Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Gả Thay Cô Vợ Bỏ Trốn Của Tổng Tài - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-10 13:46:05
Lượt xem: 102

Chương 1: Đêm Cưới Không Cô Dâu

Ánh đèn chùm pha lê khổng lồ hắt xuống sảnh tiệc xa hoa, biến không gian thành một biển vàng rực rỡ. Tiếng nhạc du dương rót vào tai, những lời chúc tụng ngọt ngào vọng đến từ khắp nơi. Nhưng tất cả chỉ là những âm thanh lạc lõng trong thế giới riêng của Nhiếp Tư Kỳ.

Cô đứng nép mình trong một góc khuất, chiếc váy cưới trắng muốt lộng lẫy dường như quá rộng so với thân hình nhỏ bé của cô. Tư Kỳ cảm thấy như mình đang khoác lên một lớp áo giáp nặng nề, vừa bảo vệ, vừa giam cầm. Ánh mắt cô lướt nhanh qua đám đông khách khứa, tìm kiếm một bóng hình quen thuộc, nhưng vô vọng.

"Sao cô lại đứng đây một mình? Hôm nay là ngày vui của cô mà," một giọng nói lạnh lùng vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Tư Kỳ.

Cô giật mình quay lại, bắt gặp ánh mắt sắc bén như d.a.o của Thẩm Dịch Trì. Anh đứng đó, cao lớn và uy nghiêm trong bộ vest đen lịch lãm, toát ra khí chất lạnh lùng và xa cách. Dù khoác trên mình nụ cười xã giao, nhưng đôi mắt anh lại không hề có một tia ấm áp.

"Tôi... tôi chỉ là không quen với những nơi ồn ào như thế này," Tư Kỳ lắp bắp, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Vậy sao? Tôi tưởng cô phải rất thích thú mới đúng chứ. Đổi đời chỉ sau một đêm, không phải là điều mà ai cũng mơ ước sao?" giọng Dịch Trì mỉa mai, không hề che giấu sự khinh miệt.

Tư Kỳ cắn môi, cố gắng kìm nén cơn giận. Cô biết rõ trong mắt anh, cô chỉ là một kẻ thế thân, một con cờ trong ván cờ lợi ích của hai gia tộc. Cô không hề mong muốn cuộc hôn nhân này, nhưng cô không có quyền lựa chọn.

"Tôi không có suy nghĩ đó," cô đáp, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng kiên định.

Dịch Trì nhếch mép, không nói gì thêm. Anh quay người bước đi, để lại Tư Kỳ một mình giữa sảnh tiệc ồn ào. Cô nhìn theo bóng lưng anh, cảm thấy một nỗi cô đơn và bất lực dâng trào trong lòng.

Đêm tân hôn, Tư Kỳ ngồi một mình trong căn phòng ngủ rộng lớn và lạnh lẽo của Thẩm gia. Căn phòng được trang trí lộng lẫy, nhưng lại thiếu đi hơi ấm của tình yêu. Cô nhìn xuống chiếc váy cưới trắng muốt đang nằm trên sàn, cảm thấy như mình vừa bước vào một nhà tù xa hoa.

Đã gần nửa đêm, nhưng Dịch Trì vẫn chưa về. Tư Kỳ biết anh đang ở đâu. Chắc chắn anh không muốn ở chung một phòng với cô, một kẻ thế thân đáng ghét. Cô thở dài, đứng dậy đi đến bên cửa sổ.

Bên ngoài trời đã khuya, những ánh đèn thành phố lấp lánh như những vì sao xa xôi. Tư Kỳ nhìn lên bầu trời, cảm thấy mình nhỏ bé và lạc lõng giữa thế giới rộng lớn này. Cô tự hỏi, liệu cuộc sống của cô từ giờ trở đi sẽ như thế nào? Liệu cô có thể tìm được hạnh phúc trong cuộc hôn nhân không tình yêu này?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-ga-thay-co-vo-bo-tron-cua-tong-tai/1.html.]

Đúng lúc đó, tiếng mở cửa vang lên. Tư Kỳ giật mình quay lại, nhìn thấy Dịch Trì bước vào phòng. Anh đã thay bộ vest lịch lãm bằng một bộ đồ ngủ đơn giản, nhưng vẫn không làm giảm đi vẻ ngoài lạnh lùng và xa cách.

"Cô vẫn chưa ngủ sao?" anh hỏi, giọng nói khàn khàn.

"Tôi... tôi đợi anh," Tư Kỳ đáp, giọng nói hơi run rẩy.

Dịch Trì nhíu mày, nhìn cô với ánh mắt dò xét. "Đợi tôi? Để làm gì? Cô nghĩ tôi sẽ đối xử tốt với cô sao? Cô nhầm rồi. Cô chỉ là một kẻ thay thế, đừng mong chờ bất cứ điều gì từ tôi."

Tư Kỳ cúi đầu, cắn chặt môi để không bật khóc. Cô biết anh sẽ nói như vậy, nhưng nghe những lời này từ chính miệng anh, cô vẫn cảm thấy đau đớn.

"Tôi không mong chờ gì cả," cô nói, giọng nói nghẹn ngào. "Tôi chỉ muốn biết... tôi phải làm gì?"

Dịch Trì im lặng một lúc, rồi thở dài. "Cô chỉ cần làm theo những gì tôi nói. Đừng gây rắc rối, đừng làm phiền tôi, và quan trọng nhất, đừng bao giờ cố gắng thay thế cô ấy trong lòng tôi."

Nói xong, anh quay người bước về phía giường, bỏ lại Tư Kỳ một mình trong bóng tối. Cô đứng đó, nhìn theo bóng lưng anh, cảm thấy trái tim mình như bị ai đó bóp nghẹt.

Đêm tân hôn của cô, đêm tân hôn không có cô dâu, chỉ có một kẻ thế thân cô độc và một trái tim lạnh giá. Tư Kỳ biết, cuộc sống của cô từ giờ trở đi sẽ không hề dễ dàng. Nhưng cô không chịu khuất phục. Cô sẽ chứng minh cho anh thấy, cô không phải là một con rối, và cô xứng đáng được yêu thương.

Cô lặng lẽ bước đến bên giường, nằm xuống bên cạnh Dịch Trì. Anh đã ngủ say, nhưng khuôn mặt vẫn toát ra vẻ mệt mỏi và đau khổ. Tư Kỳ nhìn anh, cảm thấy một chút thương cảm dâng lên trong lòng. Cô biết, anh cũng là một người đau khổ, bị giam cầm trong quá khứ và không thể thoát ra.

Cô khẽ đưa tay chạm vào khuôn mặt anh, nhưng rồi lại rụt tay lại. Cô không có quyền làm điều đó. Cô chỉ là một kẻ thế thân, không hơn không kém.

Tư Kỳ nhắm mắt lại, cố gắng đi vào giấc ngủ. Nhưng trong lòng cô, những suy nghĩ vẫn không ngừng vẩn vơ. Cô tự hỏi, liệu có ngày nào đó, cô có thể chạm đến trái tim anh, và thay thế hình bóng người con gái kia trong lòng anh hay không? Đó có lẽ là một nhiệm vụ bất khả thi, nhưng Tư Kỳ vẫn quyết tâm thử. Bởi vì, sâu thẳm trong trái tim cô, một hạt mầm hy vọng đã bắt đầu nảy nở.

 

Loading...