Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 23 Truyện - Linh Dị - Chương 2: Mở Đầu 2

Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:53:24
Lượt xem: 12

"Wow, đó là mẹ của Giang Hạo Ngôn sao? Bà ấy có khí chất thật đấy, còn rất xinh đẹp nữa!"

Tôi quay đầu lại, chỉ thấy Giang phu nhân khoác tay Giang Hạo Ngôn, đang đi về phía tôi.

Lâu Thiến Thiến lập tức đứng thẳng, chỉnh lại mái tóc, nở nụ cười duyên dáng nhất: "Chào dì, con là Thiến Thiến ạ! Con từng đến nhà dì rồi, dì còn nhớ…"

Giang phu nhân vươn tay ra, nhưng không phải về phía Lâu Thiến Thiến, mà là nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, giọng điệu đầy nhiệt tình.

"Ôi trời, cô chính là Kiều Đại sư – Kiều Mặc Vũ phải không? Chào cô, chào cô! Cuối cùng cũng gặp được cô rồi! Xin lỗi cô, ba của Hạo Ngôn đang trên đường về gấp, mong cô thông cảm!"

Giang phu nhân còn khẽ cúi người trước tôi. Cả đám bạn học sững sờ.

Tôi liếc quanh phòng khách, nền nhà lát đá cẩm thạch nguyên khối, bốn góc gian phòng có bốn cột trụ cực cao, điêu khắc theo phong cách La Mã. Lúc này, từ những cây cột đó bốc lên luồng hắc khí dày đặc, có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường.

Sắc mặt tôi lập tức thay đổi: "Trong vòng một giờ, gọi toàn bộ người nhà họ Giang ra gặp tôi."

Bạn học xung quanh há hốc mồm, không dám tin. Lâu Thiến Thiến ngớ ra, tức tối hét lên: "Kiều Mặc Vũ, cậu nói nhảm cái gì thế? Cậu bị điên à?"

Giang phu nhân đẩy cô ta sang một bên, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, giọng đầy kích động.

"Được được! Tôi đi ngay đây!"

Tôi gật đầu, sải bước về phía cây cột ở góc Tây Bắc.

Lần này, tôi thực sự gặp phải vụ khó nhằn nhất trong sự nghiệp địa sư của mình tính đến nay, phải tính thêm tiền mới được!

Tôi lấy la bàn từ trong ba lô ra, chỉ thấy kim chỉ hướng đột nhiên trĩu xuống, sau đó điên cuồng xoay vòng.

Kim trĩu xuống, gọi là trầm châm, nghĩa là âm khí tụ lại, sống ở đây sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Kim xoay không dứt, gọi là chuyển châm, nghĩa là nơi này oán khí chưa tan, ở lâu dễ tổn hại đến con người.

Tôi đi quanh bốn cây cột trụ một vòng, kim la bàn càng quay nhanh hơn, tôi nhíu mày, sắc mặt trở nên nặng nề.

Hoa Châu Quân Đình là khu biệt thự nổi tiếng nhất thành phố A, điểm bán hàng quan trọng chính là phong thủy. Nghe nói chủ đầu tư đã mời một đại sư phong thủy từ Hong Kong đến xem xét, phán rằng nơi đây có núi che chở, sông bao quanh, là vùng đất vượng khí hiếm có. Người giàu tin tưởng điều này, giá nhà bị đẩy lên cao chót vót.

Trên đường đến đây, tôi cũng quan sát qua. Hướng Đông Nam có núi làm chỗ dựa, phía Tây Bắc có con sông uốn lượn chảy qua, đúng là phong thủy tốt thật.

Nhưng trong nhà họ Giang, sát khí lại mạnh đến mức này, rõ ràng có người đã bố trí trận pháp khác. Hơn nữa, kẻ đó không phải hạng tầm thường.

Các bạn học vẫn trò chuyện rôm rả, Giang phu nhân và Giang Hạo Ngôn đi sau tôi, muốn lên tiếng nhưng sợ làm phiền.

"À… Kiều Đại sư, có cần chuẩn bị thêm gì không?"

Giang phu nhân dè dặt hỏi.

Tôi lắc đầu, liếc nhìn điện thoại.

"Gọi tất cả người nhà các vị lên tập trung ở căn phòng phía Đông Bắc tầng hai. Ai đang ở đó? Mấy hôm trước có phải người đó bị gãy chân không?"

Giang Hạo Ngôn hít sâu một hơi.

"Mẹ ơi! Kiều Mặc Vũ, cậu đúng là thần rồi!"

Giang phu nhân trừng mắt lườm anh ta.

"Con nói năng kiểu gì thế? Kiều Đại sư, con trai tôi còn nhỏ không hiểu chuyện, mong cô bỏ qua."

