Không chỉ riêng 144 cảm thấy như vậy, mà khán giả đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp cũng không khỏi rùng mình, tim đập mạnh vì hồi hộp. Ai mà yếu tim thì tốt nhất là đừng xem phòng livestream này, nếu không sẽ phải nhập viện ngay lập tức.
#Tôi cảm giác mình sắp lên thiên đàng rồi... Quá kinh dị luôn! Trái tim tôi vẫn còn đập thình thịch, chắc lát nữa phải vào buồng dưỡng sinh để bình phục lại quá!#
#Các bạn có nhận ra điều gì kỳ lạ không? Dường như Kỷ Bạch Mặc và ký chủ đại nhân đều hiểu rõ suy nghĩ của nhau. Khi ký chủ tăng tốc, Kỷ Bạch Mặc không hề ngạc nhiên, và khi anh ấy bất ngờ ôm cô ấy nhảy khỏi xe, cô ấy cũng chẳng tỏ vẻ bất ngờ. Hai người dường như đã đạt đến một mức ăn ý phi thường...#
#Tôi cũng thấy thế! Hai người đó đẹp đôi vô cùng! Cực kỳ hợp nhau luôn ấy!#
#Giống ý kiến! Mà hai người ở cạnh nhau nữa… chắc chắn sẽ khiến người khác tức điên lên mất thôi. Đừng ai quên cái đám sát thủ vừa bị xử gọn gàng lúc nãy chứ? O(∩-∩)O-#
#Tôi thấy anh quân nhân trông cực kỳ điển trai, một người nghiêm túc, chính trực đối lập với Kỷ Bạch Mặc – kẻ biến thái đầy ma mị bên cạnh ký chủ. Trông giống như cặp đôi một trắng một đen vậy, một người thuộc chính đạo, một người lại mang hơi hướng phản diện. Sao mà hấp dẫn dữ vậy trời!!#
#QVQ Tôi chỉ muốn phàn nàn về câu nói nọ thôi. Anh ta bảo cả hai là công dân tuân thủ pháp luật và vô tội… Nếu bọn họ mà được coi là vô tội thì trên đời này chắc không còn ai phạm tội nữa rồi. #...
Lúc trước, khi Nhan Bạch bị Kỷ Bạch Mặc kéo xuống, cô vô tình chạm vào hông anh ta, và phản ứng của anh khiến cô chú ý.
Nghĩ đến chuyện đó, Nhan Bạch lộ rõ vẻ tò mò, như tìm thấy điểm yếu mới, lặng lẽ đưa tay véo nhẹ vào hông Kỷ Bạch Mặc, sau đó lại dùng đầu ngón tay chọc chọc vài cái, dáng vẻ rất nghịch ngợm.
Phiêu Vũ Miên Miên
Ngay lập tức, toàn thân Kỷ Bạch Mặc cứng đờ, như bị chạm vào chỗ cấm địa, tai đỏ bừng lên, đuôi mắt cũng nhuốm sắc hồng, anh nghiến răng, cố gắng nhịn nhục mà nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyet-khuc-luan-hoi-vu-dieu-bao-thu-cua-thien-kim-hao-mon-hac-hoa/chuong-144.html.]
“...Đừng có chơi trò đó nữa…”
Nhan Bạch như khám phá ra một vùng đất mới, ánh mắt sáng rực, sau đó tiếp tục chọc chọc thêm vài cái vào hông anh. Tai và đuôi mắt của Kỷ Bạch Mặc càng lúc càng đỏ hơn.
“Hóa ra, chỗ hông của anh lại nhạy cảm đến vậy sao…” Vừa véo vừa chọc mà khiến tai và đuôi mắt đỏ lựng lên, hình tượng hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài lạnh lùng mà anh ta vẫn tạo ra.
“…” Kỷ Bạch Mặc đành nắm lấy bàn tay quậy phá kia của cô gái nhỏ, môi mím chặt, mặt quay sang nơi khác, tai vẫn còn đỏ, đuôi mắt cũng chưa hết ửng hồng, đôi mắt đào hoa vốn dĩ quyến rũ nay lại càng thêm phần thu hút, thậm chí có chút dễ thương đến mức đáng yêu.
Thấy vậy, Nhan Bạch đành từ bỏ ý định nghịch ngợm, rút tay lại.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Kỷ Bạch Mặc trở lại bộ dạng lịch thiệp ban đầu, mím môi, không cho Nhan Bạch cơ hội chạm vào hông mình thêm lần nào nữa.
Cùng Nhan Bạch bước lên phía trước, trước mắt là hiện trường vụ va chạm giữa hai chiếc xe, tan nát một góc đường, lửa vẫn âm ỉ cháy, mùi m.á.u tươi bốc lên nồng nặc, khó chịu.
Nhưng Nhan Bạch và Kỷ Bạch Mặc dường như đã quá quen thuộc với cảnh tượng này.
Xác các sát thủ nằm la liệt: có kẻ bị mắc kẹt trong xe, n.g.ự.c vẫn phập phồng thở dốc; có tên thì bị văng ra ngoài, đập đầu vào đá, đã tắt thở từ lâu.
“Khốn nạn... Kỷ Bạch Mặc, mày thật độc ác.” Tên sát thủ còn sống sót căm giận nói.