Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 123

Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:33:22
Lượt xem: 3

Nhìn thấy Lý Hồng Diệp lẻ loi trên con đường núi tối tăm phía trước, đôi mắt Lục Thẩm hơi nheo lại.

Bước chân bà đi suốt đoạn đường, lúc này đột nhiên dừng lại, không tiến lên bừa bãi nữa.

Nhàn Thanh cũng dừng lại bên cạnh bà, ôm chặt tấm ván nặng nề trong tay.

Lý Hồng Diệp trên con đường núi, bình tĩnh và yếu ớt ngồi đó, hoàn toàn không phát hiện ra hai người sống từ xa đến.

Làn da cô ấy vẫn trắng bệch, đôi mắt đen kỳ dị rợn người, không khác gì lần trước gặp.

Nhưng Nhàn Thanh có thể mơ hồ cảm nhận, Lý Hồng Diệp yếu hơn lần trước một chút, chỉ là không rõ rệt.

Lục Thẩm cũng nheo mắt, lẩm bẩm: "Cách chôn đó quả thật tà môn, đốt xác rồi mà cũng không bị tổn thương nhiều..."

Lời Lục Thẩm khiến Nhàn Thanh có chút bất an —— Xác đã đốt, Lý Hồng Diệp không bị tổn thương nhiều?

Cậu nhìn về phía Lục Thẩm, chỉ thấy bà liếc cậu một cái, cười lạnh: "Sao? Sợ rồi à?"

"Yên tâm, làm theo lời bà dặn là được, không có gì trục trặc đâu."

"Bà chuẩn bị nhiều ngày như vậy, giờ cả linh vị tiên sư các đời cũng mời ra rồi, tối nay dù bố nó sống lại, bà cũng g.i.ế.c luôn!"

Lục Thẩm giơ ống thổi kỳ lạ lên, khi cánh tay phải bà giơ lên, ống tay áo rủ xuống, Nhàn Thanh thoáng thấy trên cổ tay phải Lục Thẩm có một vết bầm mờ nhạt.

Đó là vết thương Lục Thẩm bị Lý Hồng Diệp cào lần đầu gặp.

Giờ vết bầm đã nhạt đi nhiều.

Nhưng lúc này sự chú ý của Nhàn Thanh, hoàn toàn bị câu cuối cùng của Lục Thẩm thu hút.

Bố Lý Hồng Diệp...

Ánh mắt Nhàn Thanh đột nhiên co lại.

Bố mẹ Lý Hồng Diệp không phải là biến bà sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/123.html.]

Chẳng lẽ Lục Thẩm quen bố thật của Lý Hồng Diệp?

Nhàn Thanh lập tức nhìn về phía Lục Thẩm, chỉ thấy Lục Thẩm giơ ống thổi lên, dùng sức thổi.

Nhưng lần này, thứ từ ống thổi ra không phải ngựa giấy.

Mà là một hình nhân bằng giấy mặc quần áo sặc sỡ.

Hình nhân này sau khi được thổi ra nhanh chóng phình to, đứng thẳng bên cạnh Nhàn Thanh.

Lục Thẩm không ngừng, tiếp tục thổi, chẳng mấy chốc hình nhân thứ hai, thứ ba... tổng cộng sáu hình nhân, đều từ ống thổi chui ra.

Những hình nhân sặc sỡ mặc quần áo xấu xí, trên mặt vẽ ngũ quan kỳ lạ.

Chúng đứng thẳng một chỗ, vây quanh Nhàn Thanh.

Nhàn Thanh bị hình nhân vây giữa, toàn thân cứng đờ, mặt mũi tê dại, trong nháy mắt mất khả năng hành động.

Những câu muốn hỏi, đều bị nhốt trong bụng.

Nhàn Thanh trợn mắt, chằm chằm nhìn Lục Thẩm.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Trên con đường núi âm u, Lục Thẩm lạnh lùng nói: "Đừng nhìn bà như vậy, bà cũng là tối qua mới biết."

Lục Thẩm nhét ống thổi vào hộp gỗ nhỏ, đóng nắp hộp, rồi giơ trống da dê lên.

Bà chằm chằm nhìn Lý Hồng Diệp trên đường núi, nói: "Tối qua người cho mượn d.a.o đi rồi, bà thật sự không ngủ được, lại về nhà con bé này xem một lần. Lần này bà lật tung trong ngoài ba bốn lần, mới tìm thấy một manh mối."

"Nếu không nhầm, bố con bé này, mười năm trước quen cả bà lẫn Nhàn Tam."

"Nếu nó thật sự là con của người đó, vậy nó đến hại mạng cậu, chẳng có gì lạ..."

Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lục Thẩm xanh xám, khó coi vô cùng.

Bà tức giận bực bội mắng: "Nhưng chuyện tồi tệ mà bố cậu làm, bà không muốn nhắc! Chỉ nghĩ đến thôi, bà cũng thấy buồn nôn!"

Loading...