"Đừng suy nghĩ lung tung," Phó Thần Cảnh liếc cậu một cái, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào,"Đây là một vụ mua bán rất có lời, đối với Phó thị chỉ có lợi, không có hại."
Việc ghi hình cho chương trình này, chỉ mất khoảng bảy ngày.
Chỉ cần bảy ngày, là có thể đủ để cho Phó thị tập đoàn hợp tác thành công với tập đoàn Ngải Tư, hơn nữa còn có thể lấy được hình thức phân chia lợi nhuận vô cùng có lợi đối với bọn họ.
Không chỉ như thế, điều này còn có thể làm sâu sắc thêm hình tượng của tập đoàn Phó thị trong lòng đại chúng, xem như một mũi tên trúng hai đích.
Phó Thần Cảnh dừng một chút, nói: "Nếu như em rảnh rỗi quá không có việc gì làm, thì có thể giúp anh một việc. "
Phó Nhạc Cảnh sửng sốt, theo bản năng hỏi lại: "Làm cái gì?"
"Tổ tiết mục cho anh xem lịch trình hoạt động của chương trình trong bảy ngày, đúng lúc em có thể giúp anh đưa ra ý kiến," Phó Thần Cảnh nói,"Ví dụ như ngày mai lúc lên du thuyền, anh nên tặng quà gì cho khách mời nữ."
Tặng quà cũng được, hẹn hò cũng được, Phó Thần Cảnh đối với những chuyện này có thể nói dốt đặc cán mai. Cho nên khi nhìn thấy lịch trình được sắp xếp sẵn từ ban tổ chức, anh chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu.
Việc xào CP trước ống kính, đối với những người đã có kinh nghiệm thì trình diễn trước ống kính có vẻ dễ dàng. Nhưng đối với Phó Thần Cảnh mà nói, đó thực sự là một lĩnh vực mà anh không biết gì cả.
"Tặng quà à..." Phó Nhạc Cảnh ngay lập tức gật đầu, đồng ý,"Được, cái này em am hiểu lắm."
"Đúng rồi anh, tài liệu mà chương trình gửi cho anh đâu rồi? Cho em xem một chút, em phải giúp anh lên kế hoạch cẩn thận tỉ mi."
Phó Nhạc Cảnh nói xong, cảm thấy trách nhiệm trên người mình rất lớn.
Để tránh cho anh trai mình nói những điều không nên nói trên chương trình, làm những việc không nên làm, cậu phải tự mình giám sát chặt chế mới được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-bao-toi-nguoc-tra-nam-truoc-khi-bi-nguoc/chuong-124.html.]
Mặc dù không tham lam muốn hình tượng của tập đoàn Phó thị bọn họ bởi vậy mà tăng lên, nhưng tốt xấu gì cũng không thể bị bôi đen được, không phải sao?
"Được, anh gửi tài liệu cho em xem." Phó Thần Cảnh cũng không chân chừ.
Phó Nhạc Cảnh trịnh trọng nhận lấy tập tài liệu, nhìn vào những thông tin mà ban tổ chức chương trình đã gửi tới, cậu chỉ cảm thấy trọng trách trên vai cũng nặng thêm vài phần.
Anh trai cậu có thể duy trì hình tượng người tốt trong chương trình giải trí hay không, còn phụ thuộc vào sự nỗ lực của cậu đó.......
Sáng sớm ngày hôm sau, Lê Khinh Nhanh ngay lập tức đã nhận được tin nhắn từ Phó Nhạc Cảnh.
Phó Nhạc Cảnh: [Chị Lê, chị tuyệt đối không đoán được tập đoàn Ngải Tư đã đưa ra điều kiện gì đâu!]
Trên đầu Lê Khinh Nhan chậm rãi hiện ra một dấu chấm hỏi.
Cô còn nhớ rõ lần trước mình nói chuyện với Phó Nhạc Cảnh. Dựa theo cách nói của đối phương, điều kiện tập đoàn Ngải Tư đưa ra khắt khe vô cùng.
Vì thế cô còn tiêu tốn 2 điểm tích lũy để sửa lại một khoản lớn, khiến tập đoàn Ngải Tư đưa ra điều kiện dễ thở hơn một chút.
"Có chuyện gì vậy?” Lê Khinh Nhan nghi hoặc hỏi: "Các điều kiện mà họ đưa ra, các anh không thể chấp nhận sao?"
Chuyện này không thể nào.
Cô đã thay đổi nội dung ban đầu của tiểu thuyết, cho nên cả hai bên nên đạt được một thỏa thuận hợp tác mới đúng.
Phó Nhạc Cảnh nhanh chóng trả lời tin nhắn của cô: [Ngược lại, điều kiện có thể chấp nhận được. ] Lê Khinh Nhan thở phào nhẹ nhõm.
Vậy cũng tốt, hai điểm tích lũy này xem như không uổng phí rồi.