Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 23 Truyện - Linh Dị - Chương 57: Đại Chiến Xuất Mã Tiên 2
Cập nhật lúc: 2025-03-27 12:00:29
Lượt xem: 7
Nhìn rõ mặt con chồn vàng, Lý Tầm lập tức không bình tĩnh nổi nữa. Anh ta đưa tay xoa cằm, nghĩ mãi mà không hiểu nổi.
"Không phải chứ, cô gái, cô thực sự thấy cái mặt này có gì hấp dẫn à?"
"Tôi thua ở đâu? Hả? Rốt cuộc tôi thua chỗ nào?"
Chồn vàng hóa thành một gã trung niên hơn ba mươi tuổi, sống mũi vẹo, hàm răng vàng khè. Hắn nở một nụ cười với tôi, miệng càng ngày càng rộng, rộng đến mức vượt quá giới hạn sinh lý bình thường, hàm răng cũng từ từ dài ra.
Lý Tầm vẫn còn ở đó càu nhàu, nhưng Chị Con Khỉ thì đã nhận ra vấn đề.
Cô ấy cúi đầu nhìn lá cờ trấn hồn trong tay, lùi sang một bước, cố hết sức thu nhỏ thân hình cao lớn của mình ra sau ghế sofa.
"Không phải đâu, tiên cô, tôi có phá rối việc hành pháp của cô không? Cái đó… anh à, mình đi thôi, hai người cứ tiếp tục đi."
Vừa nói, cô ấy vừa lặng lẽ kéo tay Lý Tầm, định mở cửa chạy ra ngoài. Nhưng con chồn vàng đang đứng ngay sát cửa, mặt lạnh tanh, ánh mắt c.h.ế.t chóc khóa chặt hai người họ.
Chị Con Khỉ lập tức giơ tay đầu hàng.
"Không ra ngoài cũng không sao! Ngồi đây một chút cũng tốt mà."
"Ra ngoài cái gì mà ra ngoài? Em cứ trơ mắt nhìn cô gái này bị con khỉ này bắt nạt sao? Lý Gia Gia, anh nói mày đấy, mày thật sự quá đáng quá rồi, hoàn toàn không có tinh thần trọng nghĩa gì cả!"
Lý Tầm bất mãn lườm Chị Con Khỉ, mà cô ấy thì lập tức nổi đóa.
"Lý Tầm, anh con mẹ nó bị ngu à? Người ta là tiên cô đang làm pháp đấy!"
"Là cái đó, đại thần, Xuất Mã Tiên! Anh quên hồi nhỏ anh đã gặp phải gì rồi à?"
Cô vừa dứt lời, một tiếng "choang" chói tai vang lên trên đầu. Bóng đèn trên trần nhà nổ tung! Ngay giây tiếp theo, màn hình máy tính tối đen. Cả căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ còn ánh sáng yếu ớt hắt vào từ cửa sổ.
Góc trái ngay lối vào là ghế sofa. Chị Con Khỉ hét lên một tiếng, đưa tay kéo ghế sofa về phía mình, rồi nhảy ra sau nó, ôm lấy một cái gối đặt trước ngực.
Còn Lý Tầm vẫn đứng ngơ ngác tại chỗ, quay đầu nhìn tôi một cái, lại nhìn con chồn vàng.
"Anh là Xuất Mã Tiên à?"
Xuất Mã Tiên là một tín ngưỡng dân gian đặc trưng của vùng Đông Bắc, một nhánh tiếp nối từ tôn giáo cổ đại—đạo Shaman. Tương truyền rằng, để tích công đức tu tiên, linh hồn và yêu quái sẽ chọn một người trong nhân gian làm đệ tử, mượn thân xác người đó để hành thiện cứu nhân.
Những người được chọn này được gọi là "đệ tử xuất mã", hay còn gọi là Xuất Mã Tiên.
Sau khi nhập xác, họ sẽ có năng lực đặc biệt, có thể đoán vận mệnh, chữa bệnh, trừ tà, cải thiện phong thủy.
Chồn vàng nắm chặt con d.a.o trong tay, đầu nó xoay trái xoay phải, sau đó chậm rãi bước về phía Lý Tầm gần nó nhất.
Lý Tầm muốn phản kháng, nhưng kinh hoàng phát hiện cơ thể mình không thể nhúc nhích. Anh ta hoảng sợ đến mức hét lên cầu cứu:
"Tiên cô! Mẹ ơi, cứu con với!"
Tôi vẫn đứng yên không động đậy.
Cặp anh em này xuất hiện quá đúng lúc, lại còn vừa vặn phá hỏng trận pháp của tôi.
