Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 23 Truyện - Linh Dị - Chương 4: Mở Đầu 4
Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:53:28
Lượt xem: 13
Tôi bảo Giang tổng chuẩn bị một bát nếp, sau đó ném đồng xu vừa vớt được vào trong. Một lát sau, từ trong bát nếp bốc lên một luồng hắc khí, cả bát nếp lập tức chuyển thành màu đen.
Giang Khả Khả há hốc miệng, đột nhiên vỗ đùi đánh đét:
"Ôi trời! Tôi quên quay video đăng lên vòng bạn bè rồi!"
Tôi nhìn bát nếp đã chuyển đen kịt, trong lòng có chút căng thẳng.
Tôi không dám nói ra sự thật, sợ sẽ khiến họ hoảng sợ hơn. Sát khí mạnh hơn tôi tưởng...Có khả năng không chỉ có một Tuyệt Sát, mà là hai.
Sau giờ Tý đêm nay, kẻ chiến thắng trong hai Tuyệt Sát sẽ nuốt chửng kẻ còn lại. Đến lúc đó, mới thực sự là phiền toái lớn.
Sau bữa tiệc, các thành viên khác trong nhà họ Giang cũng lần lượt trở về.
Anh cả nhà họ Giang dẫn theo vợ và hai cô con gái sinh đôi đáng yêu. Vừa bước vào cửa, anh ta đã không hài lòng nhìn chằm chằm Giang tổng.
"Ba! Sao hôm nay ba cũng giống mẹ, lại tin vào mấy thứ này rồi."
Giang tổng: "Im miệng."
Lúc này đã là 8 giờ 30 tối. Giờ Hợi kéo dài từ 9 đến 11 giờ đêm. Thân - Hợi tương hại, gọi là tranh tiến chi hại, hai Tuyệt Sát sẽ tranh đoạt sinh cơ. Khoảnh khắc quan trọng sẽ diễn ra ngay trong khoảng thời gian này.
Tôi lấy bút chu sa từ trong túi ra, chấm chu sa lên cổ tay của từng người trong nhà họ Giang. Chu sa có thể trừ tà. Nếu ai bị Tuyệt Sát nhập vào, dấu chu sa sẽ biến mất. Dù có bị nhập, ít nhất sau khi Tuyệt Sát rời đi, người đó cũng sẽ không bị tổn thương quá nặng.
"Mọi người chú ý cổ tay mình. Nếu ai đó mất dấu chu sa, nghĩa là đã bị Tuyệt Sát nhập vào. Tạm thời mọi người cứ hoạt động tự do ở tầng một, nếu gặp nguy hiểm, lập tức hét lên."
Một phút sau, tôi ngồi trên ghế sô pha, bị nhà họ Giang vây kín xung quanh. Giang tổng dán sát vào tôi bên trái. Giang phu nhân ôm chặt lấy cánh tay phải của tôi. Hai đứa sinh đôi mỗi đứa ôm một bên đùi tôi. Giang Khả Khả chen giữa đầu gối tôi. Giang Hạo Ngôn đứng sau lưng, ôm lấy cổ tôi.
Bà cụ Giang và vợ chồng anh cả ngồi trên ghế đối diện nhìn chằm chằm tôi.
Tôi hết cách, đảo mắt bất lực.
"Mọi người cứ thế này thì làm sao dẫn dụ Tuyệt Sát ra? Giải tán ngay, mỗi người đi dạo quanh nhà một vòng, cứ 10 phút quay lại phòng khách một lần."
Anh cả nhà họ Giang có lẽ là người can đảm nhất, cũng có thể vì anh ta vẫn nửa tin nửa ngờ. Anh ta đứng dậy đầu tiên. "Tôi đi vệ sinh một chút."
Nhưng rồi… hơn 10 phút trôi qua.
Tôi liếc nhìn đồng hồ, vừa định đi tìm anh ta, thì anh ta đã tự quay về. Trên mặt anh ta còn ướt sũng, nở một nụ cười kỳ lạ.
Anh ta đi đến bên ghế sô pha, ngồi xuống cạnh Giang Hạo Ngôn, nói muốn cho em trai xem một thứ. Giang Hạo Ngôn vừa cúi đầu nhìn, lập tức quay đầu, điên cuồng nháy mắt ra hiệu với tôi.
Tôi quét mắt nhìn cổ tay anh cả nhà họ Giang, hoàn toàn trắng nõn sạch sẽ, dấu chu sa đã biến mất.
Cả nhà họ Giang hít một hơi lạnh, co rúm lại sau lưng tôi.
