Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Huyết Khúc Luân Hồi: Vũ Điệu Báo Thù Của Thiên Kim Hào Môn Hắc Hóa - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-05-24 15:51:38
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như thể bị một lực lượng vô hình nào đó điều khiển, Nhan Ngọc Kiều gật đầu liên tục trước mặt Nhan Bạch. Trong khoảnh khắc ấy, cô ta như rơi vào một lời nguyền quỷ ám, tâm trí mờ mịt, hoàn toàn mất đi khả năng phản kháng.

Nụ cười trên môi Nhan Bạch càng lúc càng rạng rỡ, giống như đang nhìn một đứa trẻ vừa nghe lời vừa đáng thương. Cô đưa tay vuốt nhẹ lên đỉnh đầu Nhan Ngọc Kiều – động tác dịu dàng đến mức khiến người ta tưởng chừng đây là một hành động đầy yêu thương.

"Chị Ngọc Kiều ngoan lắm đấy..."

Sau đó, Nhan Bạch cẩn trọng đặt một vật mềm mại, còn ướt sũng từ trong tay mình xuống lòng bàn tay Nhan Ngọc Kiều.

"Đây là phần thưởng cho chị đó."

"Ưm... Ưm ưm ưm..." Nhan Ngọc Kiều cúi đầu nhìn thứ nằm trong tay mình, hai mắt trợn tròn, sắc mặt lập tức tái mét. Không chịu nổi kích thích, cô ta trực tiếp ngất xỉu tại chỗ, thân hình mềm nhũn đổ xuống nền nhà với tiếng "bịch" nặng nề.

"Ký chủ đại nhân," 144 vội vàng nhắc nhở bên cạnh, giọng có chút dè dặt, "ngài đã làm cô ta sợ đến mức bất tỉnh rồi đó."

Trong lòng nó thầm cảm thán: Có lẽ nên thắp thêm nén nhang cho Nhan Ngọc Kiều nữa... Ký chủ rõ ràng đang chơi đùa, và chắc chắn sẽ không dừng lại ở đây đâu. Nếu cô ta còn cố tình tìm đường chết, thì đừng trách ký chủ đại nhân ra tay tàn nhẫn.

Nhan Bạch thở dài, vẻ mặt như thể bất đắc dĩ, sau đó nhặt chiếc nhãn cầu dưới đất lên, lặng lẽ xoay người rời khỏi hiện trường.

Buổi sáng hôm sau, Nhan Ngọc Kiều tỉnh lại. Điều đầu tiên cô ta làm là liếc nhìn lòng bàn tay mình. Trong trí nhớ mơ hồ của đêm qua, chính nơi này từng xuất hiện một thứ đáng sợ do Nhan Bạch để lại. Nhưng khi nhìn kỹ, lòng bàn tay trống không, không dấu vết gì tồn tại – như thể tất cả chỉ là một giấc mộng mị.

Lúc này, Nhan Bạch đã mặc đồng phục gọn gàng, tóc đuôi ngựa đơn giản, đôi mắt sáng lấp lánh, mỉm cười ngọt ngào chào hỏi:

"Chị Ngọc Kiều, buổi sáng tốt lành nhé."

Nhan Ngọc Kiều run rẩy cả người, vẫn chưa hết hoảng hồn. Nhưng trước mặt là Nhan Bạch với vẻ ngoài thuần khiết dễ thương, khác xa với hình ảnh đêm qua, khiến cô ta nghi ngờ liệu tối hôm qua có phải chỉ là một cơn ác mộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyet-khuc-luan-hoi-vu-dieu-bao-thu-cua-thien-kim-hao-mon-hac-hoa/chuong-131.html.]

"Dù sớm hay muộn, tôi cũng sẽ lột trần bộ mặt thật của cô!" Nhan Ngọc Kiều nghiến răng, giận dữ quay lưng lại, đứng dậy, liếc Nhan Bạch một cái sắc lạnh, rồi nhanh chóng bước về phía mẹ mình – Dương Hải Mị.

Nhan Bạch không nói thêm lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn theo bóng dáng kia, sau đó chuyển ánh mắt sang Dương Hải Mị. Trên khóe môi khẽ hiện lên một nụ cười sâu xa, đôi mắt ánh lên suy tính phức tạp, rồi cô quay người, hướng về phía Nhan Thế Lương.

"Bạch Bạch, đi thôi, anh đưa em đi học. Hôm nay anh có việc ở công ty, chiều không thể đón em được, tài xế sẽ đến thay anh."

Giọng Nhan Thế Lương dịu dàng như nước.

"Vâng, cảm ơn anh." Nhan Bạch chậm rãi bước ra dưới ánh nắng ban mai, nụ cười tươi rói, giọng nói ngọt ngào, đôi mắt trong veo như pha lê.

Cô nhẹ nhàng mở cửa xe, ngồi vào ghế sau.

Nhan Thế Lương cầm lái, Nhan Bạch dựa người vào ghế sau, chống cằm, ánh mắt đầy tò mò, nhỏ nhẹ hỏi:

"Anh… em hơi muốn biết, chị Cấm Nguyệt mà em gặp lần trước là ai vậy?"

"Cô ấy à…" Nhan Thế Lương thoáng trầm ngâm, nét mặt dịu dàng hẳn đi, ngữ khí nhu hòa như mang theo tình cảm sâu đậm.

"Cô ấy là người phụ nữ anh yêu nhất, rất dịu dàng, hiền hậu, là người xứng đáng được bảo vệ và nâng niu. Bạch Bạch, sau này cô ấy sẽ trở thành chị dâu của em."

Phiêu Vũ Miên Miên

"Chị dâu?" Nhan Bạch tỏ ra ngạc nhiên, đôi mắt mở to, nhưng sau đó khóe miệng từ từ cong lên thành một nụ cười bí ẩn.

"Chị Cấm Nguyệt đúng là người rất dịu dàng và tử tế. Anh, sau này có thể dẫn em đi gặp chị ấy nhiều hơn được không? Em thực sự rất thích chị ấy..."

Bởi vì trái tim của cô đang nằm trong lồng n.g.ự.c chị Cấm Nguyệt, đang đập cùng nhịp với trái tim của chị ấy. Làm sao mà cô không thích được chứ...

Loading...