Từ xưa đến nay, trong giới tinh quái, hồ ly và chồn vàng nổi tiếng là những kẻ thông minh và gian xảo. Người vùng Đông Bắc vốn tin thờ Hoàng Đại Tiên, tôi không chắc liệu họ có cùng phe với chồn vàng này không.
Chồn vàng tiến sát đến Lý Tầm, nhe ra hàm răng vàng khè, rồi thè lưỡi l.i.ế.m lên cánh tay anh ta.
"Đồ biến thái! Cứu tôi với! Em gái ơi, cứu anh với!"
Chị Con Khỉ trốn sau ghế sofa, run như cầy sấy.
"Anh gọi em thì có ích gì, anh cao to thế kia, sao không tự đánh nhau với nó đi?"
Lý Tầm sắp khóc đến nơi.
"Anh không cử động được! Lý Gia Gia, mày mẹ nó còn từng học võ còn gì, con khỉ gầy này không phải đối thủ của mày đâu, mau cứu anh mày với! Lưỡi nó ngứa quá, anh sắp bị nó l.i.ế.m đến c.h.ế.t rồi!"
Hai anh em thay nhau nói, nghe như đang diễn hài trên sân khấu vậy. Tôi lặng lẽ nghe một lúc, mắt vẫn nhìn chằm chằm chồn vàng. Nó nhe răng, bất ngờ lao tới, nhằm vào cổ Lý Tầm!
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, tôi siết chặt thanh Thất Tinh Kiếm trong tay, nhanh như chớp đ.â.m thẳng tới. Theo kế hoạch, mũi kiếm sẽ vừa vặn lướt qua cổ của Lý Tầm, ghim chặt vào miệng của chồn vàng.
Nhưng bất ngờ, một bóng người lao đến, đ.â.m sầm vào Lý Tầm! Lý Tầm ngã nhào xuống đất, vô tình đè lên chồn vàng. Thanh kiếm Thất Tinh trong tay tôi bị hất văng ra ngoài. Nhân cơ hội, chồn vàng ôm chặt lấy Lý Tầm, há miệng cắn mạnh vào cánh tay anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/he-liet-dia-su-thieu-nu-full-23-truyen-linh-di/chuong-57-dai-chien-xuat-ma-tien-2.html.]
"Aaa! Mẹ nó! Mẹ nó!"
Lý Tầm gào lên thảm thiết, đau đớn đến mức suýt lăn lộn trên sàn.
Tôi nhanh chóng lục túi, lấy ra một cuộn dây thừng.
Đừng xem thường sợi dây này, nó có một cái tên rất oai phong—"Dây Trói Yêu".
Dây Trói Yêu được làm từ dây leo Lôi Công Đằng. Từ xa xưa, y thuật và đạo thuật vốn có chung nguồn gốc. Nhiều loại thảo dược mà con người không hiểu, đều được ghi chép trong điển tịch Đạo giáo.
Lôi Công Đằng có thể hấp thụ tia chớp lan tỏa trong những ngày mưa giông, là khắc tinh của yêu quái. Chỉ cần trói sợi dây này lên người yêu quái, luồng điện từ nó sẽ xuyên qua da thịt, làm nó tạm thời mất đi sức kháng cự.
Nhân lúc Lý Tầm vẫn còn đè lên chồn vàng, tôi nhanh chóng quấn chặt sợi Dây Trói Yêu quanh cổ nó. Nó giãy giụa, quay đầu định cắn vào cánh tay tôi.
Tôi giật mình.
Nó không phải yêu quái.
Tôi lập tức đưa tay bóp lấy má nó. Hai mắt nó đỏ ngầu, nhưng đồng tử vẫn rất rõ ràng, không giống như bị tà linh nhập vào.
Vậy thì luồng yêu khí chồn vàng trên người nó từ đâu ra?
Trong thoáng chốc tôi còn đang suy nghĩ, con chồn vàng đột nhiên nhìn chằm chằm vào tôi, rồi bật cười ha hả.
"Cô là đạo sĩ phái Mao Sơn, Lục Linh Châu sao?"
Giọng nó nghe như tiếng đá mài trên kính, thô ráp, chói tai đến mức khó chịu.
Tôi hừ lạnh.
"Lục Linh Châu là ai?"
Con chồn vàng này chắc hẳn đã từng bị đạo sĩ Mao Sơn đối phó, nên mới nhận nhầm tôi thành người khác. Trong Đạo giáo có rất nhiều môn phái, Mao Sơn có Thượng Thanh Lục, Các Tảo Sơn có Linh Bảo Lục, Long Hổ Sơn có Chính Nhất Lục, tất cả đều thuộc Chính Nhất Phái.
