Chương 10: Cô Gái Của Kiếp Trước
Sau khi Thẩm Uyển chết, Trương Hàn như phát điên. Hắn mất đi tất cả: quyền lực, danh tiếng, và cả người đàn bà mà hắn yêu thương. Sự căm hận Thẩm Yên trong hắn dâng lên đến đỉnh điểm. Hắn thề sẽ khiến nàng phải trả giá gấp trăm ngàn lần cho những gì đã gây ra.
Trương Hàn bắt đầu sử dụng mọi mối quan hệ, mọi thủ đoạn để hãm hại Thẩm Yên. Hắn vu oan cho nàng tội thông đồng với giặc ngoại xâm, âm mưu lật đổ triều đình. Hắn thuê sát thủ ám sát nàng, phá hoại những công việc mà nàng đang làm.
Tuy nhiên, Thẩm Yên không hề nao núng trước những hành động của Trương Hàn. Nàng đã lường trước được điều này, và đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó.
Nàng sử dụng trí thông minh, sự khéo léo và sức mạnh của mình để hóa giải mọi âm mưu của Trương Hàn. Nàng vạch trần những tội ác của hắn trước công chúng, khiến hắn mất hết uy tín. Nàng tìm ra những đồng phạm của hắn, và đưa chúng ra trước pháp luật.
Dần dần, Trương Hàn bị cô lập. Hắn mất đi sự ủng hộ của triều đình, và sự tin tưởng của người dân. Hắn trở thành một kẻ cô độc, bị mọi người xa lánh và khinh bỉ.
Nhưng Trương Hàn vẫn không chịu buông tha. Hắn quyết định đánh một canh bạc cuối cùng. Hắn tập hợp những thuộc hạ trung thành nhất, và lên kế hoạch ám sát hoàng đế, lật đổ triều đình.
Thẩm Yên biết được kế hoạch của Trương Hàn. Nàng quyết định phải ngăn chặn hắn, để bảo vệ sự bình yên của đất nước.
Nàng cùng Dạ Hàn dẫn theo một đội quân tinh nhuệ, tấn công vào căn cứ bí mật của Trương Hàn. Hai bên giao chiến ác liệt.
Trương Hàn và Thẩm Yên đối mặt với nhau. Ánh mắt hai người chạm nhau, tóe lửa căm hờn.
"Thẩm Yên, ta hận ngươi!" Trương Hàn gầm lên. "Ngươi đã phá hủy tất cả của ta!"
"Ngươi mới là người phá hủy tất cả." Thẩm Yên đáp, giọng nói lạnh như băng. "Ngươi đã gây ra quá nhiều tội ác, đã đến lúc ngươi phải trả giá."
Hai người lao vào nhau, giao chiến kịch liệt. Trương Hàn sử dụng mọi kỹ năng võ thuật mà hắn có, tấn công Thẩm Yên một cách điên cuồng.
Nhưng Thẩm Yên đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều so với trước đây. Nàng dễ dàng hóa giải mọi đòn tấn công của Trương Hàn, và phản công một cách sắc bén.
Cuối cùng, Thẩm Yên đã đánh bại Trương Hàn. Nàng đ.â.m một nhát kiếm vào tim hắn, kết thúc cuộc đời đầy tội lỗi của hắn.
Trương Hàn ngã xuống đất, hơi thở yếu dần. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, hắn nhìn Thẩm Yên với ánh mắt đầy hối hận.
"Ta... ta đã sai..." Hắn thì thầm. "Ta đã quá tham vọng, quá độc ác..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-tan-lai-no/10.html.]
Thẩm Yên không nói gì. Nàng chỉ nhìn Trương Hàn chết, rồi quay lưng bước đi.
Với cái c.h.ế.t của Trương Hàn, mọi ân oán đã được giải quyết. Thẩm Yên đã trả được thù cho gia đình và bản thân mình.
Nàng trở về kinh thành, được hoàng đế và người dân chào đón như một vị anh hùng. Nàng được phong tước vị cao quý, và được trao cho nhiều quyền lực.
Nhưng Thẩm Yên không hề ham muốn những thứ đó. Nàng chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên cạnh Dạ Hàn.
Nàng từ chối mọi vinh hoa phú quý, và cùng Dạ Hàn rời khỏi kinh thành, đến sống ở một vùng quê hẻo lánh.
Hai người sống một cuộc sống giản dị, yên bình. Họ trồng rau, nuôi gà, và cùng nhau ngắm bình minh, hoàng hôn.
Họ tìm thấy hạnh phúc thực sự trong cuộc sống giản dị này. Họ biết rằng, những đau khổ trong quá khứ đã giúp họ trân trọng hơn những gì mình đang có.
Một ngày nọ, Dạ Hàn nói với Thẩm Yên: "Ta từng nằm mơ thấy một cô gái c.h.ế.t giữa trời tuyết, vẫn nhìn về phía kinh thành. Ta từng nghĩ đó chỉ là một giấc mộng, giờ mới biết - đó là nàng."
Thẩm Yên lặng lẽ, hồi ức đau thương từ kiếp trước ùa về. Nàng không ngờ Dạ Hàn lại biết về quá khứ của nàng.
"Ta sống lại không phải để yêu..." Thẩm Yên thì thầm. "Ta sống lại để trả thù."
Dạ Hàn nắm lấy tay nàng, khẽ cười. "Nhưng nếu phải yêu một lần nữa, ta chỉ nguyện yêu người từng trải qua cái chết, vẫn giữ được đôi mắt biết hận, biết thương - như nàng."
Thẩm Yên nhìn Dạ Hàn, trong lòng dâng lên một cảm xúc ấm áp. Nàng biết, nàng đã tìm được một người thực sự yêu thương và hiểu nàng.
Nàng ôm chầm lấy Dạ Hàn, thì thầm: "Ta cũng yêu chàng."
Hai người trao nhau một nụ hôn ngọt ngào, dưới ánh trăng dịu dàng. Họ biết rằng, cuộc sống phía trước còn rất nhiều khó khăn, thử thách. Nhưng họ sẽ cùng nhau vượt qua, bởi vì họ có nhau, và họ có tình yêu.
Cuộc đời Thẩm Yên, từ một cô gái c.h.ế.t oan khuất trong tuyết, đã nở rộ một lần nữa, nhờ sự kiên cường, trí tuệ và tình yêu chân thành. Nàng đã chứng minh rằng, dù có trải qua bao nhiêu đau khổ, tủi nhục, con người vẫn có thể tìm thấy hạnh phúc và bình yên, nếu họ không từ bỏ hy vọng và luôn tin vào những điều tốt đẹp.
(Hết truyện)