Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Huyết Khúc Luân Hồi: Vũ Điệu Báo Thù Của Thiên Kim Hào Môn Hắc Hóa - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-05-27 16:27:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Bạch nhìn chằm chằm vào thiết bị nhỏ bé trên tay mình, ánh mắt vừa tò mò vừa có chút mơ hồ. Cô quay sang nhìn viên cảnh sát đang cẩn thận gắn máy lên cổ tay mình.

"Đây là máy phát hiện nói dối, cháu đừng lo lắng, nó không gây hại gì đâu." Anh ta thấy cô bé nhỏ nhắn với vẻ mặt ngây thơ đầy bối rối, sợ cô căng thẳng nên cố ý cười nhẹ, trấn an.

"Máy phát hiện nói dối à... Sợ cháu lừa sao?" Nhan Bạch khẽ cụp mi xuống, giọng nói mềm mại, mang theo sự nghi hoặc nho nhỏ. Đôi môi hồng nhạt khẽ mím lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, làn da trắng như ngọc thấu như sương sớm, giống hệt một con búp bê phương Tây được chạm khắc tỉ mỉ, khiến người ta khó lòng sinh lòng nghi ngờ.

Viên cảnh sát thoáng động lòng, không khỏi liếc nhìn Mộ Phạn đang đứng gần đó. Thực ra, trong lòng anh ta cũng cảm thấy hơi kỳ lạ — chỉ là cuộc hỏi chuyện thông thường, tại sao lại cần dùng đến thiết bị này? Máy phát hiện nói dối thường chỉ dành cho những người đáng ngờ, nhưng Nhan Bạch rõ ràng không thuộc diện đó...

"Tiếp tục đi." Mộ Phạn ra lệnh bằng giọng lạnh tanh, không có chút cảm xúc nào. Sau đó, anh ta đưa tay chạm nhẹ vào lòng bàn tay Nhan Bạch. Ngón tay của anh lạnh như băng, khiến cô giật mình ngước mắt lên nhìn.

"Chỉ cần em nói thật, không cần để tâm đến cái máy này." Giọng nói của Mộ Phạn vẫn đều đều, không cao không thấp, nhưng lại mang theo một áp lực không thể chối từ.

Phiêu Vũ Miên Miên

"Vâng... Em sẽ thành thật trả lời anh." Nhan Bạch gật đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào anh ta. Trong đôi mắt lạnh lẽo và nghiêm nghị kia, cô nhận ra một sự chính trực gần như cứng nhắc. Một người đàn ông đúng chuẩn hình mẫu quân nhân, tiêu biểu cho chính nghĩa, sẵn sàng tiêu diệt tội phạm.

Còn cô – ngược lại hoàn toàn. Là bóng tối đối lập với ánh sáng.

Nhan Bạch chậm rãi cúp mắt xuống, che giấu đi sự hứng thú trong đáy mắt, sau đó ngồi thẳng lưng, ngoan ngoãn như một học sinh ưu tú. Mái tóc dài đen nhánh buông xoã tự nhiên, như tấm áo choàng mềm mại bao quanh vai. Cô ngẩng đầu, nhìn Mộ Phạn đối diện:

"Em đã sẵn sàng rồi, anh cứ hỏi đi."

Mộ Phạn lặng lẽ quan sát cô thêm vài giây, rồi chuyển ánh mắt sang chiếc máy phát hiện nói dối. Thiết bị này chủ yếu đo hoạt động điện tim, nhịp tim bình thường sẽ tạo ra các d.a.o động đều đặn, dễ dàng phát hiện khi có sự biến động bất thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyet-khuc-luan-hoi-vu-dieu-bao-thu-cua-thien-kim-hao-mon-hac-hoa/chuong-152.html.]

"Chi tiết về cái c.h.ế.t của đám sát thủ thế nào?" Anh mở miệng, câu hỏi đầu tiên.

"Tai nạn xe cộ xảy ra trên đường, sau đó họ bị đ.â.m chết… À, rồi sau đó thì không hiểu vì lý do gì mà cả hai xe lại phát nổ luôn. Em cũng không nắm rõ tình hình cụ thể lắm." Nhan Bạch trả lời nhẹ nhàng, giọng điệu như đang nhớ lại từng chi tiết một cách chân thực.

"Em có biết bác sĩ Diệp, hay Diệp Minh và những người liên quan không?"

Nghe xong, Nhan Bạch nhíu mày suy nghĩ, cắn nhẹ vào môi dưới, vẻ mặt chăm chú như đang cố gắng tìm kiếm trong trí nhớ. Sau đó, cô lắc đầu, giọng nói vẫn ngọt ngào như trước:

"Em chưa từng gặp những người này, thậm chí còn chưa từng nghe tên nữa là."

Sau khi nói xong, Mộ Phạn liền kiểm tra lại màn hình điện tâm đồ. Không có d.a.o động mạnh, không có tín hiệu báo động — mọi thứ vẫn ổn định như ban đầu. Nếu ai đó nói dối, chắc chắn nhịp tim sẽ có phản ứng rõ rệt.

Anh tiếp tục đặt thêm vài câu hỏi nữa, Nhan Bạch đều trả lời thành thật, giọng điệu không đổi, thái độ không hề gấp gáp. Chiếc máy phát hiện nói dối không ghi nhận bất kỳ dấu hiệu đáng ngờ nào.

"Vậy là xong rồi ạ? Em có thể rời đi chưa? Anh trai em chắc chắn đang rất lo lắng cho em..." Nhan Bạch chớp chớp mắt, ánh mắt trong trẻo như nước hồ thu, không vướng bụi trần.

Mộ Phạm không đáp, chỉ im lặng nhìn cô thêm một lúc lâu, rồi lại quay sang thiết bị. Anh biết rõ rằng thiết bị này là vô cùng tin cậy, nhưng cũng hiểu rằng máy móc dù có hiện đại đến mấy cũng chỉ là vật vô tri. Con người thì phức tạp hơn nhiều.

Hoặc là tất cả những gì Nhan Bạch nói đều là sự thật.

Hoặc là cô ấy quá giỏi giang, đủ sức qua mặt cả công nghệ hiện đại.

Loading...