Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực ra, em hiểu rõ anh rất bận rộn. Vì vậy, dù lần này anh không tự tay đến đón em thì cũng chẳng sao cả. Em đã quen rồi, cứ để tài xế tới đưa em về cũng được mà.
Cô gái dừng lại một chút, như muốn nhấn mạnh lời mình nói là thật lòng, liền bổ sung thêm một câu:
"Thật sự đó."
Biểu cảm vui vẻ trên gương mặt Nhan Bạch từ từ tan biến, thay vào đó là nét lo lắng mơ hồ. Có lẽ vì chưa từng được đối xử như thế từ người anh trai này, sau khi nói xong, ánh mắt cô lộ rõ sự bất an. Trong đôi mắt ấy vừa có khát khao được anh quan tâm, lại vừa sợ rằng sự dịu dàng này chỉ là nhất thời, rồi sẽ nhanh chóng trở lại cái kiểu thờ ơ thường ngày. Chính vì quá lưu luyến và mong chờ sự chú ý của anh trai, nên cô mới phải giả vờ cứng rắn như vậy. Nếu không chắc chắn sẽ được quan tâm lâu dài, chi bằng đừng hy vọng nhiều hơn mức cần thiết.
"Vậy à? Được rồi, nếu em nói vậy thì anh sẽ không tiễn em nữa. Lần sau anh sẽ bảo tài xế đưa em đi học." Nhan Thế Lương nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn đầy biểu cảm của Nhan Bạch, trong lòng chợt dâng lên ý định trêu chọc cô một chút, liền mỉm cười cợt nhả nói.
Ai ngờ, phản ứng của Nhan Bạch hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh. Cô lặng lẽ cúi đầu, mái tóc mềm mại buông xuống hai vai, trông hệt như một chú mèo nhỏ đang buồn bã. Nhưng ngay sau đó, cô lại cố gắng ngẩng cao đầu, nở nụ cười ngọt ngào như thể mọi chuyện đều ổn cả.
"Vậy cũng tốt... Anh bận lắm, không cần phải lo cho em nữa đâu."
Phiêu Vũ Miên Miên
Giọng nói ấy mang theo sự bình thản pha lẫn một chút mất mát. Không còn hy vọng, thì cũng chẳng còn đau đáu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyet-khuc-luan-hoi-vu-dieu-bao-thu-cua-thien-kim-hao-mon-hac-hoa/chuong-123.html.]
"..." Nhan Thế Lương im lặng, trong khoảnh khắc ấy anh đọc được hết tất cả những suy nghĩ giấu kín trong lòng em gái mình. Tuy nhiên, chính bản thân anh cũng không hiểu nổi tại sao hôm nay lại để tâm đến Nhan Bạch – người em gái mà trước đây anh luôn lờ đi như không tồn tại. Là nhất thời xúc động hay thực sự muốn quan tâm đến cô?
Nhìn vẻ ngoài yếu đuối nhưng vẫn cố tỏ ra kiên cường của Nhan Bạch, trái tim Nhan Thế Lương bất giác mềm nhũn. Anh thấy thương cho đứa em gái bé nhỏ này, đáng yêu mà khiến người ta không khỏi xót xa.
"Thôi nào, vừa rồi anh đùa em thôi đấy. Là anh trai, lẽ nào lại không thể đưa em gái đi học được hay sao?" Nhan Thế Lương bước lại gần, nhẹ nhàng xoa đầu Nhan Bạch, hành động thân mật ấy mang theo chút gì đó vừa lạ lẫm, vừa ấm áp.
Nhan Bạch khẽ giật mình, cơ thể hơi căng cứng, nhưng rồi trong mắt lập tức lóe lên một tia sáng mừng rỡ. Cô nhanh chóng điều chỉnh lại sắc mặt, ngước lên nhìn anh trai, chớp chớp mắt, gật đầu nhỏ nhẹ.
"Vâng..."
Hai người cùng nhau bước lên xe, bắt đầu hành trình trở về nhà.
Trên vai Nhan Bạch, 144 vẫn yên vị như mọi khi. Nó bình tĩnh quan sát những dòng bình luận hiện lên liên tục trên màn hình livestream mô phỏng. Ngay khi Nhan Bạch rời khỏi cổng trường, 144 đã nhận lệnh mở livestream như thường lệ. Những buổi phát sóng trước đó đã giúp cô tích lũy được một lượng người theo dõi nhất định, và số lượng người xem mới cũng không ngừng tăng lên.
Điều mà cả Nhan Bạch và 144 không hề hay biết là ở thế giới tương lai nơi các khán giả sinh sống, họ đã tự nguyện thành lập một fanclub riêng dành cho Nhan Bạch – một cộng đồng gồm toàn những người hâm mộ cuồng nhiệt và trung thành.
Phân cảnh vừa rồi giữa Nhan Bạch và Nhan Thế Lương tất nhiên cũng bị người xem livestream thu trọn, khiến cuộc trò chuyện trong phòng phát sóng càng thêm sôi nổi và rôm rả…