Tôi nhìn Giang Hạo Ngôn cao hơn mình cả cái đầu, cơ bắp lực lưỡng, rồi gật đầu.

"Tôi sao lại chấp nhặt với vãn bối như cậu ta được."

Giang phu nhân dẫn chúng tôi về phía cầu thang. Kiến trúc cầu thang trong phòng khách nhà họ Giang là một điểm nhấn quan trọng: ở giữa là bậc tròn rộng lớn, sau đó tách thành hai nhánh cầu thang dẫn lên tầng hai.

Thấy chúng tôi đi lên, mọi ánh mắt trong phòng khách đều tập trung vào.

"Không thể nào! Mẹ của Giang Hạo Ngôn mời Kiều Mặc Vũ lên phòng ngủ kìa!"

"Ban nãy người giúp việc còn dặn dò chúng ta là không được phép lên tầng hai! Vậy mà Giang phu nhân lại phá lệ… Phải chăng đây là lời công nhận chính thức quan hệ giữa họ? Vậy còn Lâu Thiến Thiến thì sao?"

Lâu Thiến Thiến đứng trong sảnh, ngẩng đầu nhìn theo chúng tôi. Nghe thấy tiếng xì xào bàn tán, cảm nhận những ánh mắt thương hại xung quanh, cô ta ghen tức đến phát điên.

Đúng lúc đó, bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập, mọi người nhìn về phía cửa.

"Giang tổng về rồi!"

Mắt Lâu Thiến Thiến sáng lên, cô ta lập tức nhấc váy, chạy vội về phía ba của Giang Hạo Ngôn.

"Chú Giang, con có chuyện muốn nói!"

"Hạo Ngôn dẫn bạn gái về nhà, còn đòi lên tầng hai tham quan. Con biết thư phòng của chú ở trên đó, bình thường không dễ gì cho người ngoài vào, con đã cố ngăn cản, nhưng Kiều Mặc Vũ không chịu nghe."

"Nhà cậu ấy nghèo, nhìn thấy biệt thự này đã đơ người rồi. Con kéo thế nào cũng không cản nổi, cậu ấy cứ lao lên trên!"

Giang tổng nhíu mày.

"Kiều Mặc Vũ?"

Nói rồi, ông ta ngẩng đầu, trông thấy chúng tôi trên cầu thang, sắc mặt lập tức sa sầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/he-liet-dia-su-thieu-nu-full-23-truyen-linh-di/chuong-2-mo-dau-2.html.]

"Làm càn!"

Ông ta nhấc chân đuổi theo, Lâu Thiến Thiến hớn hở bám theo sát nút.

"Đào Tình! Bà đang làm cái trò hề gì vậy? Những thứ mê tín phong kiến này mà bà cũng tin? Phụ nữ các người có thể thôi nhàn rỗi, lo làm chuyện chính đáng một chút không?"

Giang tổng nghiêm nghị quở trách vợ, Giang Hạo Ngôn lập tức đứng ra bảo vệ mẹ mình.

"Ba! Sao ba có thể nói mẹ như vậy? Đây là do cô giới thiệu đấy, chẳng phải ba cũng biết chuyện nhà cô sao? Hơn nữa, giải Nobel năm nay trao cho nghiên cứu về nhiễu lượng tử, cuối cùng thì khoa học cũng phải cúi đầu trước tâm linh. Chúng ta nên tôn trọng những điều này."

Giang Hạo Ngôn thao thao bất tuyệt, mặt Giang tổng càng đen lại.

"Tao cho mày đi học đại học là để mày học cái này à?"

"Tất cả xuống dưới cho tôi! Còn cô, bạn học Kiều, cảm ơn ý tốt của cô, nhưng nhà chúng tôi không cần. Cô cứ xuống nhà uống trà, ăn chút bánh đi."

Lâu Thiến Thiến đứng phía sau nghe nãy giờ, cuối cùng cũng hiểu ra.

"Thì ra cô không phải bạn gái của Giang Hạo Ngôn mà chỉ là một thầy phong thủy thôi á? Hahahaha! Cười c.h.ế.t mất! Thời đại nào rồi còn có kẻ làm cái nghề lừa đảo này? Kiều Mặc Vũ, cô to gan thật đấy, dám lừa đảo ngay trong nhà họ Giang!"

"Chú Giang, dì Giang, đừng để cậu ta lừa! Con ở cùng phòng với cậu ta, con hiểu rõ nhất. Cậu ta là loại người chẳng ra gì, học hành chẳng ra sao, suốt ngày qua lại với đám đàn ông trung niên bên ngoài, nhận quà cáp của họ."

