Gió Thăng Long – An Tư Công Chúa Truyện - 3
Cập nhật lúc: 2025-05-10 13:50:01
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 3: Gió Trong Cung Trại Giặc
Doanh trại mà Thoát Hoan ban cho An Tư nằm ở phía nam Thăng Long, cách xa trung tâm chỉ huy của quân Nguyên. Thoạt nhìn, nó không khác gì những doanh trại khác, với những chiếc lều bạt màu xám xịt và những hàng rào gỗ thô sơ. Nhưng bên trong, nó lại được trang hoàng lộng lẫy, với những tấm thảm Ba Tư đắt tiền, những bức tranh sơn mài tinh xảo và những đồ dùng bằng vàng bạc quý giá. Thoát Hoan muốn chứng tỏ cho An Tư thấy sự giàu có và quyền lực của mình, hy vọng nàng sẽ sớm quên đi thân phận công chúa Đại Việt mà chỉ còn là một phi tần được sủng ái của hắn.
An Tư không quan tâm đến những thứ xa hoa đó. Nàng chỉ quan tâm đến việc làm thế nào để có thể thu thập thông tin, liên lạc với quân Trần và làm suy yếu quân Nguyên. Nàng biết, nàng đang sống trong hang hùm, mọi hành động đều phải cẩn trọng, nếu không sẽ mất mạng bất cứ lúc nào.
Nàng bắt đầu bằng việc tìm hiểu về những người xung quanh mình. Trong doanh trại, ngoài những lính canh người Nguyên, còn có một số nữ tỳ cũ từ cung Càn Nguyên, những người đã trung thành theo nàng đến đây. Họ là những người duy nhất mà nàng có thể tin tưởng, là những cánh tay nối dài của nàng với thế giới bên ngoài.
"Các ngươi có thể liên lạc với quân ta không?" An Tư hỏi họ trong một buổi tối tĩnh lặng.
"Bẩm công chúa, chúng tôi đã cố gắng liên lạc với một số mật sứ, nhưng vẫn chưa thành công," một nữ tỳ tên Lan đáp, giọng nói đầy lo lắng. "Quân Nguyên canh phòng quá nghiêm ngặt, chúng tôi không thể ra khỏi doanh trại."
"Không sao, ta sẽ nghĩ cách," An Tư nói, ánh mắt kiên định. "Điều quan trọng là các ngươi phải luôn giữ liên lạc với ta, báo cáo mọi tin tức mà các ngươi nghe được."
Lan và những nữ tỳ khác gật đầu, hứa sẽ tận tâm phục vụ An Tư.
Bên cạnh những nữ tỳ cũ, An Tư còn phải đối phó với những người hầu cận do Thoát Hoan phái đến. Họ là những tai mắt của hắn, luôn theo dõi mọi hành động của nàng. An Tư phải tỏ ra ngoan ngoãn, nghe lời, để đánh lạc hướng sự chú ý của họ.
Hàng ngày, An Tư phải tiếp Thoát Hoan. Hắn luôn tìm cách để chiếm đoạt nàng, nhưng nàng luôn khéo léo từ chối, viện đủ mọi lý do. Nàng biết, nếu nàng để hắn đạt được mục đích, thì mọi nỗ lực của nàng sẽ trở nên vô nghĩa.
"An Tư, nàng đừng lạnh lùng với ta như vậy," Thoát Hoan nói trong một buổi tối nọ, ánh mắt hắn đầy vẻ si mê. "Ta đã đối xử với nàng rất tốt, nàng còn muốn gì nữa?"
"Thái tử điện hạ đã cho tôi quá nhiều rồi," An Tư đáp, giọng nói nhẹ nhàng. "Tôi chỉ muốn có thêm thời gian để làm quen với cuộc sống ở đây."
Thoát Hoan thở dài, hắn biết An Tư đang cố tình kéo dài thời gian. Nhưng hắn không muốn ép buộc nàng, hắn muốn nàng tự nguyện dâng hiến cho hắn.
"Được thôi, ta sẽ cho nàng thêm thời gian," hắn nói. "Nhưng nàng phải nhớ, ta không phải là một người kiên nhẫn."
An Tư mỉm cười, gật đầu. Nàng biết, nàng đang đi trên một sợi dây mong manh, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến nàng rơi xuống vực sâu.
Trong khi đó, An Tư vẫn không ngừng tìm cách liên lạc với quân Trần. Nàng nghĩ ra một kế hoạch táo bạo. Nàng sẽ lợi dụng sự tin tưởng của Thoát Hoan để gửi tin tức ra ngoài.