Tôi lấy bát quái kính trong túi ra, soi lên mặt anh ta. Anh cả cầm lấy gương, ngắm nghía bản thân một lúc, rồi chỉnh lại tóc.
"Đẹp trai thật, tạo hình của stylist Hàn Quốc đúng là đỉnh."
Tôi: "..."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️
Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.
Mọi người hét lên, hoảng loạn chạy tán loạn.
Tôi thở dài bất lực: "Đừng chạy nữa. Anh ấy không phải."
"Vậy dấu chu sa trên tay anh đâu?"
Anh ta đặt gương xuống, đáp một cách thản nhiên:
"À, tôi vừa đi rửa tay sau khi đi vệ sinh, rửa mất tiêu rồi."
"Anh làm cái trò gì thế hả?! Có biết là anh dọa chúng tôi sợ c.h.ế.t khiếp rồi không?"
Giang Hạo Ngôn tức giận chen vào, giật lấy bát quái kính từ tay anh trai. Nhưng tay anh cả vẫn còn ướt, anh ta lại theo bản năng né tránh, khiến gương trượt khỏi tay, rơi xuống đất vỡ vụn.
Cùng lúc đó, một tiếng mèo kêu chói tai vang lên! Ngay sau đó, "phụt!" một tiếng, toàn bộ đèn trong nhà vụt tắt. Căn biệt thự chìm vào bóng tối đen kịt.
Mọi người hét toáng lên, chạy loạn xạ, đồ đạc bị xô đổ vang lên những tiếng rầm rầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/he-liet-dia-su-thieu-nu-full-23-truyen-linh-di/chuong-4-mo-dau-4.html.]
May mà tôi đã chuẩn bị trước. Tôi lấy ra đèn pin siêu sáng công suất cao mua trên mạng. Vừa bật lên, ánh sáng mạnh như tia laser, soi sáng cả nửa căn phòng.
Tôi xoay người lại, Giang Hạo Ngôn đang đứng ngay phía sau tôi. Cậu ta nở nụ cười cứng đờ với tôi.
Không hổ là hotboy vườn trường, dưới ánh sáng trắng rực rỡ, gương mặt của cậu ta vẫn hoàn mỹ như cũ.
Tôi cũng mỉm cười lại với cậu ta, rồi rút một xâu tiền đồng Ngũ Đế từ trong túi ra, nhanh như chớp nhét thẳng vào miệng cậu ta.
Giang Hạo Ngôn lập tức ôm cổ họng, phát ra một tiếng gào thét không giống con người. Cậu ta quay người định bỏ chạy. Tôi lập tức lao lên, đạp một cú mạnh như trời giáng! Giang Hạo Ngôn bị tôi đá bay xuống đất. Tôi nhanh chóng quỳ một chân lên lưng cậu ta, lôi một cuộn dây thừng đỏ ra, gọn gàng trói cậu ta như đòn bánh tét.
"Có ai đó giúp tôi khiêng cậu ta lên bệ tròn ở cầu thang ngay!"
Cả nhà họ Giang đã sợ đến đờ người, chỉ biết trừng mắt nhìn. Chỉ thấy dây thừng đỏ tiếp xúc với da cậu ta, lập tức bốc lên từng luồng hắc khí. Gương mặt Giang Hạo Ngôn vặn vẹo dữ tợn, gào thét thảm thiết.
"Còn đứng đực ra đó làm gì? Mau lại giúp tôi!"
Lúc mọi người hợp lực khiêng Giang Hạo Ngôn lên bệ tròn, tôi quỳ lên lưng cậu ta, đọc một bài chú trừ sát, đồng thời bố trí một pháp trận trục sát. Một lát sau, sát khí trên người cậu ta dần dần tiêu tan. Tôi thậm chí chưa cần dùng đến các pháp bảo khác.
Lạ thật. Hai Tuyệt Sát, không lý nào chỉ có bấy nhiêu uy lực.
Chắc chắn trong nhà vẫn còn một con.
Nhưng tôi đợi suốt cả đêm, vẫn không thấy Tuyệt Sát còn lại xuất hiện. Đến khi trời sáng, tôi cầm la bàn đi quanh biệt thự một vòng, phát hiện sát khí đã tan hơn một nửa.
Tôi dặn nhà họ Giang rằng muốn triệt phá trận Phong Hồn hoàn toàn, cần tìm ra toàn bộ những đồng xu đã được chôn giấu. Vẫn còn mười sáu đồng xu, tám cái bị chôn trong cột nhà. Những cái còn lại, tôi đã chỉ rõ vị trí cho họ. "Ngoài ra, cần phải tháo dỡ luôn bệ tròn của cầu thang."
