Hòa Ly Xong! Ta Dục Hỏa Trùng Sinh - 19

Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:36:47
Lượt xem: 5

Sáng sớm hôm sau, Thính Trúc lâu đã nhộn nhịp người qua lại.

“Nhanh lên, lấy bộ trâm vàng cài hồng phỉ trích châu ra, phối với búi tóc loan phượng lăng vân của phu nhân mới thật hoàn hảo.”

“Phu nhân, Hầu gia đã đợi dưới lầu.”

“Xin Hầu gia chờ một lát, phu nhân sắp xong rồi.”

Chử Ngọc cẩn thận chỉnh lại y phục lần cuối, đến khi hoàn toàn hài lòng mới đỡ Khương Thư xuống lầu.

Dưới sân, Thẩm Trường Trạch khoanh tay đứng lặng, ánh mắt thâm trầm dõi theo đám gia nhân đang bận rộn chuyển lễ vật lên xe ngựa, không biết đang suy nghĩ điều gì.

“Phu nhân, chậm đã.” Đàn Ngọc vội vã chạy theo, vén váy gọi lớn.

Nghe tiếng, Thẩm Trường Trạch ngước mắt lên.

Giữa ánh nắng sớm, Khương Thư khoác trên người bộ váy lụa phỉ thúy, từng bước giẫm lên bậc thang chậm rãi đi xuống. Bộ d.a.o hạt châu hình giọt nước cài trên tóc khẽ lay động, phản chiếu ánh sáng lấp lánh, càng tôn thêm vẻ thanh nhã thoát tục.

Thẩm Trường Trạch nhìn nàng, ánh mắt thoáng biến đổi.

Phiêu Vũ Miên Miên

Hôm nay, hắn ta cũng vận trường bào màu xanh ngọc thêu trúc bạc, đầu đội kim quan, eo đeo đái bạch ngọc. Dáng người cao lớn, ngọc thụ lâm phong, khiến mấy tỳ nữ đang quét sân cũng không nhịn được mà lén lút đưa mắt nhìn.

Hai người vô tình mặc y phục đồng sắc, tựa như trời sinh một đôi.

“Phu nhân, cẩn thận dưới chân.” Chử Ngọc nhỏ giọng nhắc nhở.

Thẩm Trường Trạch bước tới vài bước, vươn tay ra trước mặt Khương Thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoa-ly-xong-ta-duc-hoa-trung-sinh/19.html.]

Nàng hơi ngập ngừng, cuối cùng vẫn đưa tay đang vịn lấy Chử Ngọc đặt vào lòng bàn tay hắn ta.

Tay Thẩm Trường Trạch rộng lớn, ấm áp, bao trọn bàn tay lạnh lẽo của nàng, mang theo một tia hơi ấm len lỏi vào tim.

Hai người nắm tay nhau, chậm rãi đi về phía Thọ Vĩnh đường để thỉnh an Thẩm lão phu nhân và Thẩm mẫu.

Thẩm Trường Trạch quanh năm luyện võ, lòng bàn tay có lớp chai mỏng, thô ráp nhưng vững chãi. Trái lại, tay Khương Thư mềm mại, trơn nhẵn như không xương, khiến hắn ta không nhịn được siết chặt thêm một chút.

Khương Thư khẽ giật mình, nghiêng mắt nhìn hắn ta.

Thẩm Trường Trạch hắng giọng một tiếng, thấp giọng nói: “Tay phu nhân mềm thật.”

Mặt Khương Thư bất giác nóng lên, cảm giác tay hắn ta tựa như than hồng. Nàng khẽ động, định rút tay về, nhưng Thẩm Trường Trạch lại giữ chặt không buông.

Cứ thế, hai người nắm tay nhau đi đến Thọ Vĩnh đường.

Từ xa, đã nghe thấy tiếng cười đùa giòn tan.

“Cục cưng của tằng tổ mẫu, mau lại đây để tằng tổ mẫu ôm nào...”

Hai người bước vào trong.

“Tổ mẫu, mẫu thân.”

Thẩm lão phu nhân và Thẩm mẫu đang vui vẻ trò chuyện với lũ trẻ. Trình Cẩm Sơ cũng ở đó, nghe tiếng, nàng ta quay đầu lại, đúng lúc bắt gặp cảnh Thẩm Trường Trạch buông tay Khương Thư.

Khương Thư lặng lẽ thu tay về, chắp lại trước người. Hơi ấm vừa len lỏi vào lòng nay như bị nước lạnh dập tắt.

“Cha.”

Loading...