Một ngày nọ, An Tư nói với Thoát Hoan rằng nàng muốn thêu một bức tranh để tặng hắn. Thoát Hoan rất vui mừng, hắn đồng ý ngay lập tức. An Tư bắt đầu thêu bức tranh, nàng thêu những cảnh vật quen thuộc của Đại Việt, những dòng sông, ngọn núi, những cánh đồng lúa xanh mướt. Nhưng nàng bí mật thêu những mật mã vào trong bức tranh, những mật mã chỉ có quân Trần mới có thể giải được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gio-thang-long-an-tu-cong-chua-truyen/3.html.]
Khi bức tranh hoàn thành, An Tư đưa cho Thoát Hoan. Hắn vô cùng thích thú, hắn treo bức tranh ở vị trí trang trọng nhất trong phòng mình.
"An Tư, nàng thật tài giỏi," hắn nói. "Ta chưa từng thấy một bức tranh nào đẹp đến vậy."
"Tôi rất vui vì Thái tử điện hạ thích," An Tư đáp. "Tôi hy vọng bức tranh này sẽ mang lại may mắn cho ngài."
Thoát Hoan cười lớn, hắn không hề biết rằng, bức tranh đó chính là một bức thư bí mật, một lời kêu gọi hành động.
Lan, nữ tỳ thân cận của An Tư, đã bí mật tráo đổi bức tranh thật bằng một bức tranh giả. Bức tranh thật được gửi đến một mật sứ của quân Trần, người đã giải mã những thông tin quan trọng trong đó.
Nhờ những thông tin mà An Tư cung cấp, quân Trần đã nắm được kế hoạch hành quân của quân Nguyên, biết được thời gian tiếp tế lương thảo, và thậm chí còn biết được những điểm yếu trong hệ thống phòng thủ của chúng.
Tuy nhiên, nguy hiểm vẫn luôn rình rập An Tư. Một ngày nọ, nàng nghe lén được một cuộc trò chuyện giữa Thoát Hoan và một viên tướng thân tín. Thoát Hoan đang lên kế hoạch tổng công kích vào Vạn Kiếp, một vị trí chiến lược quan trọng của quân Trần.
"Chúng ta sẽ tập trung toàn bộ lực lượng, đánh một trận quyết định ở Vạn Kiếp," Thoát Hoan nói, giọng nói đầy vẻ quyết tâm. "Nếu chúng ta chiếm được Vạn Kiếp, thì Đại Việt sẽ nằm trong lòng bàn tay chúng ta."
An Tư kinh hoàng, nàng biết, nếu Vạn Kiếp thất thủ, thì Đại Việt sẽ gặp nguy. Nàng phải báo tin này cho quân Trần ngay lập tức.
Đêm đó, An Tư đã bí mật sai Lan lẻn ra khỏi doanh trại, vượt qua vòng vây của quân Nguyên, tìm đường đến Vạn Kiếp, báo tin cho Trần Quốc Tuấn.
"Công chúa nói, quân Nguyên sẽ tổng công kích vào Vạn Kiếp trong vòng ba ngày tới," Lan nói, giọng nói hổn hển. "Xin Hưng Đạo Vương hãy chuẩn bị sẵn sàng."
Trần Quốc Tuấn vô cùng cảm kích trước sự hy sinh của An Tư. Ông biết, nàng đã phải mạo hiểm tính mạng để báo tin này.
"Hãy chuyển lời của ta đến công chúa," Trần Quốc Tuấn nói. "Ta sẽ không phụ lòng nàng. Ta sẽ đánh tan quân Nguyên ở Vạn Kiếp."
Sau khi Lan rời đi, Trần Quốc Tuấn lập tức triệu tập các tướng sĩ, lên kế hoạch phòng thủ Vạn Kiếp. Ông biết, trận chiến này sẽ quyết định vận mệnh của cả dân tộc.
Trong khi đó, An Tư vẫn sống trong doanh trại giặc, đối mặt với nguy hiểm từng ngày. Nàng biết, ngày mà quân Trần phản công sẽ đến sớm thôi. Nàng đã sẵn sàng hy sinh tất cả, để bảo vệ đất nước.
Gió vẫn thổi mạnh trong cung trại giặc, mang theo những tin tức bí mật, những lời thề nguyện thầm kín, và cả những giọt nước mắt âm thầm. An Tư, người con gái nhỏ bé, đang một mình gánh vác trên vai vận mệnh của cả một quốc gia.