Chính Nhất Đạo còn được gọi là Thiên Sư Đạo, nổi tiếng với câu "Chính dĩ trị tà, Nhất dĩ thống vạn"—nghĩa là dùng chính khí để trấn áp tà ma, một đạo pháp thống lĩnh muôn phương. Đây là môn phái lợi hại nhất trong việc trừ yêu bắt quỷ. Tôi cũng học được không ít đạo thuật từ Chính Nhất Phái.
Nếu con chồn vàng này đã từng thoát được khỏi tay đạo sĩ Mao Sơn, thì chắc chắn không phải loại dễ đối phó. Tôi lập tức tập trung toàn bộ tinh thần.
Đúng lúc này, cửa sổ đột nhiên vang lên những tiếng bộp bộp, Chị Con Khỉ trốn bên cạnh hét lên một tiếng thất thanh.
Tôi quay đầu nhìn, chỉ thấy ngoài cửa sổ có vô số thứ đang bay lượn.
Không phải tiền giấy. Là hình nhân giấy.
Những tờ giấy trắng, to cỡ bàn tay, được cắt thành hình người, đang luồn lách qua khe cửa sổ mà bò vào.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️
Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.
Một vài hình nhân đã chui được vào phòng, chúng lượn lờ trên không trung một vòng, rồi đột ngột lao về phía Chị Con Khỉ, bịt kín miệng mũi cô ấy! Cô ấy giãy giụa điên cuồng, cố gắng xé tờ giấy ra. Nhưng chỉ là một tờ giấy mỏng manh, vậy mà dường như nó dính chặt như keo, kéo thế nào cũng không rách.
Cảm giác ngạt thở khiến cô ấy đau đớn đến mức rên rỉ, lăn lộn trên sàn.
Lý Tầm lập tức nhào tới cứu người, cố sức gỡ tờ giấy trên mặt cô ấy.
Nhưng đúng lúc anh ta thả lỏng tay, con chồn vàng thoát khỏi sự khống chế! Nó nhanh chóng thò tay vào trong áo.
Bùm! Một làn khói vàng cuồn cuộn phun ra. Trước mắt tôi lập tức tối sầm lại, không còn nhìn thấy gì nữa!
Ồ, xin lỗi, là do tôi theo bản năng nhắm chặt mắt lại.
Từ nhỏ đến lớn, tôi đã từng ngửi qua vô số mùi hôi, nhưng chưa có mùi nào có thể sánh bằng thứ này. Cứ như xác c.h.ế.t thối rữa ngâm trong nước lèo bốc mùi của bún ốc chua, rồi trộn thêm sầu riêng, cuối cùng ném vào một đống nhựa đang cháy.
Tất cả những mùi này hòa quyện lại với nhau, sức sát thương cực mạnh, tràn vào mũi tôi, lan tỏa trong khoang miệng, len lỏi vào từng góc của não bộ, khắp người tôi đều bị thứ mùi hôi này xâm chiếm.
Tôi nheo mắt, nước mắt giàn giụa vì bị xộc mùi. Lý Tầm đã bắt đầu khóc rồi.
"Lý Gia Gia, mày sợ quá nên ị ra quần luôn à? Mày ăn cái mẹ gì mà thối thế này, đệch mẹ—"
Khí độc từ phân chồn vàng không chỉ hôi mà còn có tác dụng gây ảo giác. Đầu óc tôi bắt đầu đờ đẫn. Tôi lắc mạnh đầu, lập tức niệm Tĩnh Tâm Chú, đồng thời lật tay rút ra một tấm Lôi Kích Mộc Bài Mộc từ trong túi.
Yêu quái muốn tu luyện thành hình người là đi ngược lại thiên đạo, vì thế, chúng phải trải qua thiên kiếp, chính là quá trình độ kiếp trong truyền thuyết.
Lôi kiếp đối với yêu quái, nhẹ thì mất sạch tu vi, nặng thì hồn phi phách tán. Ngay cả những yêu quái đã vượt qua lôi kiếp, trong vòng một trăm năm đầu tiên, hình thể vẫn chưa ổn định, nếu bị thiên lôi đánh trúng vẫn có thể bị đánh trở lại nguyên hình.
Lúc đầu, tôi tưởng con chồn vàng này đã là một đại yêu luyện thành hình, nên mới bố trí trận pháp để đối phó. Nhưng giờ trận pháp đã bị phá, may mắn là nó không phải yêu thể, mà chỉ là nhân thể, vậy thì không cần đến thiên kiếp, chỉ cần một tia sét thông thường cũng đủ xử lý.
"Ngũ Lôi Hiệu Lệnh—"