Lâu Thiến Thiến đắc ý túm lấy tay tôi.

"Kiều Mặc Vũ, xuống dưới ngay!"

Tình huống này có chút khó xử rồi.

Với đẳng cấp của tôi, khách hàng đều là do người quen giới thiệu, hiếm khi gặp phải tình huống này. Nhưng đôi lúc vẫn có ngoại lệ, mà lúc gặp, tôi chỉ cần nói rõ, để họ tự quyết định.

Tôi quay đầu, chân thành nhìn Giang tổng.

"Có câu: ‘Lời lành khó khuyên quỷ chết, từ bi không độ kẻ tự đoạn đường’. Giang tổng, hẹn gặp lại, nếu như còn có thể gặp lại."

Nói xong tôi phất tay, xoay người rời đi.

Giang phu nhân lập tức nhào đến ôm lấy tôi.

"Đừng mà, Kiều Đại sư! Cô không thể bỏ mặc chúng tôi được! Con trai, mau!"

Giang Hạo Ngôn đứng ngây ra đó, gãi đầu, rồi cũng nhào tới ôm tôi.

Tình huống bây giờ là: Giang phu nhân ôm eo tôi từ phía sau, Giang Hạo Ngôn ôm chặt tôi từ phía trước. Một gã cao 1m85, cơ bắp rắn chắc, ép tôi vào bộ n.g.ự.c vững như thép của cậu ta, như thể muốn bóp nghẹt tôi vậy.

Tôi bị kẹp cứng giữa hai người họ, không thể động đậy, chúng tôi y như một cái bánh sandwich.

Giang Hạo Ngôn kêu lên: "Mẹ, mẹ mau nói gì đó với ba đi!"

Giang phu nhân gật đầu: "Giang Hồng Chấn, ly hôn!"

Giang tổng: "..."

Tôi: "..."

Bạn học xung quanh nhìn chúng tôi với ánh mắt khó hiểu. Giang tổng không muốn mất mặt hơn nữa, đành miễn cưỡng gật đầu.

"Được rồi, lên lầu đi."

Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Lâu Thiến Thiến cũng lén lút đi theo sau. Nhưng Giang tổng dừng bước, lạnh lùng quay đầu nhìn cô ta.

"Bạn học này, mời cô đi xuống."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️
Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.

Mặt Lâu Thiến Thiến đỏ bừng, mắt đỏ hoe trừng tôi, rồi quay người bật khóc bỏ chạy.

Không ai để tâm đến cô ta, bởi vì ngay khi chúng tôi vừa lên tầng hai, một vệt m.á.u đỏ tươi đã lan đến dưới chân tôi, nhuộm ướt đôi giày Warrior giá 68 tệ của tôi.

Một con mèo mun ngồi xổm ngay bên chân tôi, miệng ngoạm chặt một con chim vẫn đang giãy giụa, m.á.u tươi chảy ra từ miệng nó.

Giang phu nhân hét lên, chạy đến xua con mèo.

"Phô Mai! Trời ơi, con đang làm gì thế? Mau thả chú chim tội nghiệp đó ra đi!"

Con mèo đen có một đôi mắt kỳ dị – một bên xanh lam, một bên xanh lục, trong suốt như bảo thạch. Giang phu nhân đưa tay đuổi nó, nhưng nó không phản ứng, chỉ dùng hai chân trước giữ chặt con chim, càng cắn chặt hơn.

Tôi bước đến gần, nó lập tức cong lưng, lông dựng ngược, nhe răng gầm gừ với tôi, sau đó cúp đuôi bỏ chạy.

Giang phu nhân hoảng hốt nhìn tôi.

"Kiều Đại sư, Phô Mai của tôi bị sao vậy? Bình thường nó rất kén ăn, sữa mà không phải hàng nhập khẩu là không uống, cá chỉ ăn cá hồi và cá ngừ, làm sao lại đi ăn thứ này chứ?"

Sát khí mới hình thành, đối tượng ảnh hưởng đầu tiên là động vật.

Tôi cúi đầu nhìn xuống từ tầng hai, quan sát toàn bộ phòng khách.

Bốn góc Đông, Nam, Tây, Bắc đều có một cây cột trụ, cầu thang hai bên kẹp lấy một bậc tròn lớn ở giữa, vị trí đó chính là hướng Đông Bắc, thuộc về Tốn vị trong phong thủy.

Tôi bấm tay tính toán, sắc mặt trở nên trầm trọng.

"Có người đã bày trận Phong Hồn trong nhà các vị. Oan hồn vất vưởng trong đó, vĩnh viễn không tìm được lối ra. Lâu ngày, sát khí tích tụ, tất sẽ hại người."

Loading...