình rườm rà.
Giờ đây, chuyển đến nhà Lục Thẩm, không phải thuê nhà nữa, mỗi tháng tiết kiệm được một khoản kha khá, Nhậm Thanh quyết định đổi từ cơm ngô sang cơm gạo.
Nồi cơm điện nấu gạo tiết kiệm được nhiều thời gian, giúp cậu có thêm thời gian tập trung vào việc học.
Nấu xong ba món đơn giản, Nhậm Thanh đóng cửa, gọi Tiểu Miên Hoa vào ăn.
Tiểu Miên Hoa, lúc tỉnh lúc mê, thích nằm dưới đất ăn, nhưng hôm nay, cô bé ngồi bên bếp lửa như một người bình thường. Đôi chân chó khác người của cô bé cầm đũa một cách linh hoạt.
“Nhậm Thanh, đồ cậu nấu ngon quá!” Tiểu Miên Hoa vui vẻ ăn, nói: “Ngon hơn đồ Lục Thẩm nấu nhiều! Mỗi lần bà ấy nấu, toàn dầu và muối, chấm nước chua cũng không nuốt nổi.”
Tiểu Miên Hoa than thở, cuối cùng cũng dám nói ra suy nghĩ của mình.
Nhậm Thanh bật cười, định bênh vực Lục Thẩm, nhưng nhớ lại những món ăn bà ấy nấu…
Cậu im lặng vài giây, rồi nói: “Ăn đi, ăn đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/150.html.]
Lúc này, điều duy nhất cậu có thể làm là bảo Tiểu Miên Hoa đừng nói nữa.
“Nhậm Thanh, cậu định khi nào khai đàn điểm hương?” Tiểu Miên Hoa hỏi: “Cậu không sốt ruột sao?”
Hôm qua bận lo hậu sự cho Lục Thẩm, hôm nay Nhậm Thanh cũng chưa chuẩn bị đồ cần thiết cho buổi lễ.
Tiểu Miên Hoa rất tò mò.
Nhậm Thanh giải thích: “Không phải lúc nào cũng khai đàn được, phải đợi hết tuần đầu của Lục Thẩm.”
Tuần đầu kết thúc, Lục Thẩm mới thực sự ra đi.
Nhậm Thanh tuân thủ nghiêm ngặt các bước trong “Vu Quỷ Thần Thuật”.
Từ hôm nay, cậu chuyển đến nhà Lục Thẩm, cuộc sống dường như trở lại bình thường.
Ngoài việc mỗi bữa ăn có thêm Tiểu Miên Hoa, mọi thứ không thay đổi.
Mỗi ngày, cậu đi học, tan học, ăn cơm, ngủ, rồi lại đi học, đơn điệu như cũ.
“Vu Quỷ Thần Thuật” cậu đọc mỗi ngày, đến tận khuya mới chịu ngủ.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Cuốn sách dày đặc những bí thuật của người đi âm. Dù nhiều thứ tách ra thì nguyên lý cũng không quá huyền bí.
Nhưng Nhậm Thanh vẫn đọc say sưa, cố gắng ghi nhớ từng chữ, coi nó như một môn học mới.
Bốn ngày sau khi nhập học, kết quả thi học kỳ được công bố, Nhậm Thanh không ngoài dự đoán đứng thứ hai, giành được học bổng 1500 tệ, một khoản tiền lớn.
Ba trường trung học hàng đầu ở Nguyệt Chiếu, mỗi năm đều cạnh tranh giành học sinh giỏi nhất, đưa ra nhiều chính sách học bổng, miễn học phí, giúp ích rất nhiều cho Nhậm Thanh.
Đáng tiếc, cậu không phải người giỏi nhất, chỉ nhận được học bổng và miễn học phí.
Học sinh đứng đầu lớp cậu, vượt xa mọi người. Khi trường Trung học số 3 chiêu mộ học sinh này từ Trung học Mỏ số 1, họ đã trả hơn ba vạn tệ, miễn toàn bộ học phí, khiến Nhậm Thanh ghen tị.
Nhưng với 1500 tệ học bổng, cùng việc không phải thuê nhà nữa, áp lực cuộc sống của cậu giảm đi đáng kể.