"Căn nhà này đã có hai người rơi xuống ch//ết. Đều ch//ết vào tháng Thân, tuổi Thân. Các vị điều tra thử xem là ai. Sau khi xác minh danh tính, hãy đến phần mộ của họ, thắp nhang và mang chút lễ vật đến cúng tế."
Sau khi dặn dò xong, tôi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi. Lúc này, ánh mắt của Giang tổng nhìn tôi đã như nhìn thần linh.
"Kiều Đại sư, cái bát quái kính bị con trai tôi làm vỡ... cái gương đó bao nhiêu tiền vậy?"
Tôi giơ hai ngón tay. Cái gương đó là tôi mua hai mươi tệ trên Pinduoduo.
"Được! 2 trăm vạn! Cộng với phí lao động của đại sư lần này, tôi chuyển khoản luôn 5 trăm vạn."
Nhà họ Giang vô cùng biết ơn, tiễn tôi ra cửa. Nhưng trong lòng tôi vẫn canh cánh một chuyện. Tuyệt Sát còn lại đã đi đâu?
Nó bị trận Phong Hồn phong tỏa, không thể tự rời khỏi biệt thự, trừ khi có một tà vật giúp nó chạy thoát. Hôm đó có rất nhiều bạn học tham gia tiệc. Giờ phải tìm nó thế nào đây?
Tôi suy nghĩ mãi, tối đến còn mất ngon miệng, ăn ít hơn một bát cơm.
Ngày hôm sau, nhận được 5 trăm vạn từ nhà họ Giang, tôi theo thói quen quyên góp 4 trăm vạn 995 ngàn, chỉ giữ lại 5 ngàn tệ, rồi xa xỉ một phen, tự thưởng cho mình một đôi giày Warrior mới giá 108 tệ.
Quay lại trường, tin đồn về tôi đã lan khăp nơi. Quãng đường từ căng tin về phòng, tôi đã nghe được ít nhất 8 bản tin về chính mình.
Từ "Giả vờ làm đại sư để tiếp cận Giang Hạo Ngôn, nhưng bị Giang tổng vạch trần và đuổi đi", đến "Thực ra có chút bản lĩnh, nhưng làm thầy phong thuỷ chỉ là phụ, công việc chính là làm nghề môi giới, trà trộn, lừa đảo trong giới thượng lưu, kiểu như Vương Lâm đại sư."
Tôi vừa nghe đã biết nguồn gốc từ đâu, không phải Lâu Thiến Thiến thì là ai.
"Buồn cười c.h.ế.t mất! Bói toán? Phong thủy? Hahahaha, cô ta nghĩ ra được trò này từ đâu vậy?"
Lâu Thiến Thiến ngồi trên ghế, vừa ăn bánh kem vừa tán gẫu với bạn cùng phòng.
Lăng Linh nhìn cô ta đầy lo lắng: "Thiến Thiến, cậu không sao chứ? Cậu đã ăn hết nguyên cái bánh 6 tấc rồi đấy! Đừng ăn nữa!"
Bình thường, Lâu Thiến Thiến rất khắt khe trong ăn uống, đến cả một quả táo cũng chỉ ăn một nửa, còn chia nửa kia cho người khác. Hôm nay lại ăn một cái bánh kem to đùng một cách ngon lành thế này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Tôi bước đến phía sau, đặt tay lên gáy cô ta, bàn tay truyện đến cảm giác lạnh ngắt. Dưới làn da mỏng manh, có một dòng hắc khí lượn lờ, nhưng chỉ loáng lên rồi biến mất.
Tìm thấy Tuyệt Sát rồi.
Lâu Thiến Thiến lập tức hất tay tôi ra, cau mày khó chịu.
"Kiều Mặc Vũ, cậu làm gì vậy?"
"Bị Tuyệt Sát nhập vào, cơ thể sẽ rất yếu, cần hấp thu nhiều dinh dưỡng để hồi phục. Trên người cậu có tà vật. Hôm qua, Tuyệt Sát nhờ cậu mà thoát khỏi nhà họ Giang, giờ nó đang ở chỗ khác."
Hai Tuyệt Sát liên kết với nhau. Tôi đã thu phục con ở nhà họ Giang, con này chắc chắn đã chịu tổn thương, tạm thời không thể lấy mạng ai, nhưng để gây chuyện thì vẫn còn đủ sức.
Tôi nhàn nhã nói: "Lâu Thiến Thiến, cậu đừng trách tôi không nhắc trước. Chúng ta là bạn học, nếu cậu chịu cầu xin tôi, tôi có thể cân nhắc việc đến nhà cậu một chuyến làm pháp sự."